Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1090: Vận Mệnh Của Ngươi! (2)

Lúc này theo huyết khí tràn ngập toàn thân, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần cũng bỗng nhiên bạo phát, nhanh chóng đi về phía trước. Trên trời cao, giọng nói của Thiên Tôn lạnh như băng, vang lên.

- Bí pháp Bất Tử Quyển khôi tổ... Nếu ngươi có Trường Sinh Quyển, cho dù là bản tôn, cũng không thể tránh được ngươi... Chỉ là hiện tại thiếu Trường Sinh Quyển, ngươi trốn không thoát được vận mệnh bản tôn dành cho ngươi!

Trong lúc lời nói vang vọng, ánh sáng màu vàng của nước Thông Thiên Hải trên bàn tay khổng lồ trong nháy mắt lại trở nên vô cùng mãnh liệt, lại có thể ép xuống huyết sắc trên người Bạch Tiểu Thuần, không để ý tới phương pháp Thần Sát, trực tiếp chộp tới!

- Thiên Tôn!

Trong tiếng gầm nhẹ, tay phải của Bạch Tiểu Thuần chợt giơ lên. Thời điểm bốn phía xung quanh bỗng nhiên hạ xuống, nhất thời lấy hắn làm trung tâm, bốn phía xung quanh trong phạm vi vô tận nhất thời có hơi nước dâng lên khắp bầu trời, lại trực tiếp hóa thành khu vực đầm lầy. Một tiếng rít gào giống như từ trong năm tháng, từ viễn cổ truyền tới. Theo Bạch Tiểu Thuần gầm khẽ, bốn phía xung quanh chợt bị đẩy trở về.

Từng ngọn núi uốn lượn, trực tiếp lại từ bên trong đầm nước nơi này phóng lên cao. Chính là... Thủy Trạch Quốc Độ.

Lấy tu vi Thiên Nhân đại viên mãn của Bạch Tiểu Thuần hôm nay, cho thấy Thủy Trạch Quốc Độ vượt qua rất xa so với trước kia. Theo từng ngọn núi nhấp nhô, một móng thú cực lớn, hoàn chỉnh thể hiện ra, trực tiếp đánh về phía bàn tay khổng lồ màu vàng trên bầu trời.

Chỉ là... tu vi của Bạch Tiểu Thuần so với Thiên Tôn, lại chênh lệch quá nhiều. Tuy rằng Thủy Trạch Quốc Độ cường hãn, nhưng vẫn không phải là đối thủ của Thiên Tôn. Trong nháy mắt hai bên va chạm vào nhau.

Trong tiếng nổ lớn, ở dưới tiếng hừ lạnh của Thiên Tôn, móng thú từ bên trong Thủy Trạch Quốc Độ vươn ra chợt tan vỡ. Dường như đau đớn mãnh liệt đến mức cực hạn, tiếng gào thét thê lương từ bên trong đầm nước truyền ra. Toàn bộ đầm nước đều run rẩy. Dường như con thú lớn ẩn thân ở bên trong, phát cuồng muốn từ bên trong liều mạng lao ra ngoài.

Nhưng bàn tay khổng lồ màu vàng của Thiên Tôn quá mức dồi dào, mênh mông cuồn cuộn trực tiếp hạ xuống, hung hăng chộp một cái về phía Bạch Tiểu Thuần!

Nhất thời phạm vi khu vực vạn dặm ở bốn phía xung quanh Bạch Tiểu Thuần, trực tiếp đã bị bàn tay khổng lồ kia nắm lấy, chợt bóp mạnh!

Hư vô nổ tung. Hư vô vốn không có thực chất, nhưng hôm nay lại giống như có thực chất, hình thành nén ép mãnh liệt đến cực hạn. Trong những tiếng két két, Bạch Tiểu Thuần giãy dụa nhìn về bốn phía xung quanh. Hắn nhìn thấy được, chỉ là bàn tay cùng năm ngón tay giống như ngọn núi lớn, đang từ bốn phương tám hướng, ầm ầm lao về phía mình.

So với bàn tay này, thân ảnh của hắn nhỏ bé vô cùng, giống như con kiến hôi!

Từ phía xa nhìn lại, nếu như lấy toàn thế giới ví dụ thành biển rộng, như vậy thời khắc này bàn tya của Thiên Tôn giống như đưa xuống trên mặt biển, bắt một con kiến còn nhỏ hơn so với con tôm rất nhiều.

Không có cách nào chống lại, không có cách nào ngăn cản!

Toàn thân Bạch Tiểu Thuần chấn động mãnh liệt. Ở nơi ép xuống, máu tươi phun ra. Toàn thân hắn vang lên những tiếng rắc rắc, giống như tất cả xương khớp đều vỡ vụn ra. Bốn phía xung quanh khu vực đầm nước đã ở trong bàn tay khổng lồ màu vàng kia nắm chặt, không chịu nổi loại đè ép này, chợt tan vỡ!

Mắt thấy thế giới đều bị bàn tay này thay thế, bốn phía xung quanh mặc dù còn có khe hở giữa năm ngón tay khổng lồ. Nhưng theo khe hở do bàn tay này nắm lại, đang cấp tốc biến mất. Lực nén đến từ tám phương, khiến cho toàn thân Bạch Tiểu Thuần bất kỳ thời khắc nào cũng có thể tan vỡ. Vẻ tuyệt vọng không khỏi hiện lên ở trong tâm thần Bạch Tiểu Thuần.

Đúng lúc này, ở bên trong bàn tay khổng lồ của Thiên Tôn, ở bốn phía xung quanh Bạch Tiểu Thuần, bên trong hư vô đang không ngừng bị nén lại này, đột nhiên... xuất hiện nước sông màu đen!

Đó là nước Minh Hà. Nước này xuất hiện cực kỳ đột ngột. Trong chớp mắt lại hình thành một Minh Hà kinh người. Bên trong tản ra khí tức của Minh Hoàng. Tất cả cuốn theo Bạch Tiểu Thuần, tính từ bên trong bàn tay đang nắm chắc này chạy trốn.

- Minh Hoàng mới nhậm chức, nếu để cho ngươi mấy vạn năm nữa, ngươi ngược lại cũng có tư cách. Nhưng hôm nay... lại dám xuất hiện ở trước mặt của bản tôn, đâm đầu vào chỗ chết!

Âm thanh uy nghiêm đáng sợ của Thiên Tôn chợt vang vọng. Ầm một tiếng, bên trong bàn tay khổng lồ còn không nắm chặt lại. Nước Thông Thiên Hải màu vàng lại trực tiếp bạo phát ra. Hình thành một lực công kích cường hãn, trực tiếp khiến cho Minh Hà ở bốn phía xung quanh Bạch Tiểu Thuần, tan vỡ ra từng tầng một. Thậm chí Bạch Tiểu Thuần đều nghe được tiếng kêu rên của Bạch Hạo giống bị tổn thương nặng nề.

Ở trong nháy mắt, tất cả nước Minh Hà lập tức bị nước Thông Thiên Hải xua tan. Tất cả những điều này chỉ phát sinh ở trong chớp mắt. Sau đó bàn tay khổng lồ của Thiên Tôn hung hăng nắm chặt lấy Bạch Tiểu Thuần cùng với hư vô xung quanh hắn!

Sau khi nắm lấy, nắm đấm này không ngừng xiết chặt. Giống như hắn muốn hoàn toàn nghiền ép tất cả mọi thứ ở bên trong!

- Hạo nhi!

Bên trong bàn tay khổng lồ của Thiên Tôn, đối mặt với bàn tay giống như có bốn ngọn núi lớn hoàn toàn bao phủ, đối mặt với sự nghiền ép kinh người đến từ tám phương. Bạch Tiểu Thuần trở nên điên cuồng. Mặc dù thương thế của hắn nặng, nhưng sau khi Bất Tử Quyển đại thành, lực khôi phục của hắn không thể tưởng tượng nổi. Trong nháy mắt thân thể hắn đã khôi phục. Trong tiếng gầm nhẹ hắn lại trực tiếp triển khai Vân Lôi Nhân Tổ Biến!

Thập nhất biến!

Theo thân thể dồi dào, ở bốn phía xung quanh hắn có vô số đá vụn biến hóa ra, chớp mắt ngưng tụ lại, hình thành bóng người giống như núi lớn. Đó là... Nhân Sơn Quyết!

Lực lượng thân thể bạo phát toàn diện. Đồng thời, tu vi của hắn cũng triển khai ra tất cả. Nhưng tất cả những điều này căn bản chỉ là chuyện vô bổ. Lực lượng khủng khiếp đến từ tay Thiên Tôn sau khi nắm lại, gần như chớp mắt, lại lập tức khiến cho Nhân Tổ Biến cùng Nhân Sơn Quyết của Bạch Tiểu Thuần, không nhịn được, ầm ầm tan vỡ. Thân thể tổn thương nặng nề đồng thời vội vàng tăng tốc khôi phục. Nhưng sau khi khôi phục, lại lần nữa tan vỡ.

Vòng đi vòng lại, không ngừng tiến hành. Trong thời gian ngắn ngủi, thân thể hắn lại tan vỡ vượt quá trăm lần, khôi phục vượt quá trăm lần. Nhưng vẫn còn không thể làm nên chuyện gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận