Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4463: Cơ duyên của Vương Quý Diệp (2)

“Thất Khiếu Huyết Mộc! Thất Khiếu Huyết Mộc ba vạn năm trở lên chính là tài liệu chính luyện chế con rối thế kiếp.”

Vương Thanh Bạch vui mừng quá đỗi. Cây Thất Khiếu Huyết Mộc này tuyệt đối không chỉ ba vạn năm, dùng để luyện chế con rối thế kiếp không còn gì tốt hơn.

Ánh mắt hắn đặt ở trên một tòa lầu các màu vàng cao ba tầng, bay tới đáp ở trước lầu các màu vàng, cửa phòng lầu các bị một đạo hào quang màu vàng che kín.

Hắn tung một quyền đánh vỡ cửa, khống chế con rối hình người đi ở phía trước, chưa kích hoạt cấm chế, lúc này mới đi vào.

Trong lầu các có bốn gian phòng đá đóng chặt cửa, Vương Thanh Bạch đánh vỡ cửa một gian phòng đá, trong căn phòng đá có mấy tấm bồ đoàn màu xanh, góc dưới bên trái có một giá tủ bằng đá, bên trên bày mười mấy cái ngọc giản cùng một ít tài liệu luyện khí bậc sáu.

Vương Thanh Bạch lần lượt xem nội dung ngọc giản, phát hiện đều có liên quan với luyện khí, giá trị không cao.

Hắn mở ra căn phòng đá thứ hai, chỉ tìm được một ít vỏ côn trùng màu vàng nhạt, không có thứ khác, xem ra là phòng nuôi trùng.

Mở ra gian phòng đá thứ ba, một luồng linh khí tinh thuần tuôn ra, đây là một vườn linh dược loại nhỏ, chưa nhìn thấy linh dược, nhắm chừng bị lấy đi rồi.

Khi hắn mở ra một gian phòng đá cuối cùng, một luồng khí cực lạnh tuôn ra, mặt đất nhanh chóng kết băng.

Bên trong có một cây táo màu trắng cao khoảng một trượng, trên cây treo hơn một trăm quả táo nhỏ màu trắng, cẩn thận quan sát, mặt ngoài quả táo nhỏ màu trắng có một chút đường vân màu trắng, giống hình bắc đẩu thất tinh.

“Thất Tinh Tuyết Táo!”

Vương Thanh Bạch lộ vẻ mặt vui mừng, tu sĩ cấp cao dùng Thất Tinh Tuyết Táo sinh hoạt vợ chồng, có thể đề cao tỷ lệ sinh con, tư chất con cái có khả năng tương đối tốt.

Thất Tinh Tuyết Táo cùng Cửu Long Quả có hiệu quả kỳ diệu như nhau, nhưng Cửu Long Quả hiệu quả tốt hơn.

Hắn thật cẩn thận hái xuống toàn bộ Thất Tinh Tuyết Táo, đựng vào trong hộp ngọc.

Vương Thanh Bạch phất tay áo, một cái hồ lô lóe ra hào quang màu xanh bay ra, đánh vào một pháp quyết, hồ lô màu xanh phun ra một quầng sáng màu xanh, bao phủ cây Thất Tinh Tuyết Táo.

“Thu!”

Theo một tiếng của Vương Thanh Bạch hạ xuống, cây Thất Tinh Tuyết Táo chớp lên rất khẽ, rễ cây chậm rãi trồi lên mặt đất, một ít rễ cây đứt ra.

Một lát sau, Thất Tinh Tuyết Táo thụ bị quầng sáng màu xanh bao trùm, cuốn vào trong hồ lô màu xanh.

Hắn ở trong lầu các dạo qua một vòng, chưa phát hiện thứ gì giá trị cao, mới đi ra ngoài.

Hắn lợi dụng bảo vật thu đi Thất Khiếu Huyết Mộc, dẫn theo năm người bọn Vương Vĩnh Hằng rời khỏi nơi đây, tới nơi khác tìm kiếm tài nguyên tu tiên.

...

Một hồ nước thật lớn rộng trăm mẫu, một con mãng xà khổng lồ toàn thân màu đen đang thúc giục pháp tướng công kích Vương Quý Diệp, Vương Quý Diệp cũng thúc giục pháp tướng nghênh chiến, còn có một con rối vượn khổng lồ giúp đỡ.

Ngoài thân mãng xà khổng lồ màu đen bốc ra một đám khói đen, nhiều chỗ vảy rơi ra, nơi vảy rụng máu tươi đầm đìa.

Trên trời có một đám mây sét thật lớn, theo một đợt tiếng sấm sét đinh tai nhức óc, từng tia chớp màu đen thô to bổ về phía Vương Quý Diệp.

Vương Quý Diệp thúc giục pháp quyết, mặt đất phạm vi trăm dặm tự bốc cháy, ánh lửa ngập trời, sóng nhiệt kinh người, lửa hừng hực từ bốn phương tám hướng ập tới, lượng lớn nước hồ bốc hơi.

Mãng xà khổng lồ màu đen không dám đón đỡ, muốn tránh đi, một tiếng nam tử quát to vang dội cất lên, vang vọng thiên địa.

Đầu nó hơi trầm xuống, thân thể run rẩy một cái, chờ nó khôi phục bình thường, lửa hừng hực đã đến trước mặt nó.

Ầm ầm ầm, lửa hừng hực bao phủ thân thể mãng xà khổng lồ màu đen.

Mây sét kịch liệt quay cuồng, nổi lên giông tố, từng quả cầu sét màu đen thật lớn từ trên trời giáng xuống, lục tục đánh về phía Vương Quý Diệp.

Một chuỗi tiếng nổ thật lớn vang lên, lôi quang màu đen cùng ánh lửa màu đỏ đan xen, sóng khí như thủy triều, hư không bị sóng khí mạnh mẽ đánh rách tả tơi, xuất hiện lượng lớn vết rách.

Một lát sau, lôi quang cùng ánh lửa tan đi, mãng xà khổng lồ màu đen ngã xuống bên hồ, trên đầu có một lỗ máu thật lớn, không còn khí tức, hơn phân nửa thân thể bốc lên một làn khói.

Trên tay Vương Quý Diệp nắm một hạt châu màu đen, hạt châu màu đen nhìn qua không có gì đặc biệt.

“Hấp Lôi Châu!”

Tâm tình Vương Quý Diệp kích động.

Con lôi mãng này là bậc sáu trung phẩm, có viên Hấp Lôi Châu này, hắn ngày sau độ đại thiên kiếp thoải mái hơn không ít.

Vương Quý Diệp thu hồi Hấp Lôi Châu cùng thi thể lôi mãng, rời khỏi nơi đây.

...

Bên ngoài bí cảnh, Lưu Thanh Phong đứng lơ lửng ở bầu trời, thở hồng hộc, chỗ vai trái có một lỗ thủng khủng bố, máu chảy không ngừng.

Mị Bằng cùng Trâu Ngọc Yên sắc mặt khó coi, bọn họ đả thương Lưu Thanh Phong, nhưng cũng chết trận một vị tu sĩ Hợp Thể.

Đánh tiếp như vậy, cho dù bọn họ có thể tiêu diệt Lưu Thanh Phong, tổn thất cũng không nhỏ.

“Mị đạo hữu, ta đến giúp ngươi một tay.”

Một giọng nam tử vang dội cất lên.

Vừa dứt lời, một cầu vồng màu xanh xuất hiện ở chân trời nơi xa, tốc độ rất nhanh, không qua bao lâu, cầu vồng màu xanh liền dừng lại, hiện ra một bức tranh cuộn tròn lóe ra hào quang màu xanh, mấy trăm tu sĩ đứng ở trên bức tranh cuộn tròn màu xanh, cầm đầu là một ông lão áo bào xanh dáng người gầy gò.

Bạn cần đăng nhập để bình luận