Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3518: Mạnh Bân bế quan. Thanh Sơn khai phá địa bàn mới (2)

Vương Thanh Sơn đạt được tinh hạch mộc yêu bậc sáu, Vương Trường Sinh giao cho mộc yêu luyện hóa, hy vọng nó có thể trùng kích bậc sáu. Vương Sâm cùng Vương Hướng Vinh đều đang bế quan tu luyện, trùng kích cảnh giới cao hơn.

Vương Trường Sinh từ trong bình sứ đổ ra một viên thuốc màu đỏ đậm, mặt ngoài viên thuốc có chín đường vân màu vàng nhạt, tản mát ra một làn hương kỳ lạ.

Cửu Dương Đoán Linh Đan, có thể cường hóa lực lượng thân thể người tu tiên.

Lực lượng thân thể hắn vốn đã rất mạnh, ăn vào ba bình đan dược rèn luyện thân thể, lực lượng thân thể khẳng định sẽ càng mạnh hơn.

Đan dược vào miệng lập tức tan, không qua bao lâu, Vương Trường Sinh cảm giác thân thể ấm áp. Thời gian trôi qua từng chút một, Vương Trường Sinh cảm giác khó chịu, miệng khô lưỡi khô, toàn thân đau đớn khó nhịn.

Hắn cảm giác thân thể sắp bị điểm hỏa, làn da biến thành màu đỏ đậm, mạch máu dưới làn da rõ ràng có thể thấy được.

Vương Trường Sinh vội vàng vận công, luyện hóa dược lực.

Ngoài thân hắn hiện ra một mảng lớn quầng sáng màu lam, bao phủ toàn thân.

***

Phi Linh sơn mạch kéo dài ngàn vạn dặm, có mười vạn đỉnh núi to nhỏ, các đỉnh núi khoe sắc, cổ thụ che trời, nơi này vốn là địa bàn của Tống gia, trải qua Trấn Hải cung hiệp thương, Tống gia lấy một khối địa bàn này trao đổi hòn đảo với Vương gia.

Một đạo độn quang màu xanh xuất hiện ở chân trời nơi xa, nhanh chóng bay tới Phi Linh sơn mạch.

Không qua bao lâu, độn quang màu xanh dừng lại, rõ ràng là một bức tranh cuộn tròn hào quang màu xanh lấp lánh, hơn hai ngàn tu sĩ Vương gia đứng ở bên trên, từ Trúc Cơ đến Luyện Hư đều có, cầm đầu là Vương Thanh Sơn.

Một đạo độn quang màu vàng từ chỗ sâu trong dãy núi bay ra, rõ ràng là một ông lão áo bào vàng vẻ mặt khôn khéo, ông lão áo bào vàng chỉ là Hóa Thần hậu kỳ.

“Là Vương tiền bối đảo Thanh Liên phải không?”

Ông lão áo bào vàng thật cẩn thận hỏi.

Vương Thanh Sơn lấy ra một tấm lệnh bài màu xanh hình vuông, bên trên có một chữ “Tống”.

Ông lão áo bào vàng cẩn thận kiểm tra, sau khi xác nhận không có sai lầm, cung kính nói: “Nhiệm vụ của vãn bối đã hoàn thành, nơi đây liền giao cho Vương tiền bối.”

Nói xong lời này, ông lão áo bào vàng cúi người hành lễ, rời khỏi nơi đây.

Vương Thanh Sơn bấm pháp quyết, bức tranh cuộn tròn màu xanh nở rộ linh quang, đẩy nhanh độn tốc.

Không đến nửa khắc đồng hồ, bức tranh cuộn tròn màu xanh dừng lại, nhìn về phía dưới, có thể nhìn thấy không ít kiến trúc.

Tống gia đương nhiên không tốt bụng như vậy. Những kiến trúc này đều là dùng linh tài xây dựng, đáng giá không ít linh thạch, hòn đảo Vương gia cho cũng để lại kiến trúc, tạo điều kiện cho nhau đi!

“Công Hổ, ngươi dẫn người kiểm tra một phen, phái người thành lập trận pháp, ở đây thành lập phường thị Thanh Liên.”

Vương Thanh Sơn phân phó. Đất liền linh dược cùng khoáng thạch tương đối nhiều, những tài nguyên này đối với Vương gia trước mắt mà nói là mặt hàng hút hàng.

Phi Linh sơn mạch chứa năm vạn tu sĩ tu luyện cũng không có vấn đề, nếu không phải gia tộc thiếu nhân thủ, Vương Thanh Sơn sẽ mang càng nhiều nhân thủ hơn.

Điều này đối với các tu sĩ cấp thấp đi theo kia mà nói là chuyện tốt, ở nơi này tu luyện, bọn họ làm ít hưởng nhiều, có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện.

“Vâng, Thanh Sơn lão tổ.”

Vương Công Hổ đáp ứng, hạ lệnh cho tộc nhân, tộc nhân việc ai người ấy làm, bắt đầu bận rộn.

Cách hơn một ngàn vạn dặm, Hồng Diệp lĩnh.

Hồng Diệp lĩnh bởi sinh trưởng lượng lớn cây phong đỏ mà được đặt tên. Lá cây của cây phong đỏ là màu đỏ, nhìn một cái, lọt vào trong tầm mắt đều là một mảng đỏ rực, giống như biển lửa màu đỏ.

Ba trăm tu sĩ bọn Vương Lập Hà đứng ở trên một con thuyền bay hào quang màu lam lóe lên không ngừng, vẻ mặt bọn họ hưng phấn.

“Rốt cuộc đến rồi, kiểm tra kiến trúc Tống gia lưu lại, bảo đảm không có vấn đề mới thành lập trận pháp, phái người liên hệ với Thanh Sơn lão tổ, thành lập truyền tống trận trực tiếp, thuận tiện chi viện.”

Vương Lập Hà phân phó.

“Vâng, lão tổ tông.”

Tộc nhân Vương gia bắt đầu bận rộn, việc ai người ấy làm, có người gieo trồng linh dược, có người bố trí trận pháp, có người tuần tra địa hình.

Vương gia phái ra lượng lớn tu sĩ, tới địa bàn mới chiếm lĩnh, khai phá địa bàn mới, thu thập tài nguyên tu tiên.



Xuân đi thu đến, năm mươi năm thời gian rất nhanh trôi qua.

Mộc gia truyền thừa hơn một ngàn năm, lão tổ Mộc Vân Lam là tu vi Hóa Thần sơ kỳ, gia tộc có hơn một vạn tu sĩ, vẫn luôn không phát triển lên được.

Chủng tộc đại chiến, Nhân tộc đánh tan nhiều chủng tộc vùng ven biển, chiếm lĩnh lượng lớn hòn đảo, cần lượng lớn người tu tiên khai phá, môn phái lớn của Nhân tộc ùn ùn phát ra kêu gọi, cổ vũ thế lực đất liền đến hải ngoại phát triển, Mộc Nhất Phong xem chuẩn thời cơ, hưởng ứng kêu gọi, đến hải ngoại phát triển.

Đại phái Nhân tộc trả giá thê thảm đau đớn, mới đoạt được nhiều hòn đảo như vậy, tự nhiên không phải cho đảo miễn phí.

Mộc gia định kỳ phải giao nộp một khoản tài nguyên tu tiên cho Liễu gia, Liễu gia là gia tộc phụ thuộc Lãnh Diễm phái, có nhiều vị tu sĩ Luyện Hư, thực lực mạnh mẽ.

Mộc gia thuê ba mươi hòn đảo, hải vực tài nguyên yêu thú phong phú, Mộc gia tổ chức cao thủ, chuyên môn giết yêu thú.

Vùng hải vực nào đó, bọn Mộc Tử Phong hơn hai mươi người đang chém giết với hơn trăm con Xích Hỏa Nha, tiếng nổ không ngừng, thỉnh thoảng có Xích Hỏa Nha từ trên cao rơi xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận