Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 342: Kim Cương bất tử đan

Không chỉ đồng tử, lão giả bên cạnh cũng hãi hùng, hít thở dồn dập, ngoài Không Hà Viện, tất cả tu sĩ cũng đều hoảng sợ.

"Đây là ai vậy, khí tức này... Hơi thở này..."

"Gặp phải lão tổ thiên nhân, ta cũng còn chưa run thế này..."

"Nghịch Hà Tông này, không ngờ lại có linh bảo như thế! !"

Huyết Khê Phong Thần Tử mở to mắt, thì ra Linh Khê Nhất Mạch đúng là người giỏi che giấu nhất, quả thực là sâu không lường được, thực không ai đoán nổi Linh Khê Nhất Mạch rốt cuộc còn cất giấu cái gì...

Bạch Tiểu Thuần há hốc mồm, bé gái này hắn biết, chẳng những hắn biết, mà còn chẳng có mấy ai biết được rõ về bé gái này hơn hắn.

Hắn còn nghe được giọng nói của đối phương ngay lần đầu tiên nhìn thấy đối phương kia mà...

Song bây giờ, tận mắt nhìn thấy đối phương rời khỏi quan tài, cảm nhận được khí tức khủng bố không có từ nào hình dung nổi của đối phương, Bạch Tiểu Thuần cũng phải nín thở.

Mọi người còn chưa kịp phản ứng, bé gái đã nhắm mắt lại, giơ tay, chỉ vào con đại trùng một cái!

Tử Vong Chi Trùng run lên, như mất đi sức phản kháng, không ai nhìn thấy một chấn động thuật pháp nào, nhưng cả thân thể Tử Vong Chi Trùng không ngừng run lên bần bật...

Sau đó, thân thể nó từ từ hóa thành tro bụi... hoàn toàn biến mất!

Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, hắn nhìn thấy thứ mà người khác không nhìn thấy, một chỉ kia của bé gái, đã tạo nên một sợi chấn động rất nhỏ, rất mảnh, như một sợi tơ...

Một tia chấn động nhỏ mờ như vậy, nhưng đã xóa đi sự tồn tại của Tử Vong Chi Trùng.

Loại thủ đoạn này, không còn có thể gọi là thuật pháp thần thông nữa.

Ba người tam tông trên núi xa cũng run rẩy không kiềm nổi, họ cũng không biết đây là sức mạnh gì.

Nhưng có thể làm cho một trung phẩm linh bảo nhẹ nhàng tiêu tán, thì nếu một chỉ này rơi vào người họ, họ cũng chỉ có thể trở thành tro bụi mà thôi...

"Dị nhân... trong Linh Khê Tông lại có dị nhân..." đồng tử ngoài nhà gỗ thì thào, ánh mắt nhìn bé gái ngưng trọng chưa từng có.

"Dị nhân... trong thế giới thông thiên này, bất kì tông môn nào có chứa dị nhân, đều sẽ bị diệt vong, những kẻ tiếp xúc với dị nhân, cũng sẽ bị họa lây..." lão giả trước nhà gỗ cười, trong mắt đầy phấn khởi và chờ mong.

Đồng tử im lặng, y là một trong năm thiên nhân của Tinh Không Đạo Cực Tông, rất hiểu về thế giới này. Y biết về dị nhân, cũng biết thái độ của Tinh Không Đạo Cực Tông đối với dị nhân, là không liên can, không để ý tới.

"E rằng trong Linh Khê Tông này, có cao nhân tồn tại... đưa ra dị nhân này, mục đích không phải là diệt Tử Vong Chi Trùng, mà là để cho ta thấy... nếu vậy, ta cũng thăm dò ngươi !" Đồng tử nghĩ nghĩ, liếc mắt một vòng, chỉ vào cành cây bên cạnh.

Lão giả biến sắc, định cản lại, nhưng lại thôi, Không Dong Tà Thụ như được tiếp sinh cơ, gầm lên dữ dội.

Cành nhánh bay ra, quấn lấy tất cả tu sĩ Không Hà Viện trên chiến trường, bất kể ấy là tu sĩ thường hay nguyên anh, đều bị nhánh cây quấn lấy, lôi hết vào trong Không Dong Tà Thụ.

Tất cả tu sĩ Không Hà Viện trở thành chất dinh dưỡng cho Không Dong Tà Thụ, sinh cơ của nó lại rực lên.

Cành lá điên cuồng sinh sôi nảy mọc, Không Dong Tà Thụ khổng lồ rung chuyển, hai cái rễ chính bị cơ thể Huyết Tổ kẹp chặt cũng vẫy thoát ra ngoài.

Đại thụ lại vùng lên che trời, rung chuyển cả thương khung, trên cây xuất hiện hai con mắt đỏ rực, nhìn chằm chằm vào bé gái giữa không trung.

Nhưng bé gái chỉ tồn tại được mười hơi thở, mà bây giờ đã hết hơn tám hơi thở rồi.

Cơ thể bé gái bắt đầu héo đi, hào quang trong mắt trở nên ảm đạm, không hề liếc mắt qua sự gào thét khiêu khích của Không Dong Tà Thụ, mà lại quay sang nhìn... Bạch Tiểu Thuần!

"Cho ngươi một tia khí huyết của ta, hy vọng ngươi... Sớm ngày luyện ra Nghịch Hà Đan."

Trong đầu Bạch Tiểu Thuần vang lên một giọng nói, bé gái chỉ vào hắn một cái, một giọt máu tươi xuất hiện ở đầu ngón tay, vèo một cái, đã chui vào trong mi tâm của Bạch Tiểu Thuần!

Sau đó, nữ anh hoàn toàn biến mất...

Trở về trong quan tài trong Thông Thiên thuyền, hai mắt nhắm lại, lần nữa hóa thành thây khô...

Bạch Tiểu Thuần run rẩy, giọt máu kia nhập vào, khiến cả người hắn khí huyết cuồn cuộn, giọt máu kia mang tới một nguồn sức mạnh khổng lồ, khiến Bạch Tiểu Thuần gầm lên, chín bộ Tu La thân lần lượt xuất hiện, sau đó, tiếp tục xuất hiện Tu La thân thứ mười.

Bạch Tiểu Thuần rống vang, cảm giác chạm mấy tầng gông cùm xiềng xích thứ hai càng thêm rõ ràng, chỉ còn thiếu một chút nữa là phá tan được nó!

"Bất Tử Kim Cương thân! !"

Một làn sóng trùng kích lấy hắn làm trung tâm quét ngang xung quanh, mười bộ Tu La thân bắt đầu chồng lên, hòa nhập vào nhau!

Từng đợt ánh sáng vàng không ngừng tỏa ra từ Tu La thân duy nhất còn lại, Tu La thân như đang được phủ lên một lớp kim giáp, hình dạng của nó hoàn toàn thay đổi!

Không còn là Ba Đầu Sáu Tay, mà hóa thành Kim Cương, thân thể khổng lồ, to cả mấy trăm trượng, chính là... Bất Tử Kim Cương!

Tầng xiềng xích thứ hai, vì Bất Tử Kim Cương xuất hiện, cũng ầm ầm bị phá!

Trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần xuất hiện một viên kim đan thứ hai, Bất Tử Kim Cương đan! !

Bạch Tiểu Thuần hít mạnh, Bất Tử Kim Cương dung nhập vào cơ thể Bạch Tiểu Thuần, cả người phát ra một luồng khí thế cực kì khủng bố, nó là Song đan chi lực!

Một giọt máu của bé gái đã giúp Bạch Tiểu Thuần hiểu thêm về Nghịch Hà Đan, từ chỗ không hề có manh mối, nay hắn đã có được một thành chắc chắn sẽ luyện chế ra được Nghịch Hà Đan!

Tu sĩ Huyết Khê Nhất Mạch theo Phong Thần Tử bay về chỗ cơ thể của Huyết Tổ.

Phong Thần Tử quát.

"Táng nhi, điều khiển Huyết Tổ, đánh chết tà thụ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận