Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 573: Bạch Đạo Hữu Cứu Mạng !

- Lần này nhất định sẽ thành công, nhất định có thể làm!

Bạch Tiểu Thuần hô hấp dồn dập, lập tức cho thập sắc hỏa không ngừng thôn phệ oan hồn, lúc màu sắc thập nhất sắc hỏa xuất hiện liền lắc lư dữ dội, dường như sắp bất ổn. Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, hắn lo lắng bấm niệm pháp quyết, hắn lại gia tốc quá trình dung hợp. Trong lúc dung hồn, hỏa diễm lắc lư càng nhanh hơn, ngay sau đó sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa dữ dội, thập sắc hỏa trong tay hắn cuồng bạo.

Cùng lúc đó tiếng Chu Nhất Tinh cầu cứu vang lên, còn hơn trăm thổ dân gào thét. Lúc những âm thanh này vang lên liền có tiếng nổ mạnh xuất hiện sau đó nổ tung, thập sắc hỏa vốn bất ổn, không biết phát sinh biến hóa gì liền tự bạo.

Bạch Tiểu Thuần quát to một tiếng, hắn lui ra phía sau, trực tiếp xuất Vĩnh Dạ Tán phòng hộ bản thân, lúc này tiếng nổ đất rung núi chuyển sinh ra. Cả đồi trọc nổ tung, không đợi hồn đao va chạm, cả đồi trọc tan vỡ, một đạo hỏa diễm khủng bố không ngừng lan tràn ra xung quanh! Vô số đá vụn bắn tung tóe sau đó hòa tan thành dung nham nóng chảy, hồn đao vừa bay tới va chạm với hỏa diễm liền sụp đổ hóa thành tro bụi, giống như chưa từng xuất hiện bao giờ.

Tất cả diễn ra quá đột ngột, cho dù là Chu Nhất Tinh hay những thổ dân kia, không một ai kịp phản ứng, trơ mắt nhìn đồi trọc bộc phát giống như ngọn núi lửa đang phun trào.

Sau tiếng nổ vang sinh ra, cả đồi trọc chẳng những sụp đổ, thậm chí còn hóa thành dung nham nóng chảy, lúc hỏa diễm lan tràn ra xung quanh, bọn họ có cảm giác như gặp phải thiên địch, mọi người hét lớn sau đó lui ra phía sau.

Cũng may hỏa diễm không lan tràn ra quá xa đã biến mất, toàn thân Chu Nhất Tinh bị cháy đen, bởi vì hắn né tránh nhanh, sợ chậm một chút sẽ bị đốt thành tro bụi.

Cảnh tượng này làm Chu Nhất Tinh sợ run lên, đá thổ dân và hồn tu đuổi theo hắn càng sợ hãi, nội tâm kinh hoàng thất thố, toàn thân run rẩy.

- Các ngươi thật lớn mật!! Dám quấy rầy ta luyện hỏa!

Lúc biển lửa biến mất, một nói nói tức giận từ trong dung nham nóng chảy phía dưới vang lên..

Giọng nói mang theo lửa giận ngập trời quanh quẩn bốn phương, rốt cuộc biển lửa biến mất, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, sắc mặt khó coi nhìn xung quanh.

Toàn thân hắn rách rưới nhưng trong nội tâm cực kỳ tức giận, Bạch Tiểu Thuần cảm giác lần này mình sắp thành công, sở dĩ thất bại là bị người khác quấy rây.

Vào lúc này ánh mắt hắn đỏ rực, lúc hắn đi ra hồn tu và thổ dân nhìn thấy tay phải Bạch Tiểu Thuần nâng một đóa thất sắc hỏa trong tay liền run rẩy.!

- Luyện Hồn Sư tam phẩm!

Bạch Tiểu Thuần cầm thất sắc hỏa trong tay, thân thể đám thổ dân xung quanh run rẩy, bọn họ vô cùng khẩn trương, nhìn thất sắc hỏa trong tay Bạch Tiểu Thuần, nội tâm sợ hãi theo bản năng.

Chẳng những đám thổ dân sợ hãi, ngay cả hai tên hồn tu Trúc Cơ Đại viên mãn cũng kinh hồn táng đảm, nhìn ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần mang theo rung động rất mạnh.

Nội tâm càng run rẩy, nội tâm bọn họ biết rõ có thể luyện chế thất sắc hỏa i biểu cho Luyện Hồn Sư tam phẩm, Luyện Hồn Sư như vậy tùy tiện cũng có thể triệu hoán một đám hồn tu tùy tùng mình, hiển nhiên người trước mắt tùy tiện cầm thất sắc hỏa trong tay, ít nhất cũng là Luyện Hồn Sư tam phẩm, mà tên bị bọn họ đuổi giết chính là tùy tùng của Luyện Hồn Sư.

Chẳng những bọn họ đắc tội tùy tùng của người ta, càng quấy rầy Luyện Hồn Sư tam phẩm luyện hỏa... Hai tên hồn tu sợ hãi không ngừng đổ mồ hôi lạnh, nhất là nhìn thấy đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ rực, lại nhớ tới biển lửa đáng sợ vừa rồi, hai người lập tức ôm quyền cúi đầu thật sâu.

- Hồn sư bớt giận...

- Chúng ta thực không biết hồn sư đại nhân đang luyện hỏa tại nơi này, kính xin hồn sư bớt giận, chúng ta... Chúng ta nguyện ý bồi thường!

Giọng nói hai tên hồn tu run rẩy, từ khi bọn họ cúi đầu bái kiến, đám thổ dân xung quanh lập tức quỳ lạy.

Nhìn thấy đám người này như vậy, Bạch Tiểu Thuần có tức giận cũng không phát tiết được, hắn cũng ý thức được luyện chế thập nhất sắc hỏa thất bại có chút liên quan tới đám người này nhưng đây không phải nhân tố chủ tố, chủ yếu là mình luyện chế tồn tại sai lầm.

Mặc dù hắn giải quyết tất cả vấn đề, trước mắt lại xuất hiện vấn đề mới, mà vấn đề này rất nghiêm trọng, uy lực tự bạo lớn tới mức hắn cũng phải kinh hãi.

- Chẳng lẽ nhân tố bên trong bất ổn, nếu bên trong bất ổn, tại sao lúc trước không tự bạo?

Bạch Tiểu Thuần như có điều suy nghĩ, hắn trầm ngâm tìm kiếm đáp án, hai tên hồn tu thấp thỏm lo âu, lại nói xin lỗi lần nữa, bỗng nhiên sắc mặt hơi động động, nhớ tới khó xử của bộ lạc hôm nay, bọn họ nhìn nhau, lập tức lên tiếng mở miệng.

- Động phủ của đại sư bị hủy, nếu tạm thời chưa có nơi để đi, có thể tới bộ lạc chúng ta nghỉ ngơi.

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy sơn động không thể ở lại, nghe vậy gật gật đầu, hắn cũng cần tìm nơi nghỉ lại và tìm hiểu nguyên nhân tại sao mình thất bại.

Đồng thời nhìn sang hai tên hồn tu và đám thổ dân xung quanh, Bạch Tiểu Thuần cũng ý thức được địa vị của Luyện Hồn Sư trong Man Hoang rất cao, còn cao hơn bản thân mình suy nghĩ.

Chu Nhất Tinh cực kỳ bi phẫn, hắn nhìn thấy tất cả, đáy lòng ủy khuất, hắn thầm nghĩ lúc trước mình nói mình là Luyện Hồn Sư tam phẩm, hết lần này tới lần khác đám thổ dân và hồn tu này không nghe.

Lúc này cả đám người cẩn thận từng li từng tí cung kính mời Bạch Tiểu Thuần trở về bộ lạc mình, bộ lạc này không lớn, nhân khẩu hơn ngàn người mà thôi, bọn họ sống trong sơn cốc một dãy núi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận