Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1110: Tính toán của Vương Thanh Thuân (2)

Giọng điệu Trương Triển Phong tràn ngập dụ hoặc. Sau khi biết rõ được kiếm ký của Vương Thanh Sơn, Trương Triển Phong biết được nhược điểm của hắn. Kiếm ý của Vương Thanh Sơn là gia. Vậy chỉ cần cột chặt Vương gia trên chiến xa của Thái Nhất tiên môn, Vương Thanh Sơn sẽ không phản lại Thái Nhất tiên môn.
Vương Thanh Sơn xuất thân là gia tộc tu tiên, từ nhỏ đều từ góc nhìn của gia tộc để xem xét vấn đề. Vương Thanh Sơn cảm thấy không tồi, hắn không phải bạch nhãn lang. Có ân tất báo. Trương Triển Phong vội vàng đối với Vương gia tốt, mượn điều này để mượn sức Vương Thanh Sơn. Lấy thiên phú về kiếm đạo của Vương Thanh Sơn, lại có Thái Nhất tiên môn hỗ trợ, hắn tiến vào Nguyên Anh kỳ không vấn đề gì.
Vương Thanh Sơn lặng lẽ không nói. Nói thật, lời nói của Trương Triển Phong tràn ngập dụ hoặc. Vương Thanh Sơn khó có thể cự tuyệt. Có Thái Nhất tiên môn ủng hộ, Vương gia phát triển sẽ thuận lợi hơn một ít. Không nói cái khác, hiện tại tộc nhân Vương gia cũng không dám quay về Thanh Liên sơn.
“Chưởng môn sư thúc, ngài có việc gì cần ta đi làm không? Ngài sẽ không giúp không Vương gia chúng ta!”
Trương Triển Phong lạnh nhạt cười, tay áo run lên, rồi nói: “Không phải ta cần ngươi làm cái gì, mà là tông môn muốn ngươi làm cái gì. Lão phu hi vọng ngươi rõ ràng, ngươi là ký danh đệ tử của Diệp sư huynh. Mà Vương gia các ngươi, nghiêm khắc mà nói là thế lực phụ thuộc Thái Nhất tiên môn. Ngươi lại là chấp sự trưởng lão của Thái Nhất tiên môn, ngươi làm việc cho chúng ta, chúng ta giúp ngươi. Đây là lý lẽ thường tình.”
Vương Thanh Sơn đối với kiếm đạo có thiên phú, không sai, nhưng lòng trung thành của hắn đối với gia tộc quá mạnh mẽ. Người như vậy không thích hợp gia nhập tông môn. Nếu không Vương gia sẽ theo Vương Thanh Sơn mà cường đại, sẽ ảnh hưởng tới thống trị của Thái Nhất tiên môn.
Tu tiên môn phái là một lợi ích tập thể khổng lồ, từ nhiều bộ phận gia tộc tu tiên phân tán mà thành. Nếu để người cầm quyền có lòng trung thành đối với gia tộc quá mức mạnh mẽ, dễ dàng đảo khách thành chủ. Loại tình huống này ở tu tiên giới cũng không phải chưa từng xuất hiện.
“Chưởng môn sư thúc, sự tình này quan trọng, ta cần phải suy xét rõ ràng.”
Trương Triển Phong gật đầu rồi nói: “Không thành vấn đề, ngươi cứ suy nghĩ kĩ rồi lại nói tiếp. Tộc nhân của ngươi ngụ ở Vân thái lâu tại Thái Nguyên phường thị.”
Vương Thanh Sơn lên tiếng cảm ơn, hoá thành một đạo độn quang màu xanh rời khỏi.
“Thái Nhất hiện thế, phong vân nổi lên bốn phía, đây là thiên hạ muốn rối loạn rồi sao?”
Trương Triển Phong thở dài một hơi, lẩm bẩm.
Nam Hải, Hồng Nguyệt hải vực.
Ngân Xà đảo, một trang viên u tĩnh, Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Vương Thanh Thuân và Vương Thanh Kỳ đan nói chuyện phiếm. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên vẻ mặt có chút trầm trọng.
Diệp Tân rất phối hợp Vương gia, Vân Hải tông đã hoàn toàn nắm trên tay Vương gia rồi. Trước mắt Tử Nguyệt tiên tử và một đám tu sĩ Vương gia toạ trấn Vân Hải tông. Vương gia phái Trúc cơ tu sĩ bảo hộ Diệp Tân, cũng là để phòng ngừa Diệp Tân làm ra chuyện hồ đồ,
Hai cây Linh nhãn thụ đã chuyển về Ngân Xà đảo. Linh nhãn thụ ngàn năm đưa đến chỗ ở của Vương Trường Sinh, Linh nhãn thụ bảy trăm năm đưa đến linh địa. Diệp Hải Đường lại mở ra thêm hai mươi gian thạch thất, tu sĩ Vương gia có thể đổi điểm cống hiến để tiến vào linh địa tu luyện, có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện.
Huyễn yêu tháp cũng đã được đưa vào sử dụng. Vương gia tu sĩ có thể tiến vào Huyễn yêu tháp để lịch lãm, đề cao kinh nghiệm thực chiến.
Vương Thanh Kỳ kết đan thất bại, nhưng kinh mạch không bị tổn thương. So sánh mà nói, Vương Thanh Thuân kinh mạch tổn thương, cũng may Vương Trường Sinh ở bảo khố của Vân Hải tông có được một lọ đan dược Ngọc tham dưỡng mạch đan bậc ba. Có thể tu bổ kinh mạch Vương Thanh Tuân.
Thọ nguyên của bọn họ cũng không nhiều. Theo lý mà nói, không có cơ hội đánh sâu vào Kim Đan kỳ nữa. Đánh sâu vào Kim Đan kỳ thất bại, trong hai mươi năm kế tiếp lại cố gắng đánh sâu vào Kim Đan, tỷ lệ thất bại rất cao. Đây là nhận thức chung của tu tiên giới. Trừ phi có đan dược hoặc linh vật kéo dài tuổi thọ. Nếu không bọn họ không còn cơ hội đánh sâu vào Kim Đan kỳ.
Linh vật kéo dài tuổi thọ hoặc đan dược, mười phần hiếm thấy. Ngay cả Nguyên Anh tu sĩ cũng rất ít gặp. Vương Trường Sinh chỉ là Kim Đan kỳ, hắn muốn linh vật hoặc đan dược kéo dài tuổi thọ, khó khăn tương đối lớn.
“Thanh Thuân, ngươi thực sự phải trở về Đông Hoang sao?”
Vương Trường Sinh thở dài một hơi, có chút tiếc hận.
“Cửu thúc, ta biết tình huống của mình. Ta còn dư mười năm nguyên thọ, tộc nhân Đông Hoang cần có người lãnh đạo. Bọn họ chia nhỏ để phát triển là chuyện tốt, nhưng làm không tốt sẽ dễ phân tán. Ta có thể lãnh đạo bọn họ. Nhân lúc còn sống, ta muốn làm cho gia tộc một ít chuyện tình.”
Vương Thanh Thuân chân thật nói, con cháu của hắn đều bị giết hại. Hai tằng tôn may mắn tránh thoát một kiếp, Vương Thanh Thuân là Trúc cơ tầng chín, kinh nghiệm đấu pháp phong phú, bối phận lại đủ cao.
Tộc nhân còn sót lại ở Đông Hoang, đa số có bối tự Mạnh và bối tự Hữu, vô luận là thực lực hay bối phận, Vương Thanh Thuân đều có đủ tư cách.
Nhu cầu cấp bách của Đông Hoang hiện tại là tài chính, còn có lựa chọn nhân tài. Ngân Xà đảo có thể bỏ vốn và nhân tài.
Nếu không có người lãnh đạo, không tới năm mươi năm, tộc nhân phân tán ở khắp nơi sẽ làm nội bộ lục đục. Vương Thanh Thuân về Đông Hoang có thể đem những người này đoàn kết lại, kết thành sợi thừng rắn chắc.
Trước đó, Vương gia cũng đã phái người tới Đông Hoang quản lý tộc nhân, nhưng thực lực đủ, bối phận lại không đủ. Bối phận đủ, lại không có mấy người nhận thức.
Tộc nhân còn sót lại ở Đông Hoang, đa số là bối tự Hữu và bối tự Mạnh. Mà tộc nhân ở Ngân Xà đảo, đều có bối tự là Thu, Thiên, Hữu. Trúc cơ tu sĩ ở Ngân Xà đảo trước khi đến Nam Hải đều là Luyện khí kỳ tu sĩ. Trước kia gia tộc có gần hai ngàn tộc nhân, đại đa số tộc nhân Luyện khí kỳ đều không lưu lại bức hoạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận