Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1331: Nuôi Cổ (2)

- Lấy chúng sinh hơn nửa Tiên Vực làm chất dinh dưỡng, khiến cho phân thân Chúa Tể này trưởng thành. Thánh Hoàng cùng Tà Hoàng, đây là đang đùa với lửa!

Bạch Tiểu Thuần gằn từng chữ chậm rãi mở miệng. Trong âm thanh mang theo sự băng hàn. Loại chuyện này trước đó hắn đã có suy đoán. Nhưng hôm nay từ trong miệng Linh Cửu Thiên Tôn nói ra, Bạch Tiểu Thuần vẫn cảm thấy trong lòng dâng lên từng trận hàn ý.

Hắn mặc dù không phải loại người có lòng thương người tràn lan, nhưng đối với chuyện buông tha hơn nửa chúng sinh của Tiên Vực, hắn vẫn không có cách nào tiếp nhận được.

Ở trong thời điểm trong lòng Bạch Tiểu Thuần đang cực khó chịu, trong lòng Linh Cửu Thiên Tôn cũng oán niệm bốc lên. Đồng thời, những mạng nhện này lan tràn, đã vô biên vô hạn. Cũng chính là vào lúc này, trên trời cao, đột nhiên xuất hiện một tia chớp cực lớn. Tia chớp này dài chừng nghìn trượng, từ hư vô phía xa nổ lớn lao đến.

Tia chớp này đi qua nơi nào, trời cao giống như cũng bị xé ra. Tiếng nổ rung trời, chấn động cả vùng. Thậm chí ngay cả những mạng nhện đang khuếch tán ra, cũng ở dưới sấm sét mãnh liệt khó có thể hình dung sấm sét này, chợt dừng lại.

Bạch Tiểu Thuần cùng Linh Cửu Thiên Tôn lập tức ngẩng đầu lên. Nhất thời bọn họ liền nhìn thấy được ở trong hư không, nơi những tia chớp này xé rách, bóng dáng của Thánh Hoàng, tản ra thánh quang chói mắt, đột nhiên hạ xuống.

Cùng hạ xuống, còn có Cổ Thiên Quân lạnh lùng tàn khốc, Tư Mã Vân Hoa khóe miệng mang theo nụ cười âm nhu, cùng với Trần Tô tóc hoa râm, nhưng trong mắt đã có tinh quang.

Lại thêm Linh Cửu Thiên Tôn, bốn Thiên Tôn lớn của Thánh Hoàng Triều, lúc này tất cả đều ở chỗ này!

Mới vừa xuất hiện, bên trong đôi mắt của Thánh Hoàng lại mang theo một tia kích động khó có thể kìm nén được. Hắn cũng không để ý tới Bạch Tiểu Thuần cùng Linh Cửu Thiên Tôn, thân thể thoáng một cái, lao thẳng đến mạng nhện phía dưới, ở bên ngoài mạng nhện kia tra xét. Đám người Tư Mã Vân Hoa đều đến bên cạnh Linh Cửu Thiên Tôn. Sau khi gặp nhau, đối với Bạch Tiểu Thuần ở đây, cho dù trong lòng không thích, nhưng bọn họ vẫn gật đầu một cái.

Nhưng không đợi mọi người mở miệng nói cái gì đó, đột nhiên, trên trời cao lại truyền đến một tiếng nổ lớn kinh thiên. Theo nổ vang vọng, chỉ thấy chỗ điểm cuối trên bầu trời, trực tiếp vụt huyễn hóa ra một sương mù màu đen nồng đậm. Trong sương mù này nháy mắt tới gần. Từ phía xa vừa nhìn lại, sương mù này lại có thể hợp thành một bức tượng.

Bức tượng kia tản ra ma khí ngập trời, tám phương hỗn loạn. Đồng thời, cũng ở trong tiếng nổ lớn này, bức tượng do sương mù màu đen ngưng tụ thành hạ xuống đến cách đó không xa. Sau khi hạ xuống, bước tượng lập tức tản ra, lộ ra tám người bên trong!

Trong tám người này, người đứng đầu thân mặc đế bào, mang đế quan, thoạt nhìn chỉ mới trung niên, nhưng lại có khí tức không giận tự uy. Nhất là hai mắt hắn, dường như ẩn chứa thiên địa biến hóa. Hắn chỉ là đảo ánh mắt đảo, lập tức khiến đám người Bạch Tiểu Thuần, tất cả hít thở đều bị kìm hãm.

Mặc dù từ trước đến nay chưa thấy qua Tà Hoàng, nhưng trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuần vẫn sẽ biết được vị nam tử trung niên này, chính là... Tà Hoàng!

Thật ra, người này toàn thân mặc đế bào cùng với khí tức Thái Cổ, giống như mặt trời chói chang dừng lại ở trên trời cao. Khí chất của hắn tương tự với Thánh Hoàng, nhưng lại có điểm khác biệt. Tà Hoàng này rõ ràng khiến người ta một loại cảm giác lạnh lùng tàn khốc bạc tình, lạnh như băng. Hắn giống như sương lạnh vĩnh hằng. Trên người hắn tản ra khí tức, còn có sự bá đạo mà Thánh Hoàng không có.

Nếu cẩn thận nhìn, còn có thể nhìn thấy được trong ánh mắt hắn lại có thể cất giấu hai thanh phi kiếm màu đen. Hai thanh phi kiếm này, lại giống như là trung tâm đồng tử của hắn.

Hắn cùng với Thánh Hoàng đều giống nhau. Bọn họ đều không phải là một mình đến đây. Lúc này ở phía sau hắn, không ngờ có bảy người. Bảy người này nữ có nam có. Đó chính là... bảy đại Thiên Tôn của Tà Hoàng Triều!

Công Tôn Uyển Nhi, Phệ Linh Thượng Nhân, Nguyên Yêu Tử, Quảng Mục Thiên Tôn, Tuyệt Địa Thiên Tôn, đều ở trong đó. Còn có một bà lão gương mặt lấm tấm nâu. Nhưng tất cả mọi người, giờ khắc này ở trong ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn lại, kể cả Tà Hoàng ở bên trong, trong nháy mắt đều trở nên mơ hồ. Chỉ có một kẻ duy nhất rõ ràng. Đó chính là một nam tử trung niên mặc áo bào màu đen đứng trong đám người!

Nam tử trung niên này rõ ràng chỉ là tu vi Thiên Tôn sơ kỳ. Nhưng hắn đứng ở nơi đó, khí thế toàn thân trên dưới đều khiến cho người ta có cảm giác, dường như rất gần với Tà Hoàng. Ở thời điểm ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn về phía hắn, Ở trong một cái chớp mắt này, ánh mắt của hắn cũng rơi vào trên người Bạch Tiểu Thuần. Ánh mắt của hai người cách nhau không đến hai trăm trượng. Trong chớp mắt khi hai bên chăm chú nhìn nhau, hơi thở của Bạch Tiểu Thuần lập tức tăng nhanh. Hai mắt hắn lập tức xuất hiện huyết sắc.

- Thông Thiên Đạo Nhân!

Bạch Tiểu Thuần cố kìm chế hơi thở, chậm rãi mở miệng.

Nam tử trung niên này... chính là... Phụ thân của Đỗ Lăng Phỉ, Thông Thiên Đạo Nhân!

- Bạch Tiểu Thuần!

Thông Thiên Đạo Nhân nheo cặp mắt lại, trong mắt lộ ra hàn quang, lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần từng nghĩ đến rất nhiều lần, ở thời điểm mình lại nhìn thấy được Thông Thiên Đạo Nhân, sẽ là ở chỗ nào. Bản thân mình sẽ không thể khống chế được thù hận trước kia.

Cho đến hiện tại, hắn hiểu rõ, mình không khống chế được. Cho dù ở đây không thích hợp để động thủ, nhưng hắn vừa nhìn thấy được Thông Thiên Đạo Nhân, trong một cái chớp mắt, tu vi cùng sát cơ trong cơ thể, không áp chế được ầm ầm phát lên.

Không có nửa câu nói dư thừa, hoàn toàn không có một chút do dự nào, đã kích động ra tay. Bạch Tiểu Thuần đơn giản không đi áp chế. Lúc này thân thể hắn chợt bước ra một bước đi ra, tốc độ cực nhanh. Trong nháy mắt lại hóa thành một đạo cầu vồng, lao thẳng đến Thông Thiên Đạo Nhân.

Bạch Tiểu Thuần đột nhiên ra tay, Thông Thiên Đạo Nhân không thấy bất ngờ. Trong mắt hắn lóe lên, thoáng lộ ra một tia âm u lạnh lẽo. Hắn chợt tiến lên, tay phải bấm quyết. Ngay lập tức Cửu Đại Đạo Môn của hắn lại có thể đồng thời xuất hiện.

Ở dưới ánh sáng lập lòe, Cửu Đại Đạo Môn này xếp thành hàng ở trước người của hắn, hình thành trận đồ sáng chói, theo hai tay Thông Thiên Đạo Nhân lúc trước hung hăng đẩy ra. Tu vi Thiên Tôn, đột nhiên bạo phát. Tuy chỉ là Thiên Tôn sơ kỳ, nhưng hắn biểu hiện ra chiến lực cùng trình độ cường hãn, lại rất gần với Thiên Tôn trung kỳ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận