Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1161: Lôi kiếp hoá giao

Nói thẳng ra là, Thanh Ly kiếm bởi vì luyện nhập nhiều loại tài liệu cấp bốn mới có thể cưỡng ép tăng lên đến trung phẩm bậc hai.
Khối kim cương tinh nọ đã dùng được hơn phân nửa, làm cho Vương Trường Sinh có chút đau lòng.
Hắn dùng thời gian năm năm, giúp Vương Thanh Sơn tăng Thanh Ly kiếm lên bậc hai. Đương nhiên, thuật luyện khí của hắn cũng được đề cao không ít, nhưng khoảng cách với Luyện khí sư bậc bốn vẫn còn rất xa.
Nói thẳng ra, Vương Trường Sinh vì giúp Vương Thanh Sơn luyện chế phi kiếm, lãng phí không ít thời gian. Nhưng hắn không oán hận. Vương Thanh Sơn là tộc nhân có tiềm lực lớn nhất gia tộc. Hắn tình nguyện ở lại gia tộc mà không bái nhập Thái Nhất tiên môn, Vương Trường Sinh đương nhiên không thể bạc đãi hắn.
Vương Trường Sinh chỉ vì Vương Thanh Sơn và Uông Như Yên luyện chế pháp bảo, tới Vương Thanh Thiến cũng không có đãi ngộ này. Không có biện pháp, luyện chế pháp bảo tiêu tốn không ít thời gian. Nhanh thì một năm hơn, lâu thì mấy năm, phẩm giai pháp bảo càng cao, tài liệu luyện chế càng quý hiếm, thời gian tiêu tốn càng dài.
“Sau khi Thanh Ly kiếm tấn thăng trung phẩm bậc hai, khẳng định có thể phát ra uy lực lớn hơn nữa khi ở trên tay Thanh Sơn.”
Vương Trường Sinh lẩm bẩm, sắc mặt vui mừng. Bản mạng pháp bảo của hắn của một bộ pháp bảo, luyện chế khó khăn hơn Thanh Ly kiếm. Sơn hải châu vẫn như cũ là pháp bảo bậc một.
Một tấm Truyền âm phù bay vào, lơ lửng ở trước mặt hắn.
Vương Trường Sinh vươn tay, Truyền âm phù bay vào trên tay hắn. Hắn bóp nát Truyền âm phù, vang lên thanh âm của Vương Thu Hồng: “Tổ phụ, Trấn tiên tháp xuất thế, ta cùng Thiên Kỳ đang ở bên ngoài động phủ.”
Nghe xong lời này, Vương Trường Sinh lộ ra sắc mặt vui mừng. Trên tay hắn có Trấn tiên lệnh, có thể tiến vào Trấn tiên tháp.
Hắn mở cửa mật thất đi ra ngoài, vừa vặn nhìn thấy Uông Như Yên đi ra từ mật thất bế quan.
“Ồ, phu nhân, sao nàng tăng lên Kim Đan tầng tám rồi.”
Vương Trường Sinh nhẹ ồ một tiếng, hơi sửng sốt.
Năm năm không gặp, tu vi của Uông Như Yên còn cao hơn so với hắn, tốc độ tu luyện như thế này cũng quá nhanh rồi!
Uông Như Yên cười thản nhiên, kể đơn giản một chút kỳ ngộ ở Đông Hoang.
Nàng liên tục ăn vào mười mấy gốc Hoả diễm tảo ngàn năm, tốn năm năm thời gian luyện hoá cỗ dược lực khổng lồ. Lúc này mới có thể tiến vào Kim Đan tầng tám. Nếu không, nàng muốn tu luyện đến Kim Đan tầng tám, sợ là phải tốn thời gian mấy chục năm.
Vương Trường Sinh nghe Uông Như Yên giải thích xong, bùng tỉnh đại ngộ, cười nói: “Phu nhân, đây là một chuyện tốt. Vài năm không gặp, tu vi của nàng đã vượt qua ta rồi. Đúng rồi, Thiên Kỳ truyền đến tin tức, Trấn tiên tháp xuất thế tại Kim Thiềm hải vực.”
“Trấn tiên tháp xuất thế? Quá tốt rồi.”
Không qua bao lâu, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên gặp được Vương Thu Hồng và Vương Thiên Kỳ.
Tình báo đường lại phát triển thêm, đã phát triển đến hơn bảy trăm người. Đại bộ phận là tộc nhân Vương gia, gần nửa khác là cô nhi hoặc là tu sĩ của tiểu gia tộc. Phụ trách tìm hiểu các loại tình báo, Trấn tiên tháp là mục tiêu quan trọng nhất.
Trấn tiên tháp xuất thế ở Kim Thiềm hải vực, tin tức rất nhanh truyền bá rộng rãi. Vương gia tu sĩ nhận được tin tức, lập thức thông báo cho Vương Thiên Kỳ. Vương Thiên Kỳ ngày đêm không nghỉ chạy về Ngân Xà đảo hội báo cho Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.
“Thu Hồng, Thanh Sơn đã xuất quan hay chưa?”
“Hồi tổ phụ, Thất bá đã xuất quan. Đúng rồi, Hải Đường biểu tỷ hai năm trước tiến vào Trúc cơ tầng chín, đang bế quan đánh sâu vào Kim Đan kỳ, Tứ bá cũng vậy.”
Vương Trường Sinh gật đầu, đang định nói điều gì đó, trong lòng chợt truyền ra một tiếng kèn trầm thấp.
Hắn lấy ra một ốc biển màu lam, đánh vào đó một đạo pháp quyết. Thanh âm của Tử Nguyệt tiên tử vang lên: “Vương sư huynh, Trấn tiên tháp xuất thế, ngươi có hứng thú thử một lần xông vào Trấn tiên tháp không?”
Ngân Xà đảo và Vân Hải tông có bày truyền tống trận, Tử Nguyệt tiên tử khả năng đã truyền tống đến Ngân Xà đảo, mới có khả năng sử dụng Truyện tấn loa liên hệ với Vương Trường Sinh.
“Điền sư muội, ngươi lại chỗ của ta rồi nói tiếp!” Vương Trường Sinh nói xong, nói với Vương Thu Hồng: “Thu Hồng, ngươi dẫn Thanh Sơn đến đây, ta có chuyện quan trọng muốn thương lượng cùng hắn.”
“Vâng, tổ phụ.”
Vương Thu Hồng lên tiếng đáp ứng, xoay người rời khỏi.
Không qua bao lâu, Vương Thanh Sơn và Tử Nguyệt tiên tử xuất hiện trước mặt Vương Trường Sinh.
Tử Nguyệt tiên tử vẫn là Kim Đan tầng tám, Vương Thanh Sơn đã là Kim Đan tầng sáu.
“Điền sư muội, ngươi sao lại biết được Trấn tiên pháp xuất thế?”
Vương Trường Sinh tò mò hỏi.
Tử Nguyệt tiên tử mỉm cười, ngọc thủ vừa lật, hai tấm lệnh bài linh quang lập loè xuất hiện trên tay nàng, chính là Trấn tiên lệnh.
Trấn tiên lệnh phát ra một tiếng tiêm minh chói tai, tựa như đang muốn biểu thị điều gì đó.
Trên tay Vương gia có bốn tấm Trấn tiên lệnh, đều đặt ở bảo khố gia tộc. Vương Trường Sinh không phát hiện ra được dị thường cũng là chuyện thường tình.
“Trấn tiên tháp xuất thế, đây là cơ duyên của chúng ta, chúng ta phải mau đi đến Kim Thiềm hải vực.”
Vương Trường Sinh vừa dứt lời, chợt vang lên một tiếng lôi minh thật lớn.
“Sau lại thế này? Có người độ kiếp? Thanh Kỳ hay là Hải Đường?”
Vương Trường Sinh hơi sửng sốt. Vương Thanh Kỳ ăn vào Thọ nguyên quả thì tiến vào Huyễn yêu tháp rèn luyện, gia tăng kinh nghiệm thực chiến. Hắn đang đánh sâu vào Kim Đan kỳ, không có khả năng nhanh như vậy đã đưa tới lôi kiếp! Diệp Hải Đường chỉ mới bế quan hai năm, cũng không thể đưa tới lôi kiếp nhanh như vậy!
Bọn họ bay lên trời cao, phát hiện Vương Thanh Linh đang ở dưới, trên không mây đen dày đặc, cuồng phong gào thét.
“Đây là…Thanh Linh tu luyện bí thuật?”
Uông Như Yên hơi sửng sốt, vẻ mặt khó có thể tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận