Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3374: Thưởng dày

Bỏ công dùng vào việc riêng, béo mình, gầy tông môn, ngươi không chiếm tiện nghi nhà nước, người khác cũng sẽ chiếm tiện nghi nhà nước, bất cứ nơi nào cũng giống nhau, người chí công vô tư đã ít lại càng ít, ai cũng có tư tâm.

“Vâng, Trần sư tổ.”

Liễu Thanh Vân lập tức đáp ứng, hắn tự nhiên không dám nói lung tung.

Trần Nguyệt Dĩnh hài lòng gật gật đầu, hóa thành một đạo độn quang rời khỏi nơi đây.

Phiêu Vân đảo, tổng đàn Trấn Hải cung.

Nơi xa núi non hiểm trở, cổ thụ che trời, thác cao ngất, sóng dữ bắn tung tóe, chỗ gần kỳ hoa dị thảo, đá hình thù kỳ quái.

Một mảng rừng trúc màu xanh rậm rạp, một tòa lầu các màu xanh cao hai tầng, Vương Trường Sinh và Phương Minh ngồi bên cạnh một cái bàn trà màu xanh, uống trà nói chuyện phiếm.

“Vương sư đệ, vận may của ngươi không tệ! Có thể mượn dùng Hóa Giới Thạch thi triển phân hồn hạ giới, Triệu sư đệ cũng từng thử lợi dụng Hóa Giới Thạch thi triển phân hồn hạ giới, hai lần đều thất bại.”

Phương Minh cười nói. Phân hồn hạ giới dựa hết vào vận may, nếu vận kém, mười lần cũng không thể thành công một lần.

“Triệu sư huynh? Là Triệu Vân Tiêu Triệu sư huynh phải không?”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi. Triệu Vân Tiêu là đệ tử tinh anh của phi thăng phe phái, được Trần Nguyệt Dĩnh coi như người nối nghiệp bồi dưỡng, cũng là đại đệ tử của Trần Nguyệt Dĩnh, đã là tu vi Luyện Hư hậu kỳ.

“Đúng vậy, nhưng ngươi tới không khéo, Triệu sư đệ trước đó không lâu bế quan tu luyện, nhắm chừng cần rất lâu mới xuất quan.”

Phương Minh giải thích.

Vương Trường Sinh lộ vẻ mặt tiếc nuối. Hắn đã sớm muốn gặp Triệu Vân Tiêu một lần, đáng tiếc mãi không có cơ hội.

“Đúng rồi, Phương sư huynh, có bí thuật có thể hồi sinh một vị tu tiên giả hay không?”

Vương Trường Sinh thuận miệng hỏi.

Phương Minh trực tiếp lắc đầu, nói: “Theo ta được biết, không có, nhắm chừng tiên nhân mới có thể làm được đi!”

Vương Trường Sinh còn muốn hỏi chút gì, Phương Minh chợt lấy ra một cái vỏ sò hào quang màu lam lấp lánh, đánh vào một pháp quyết, tiếng Trần Nguyệt Dĩnh theo đó vang lên: “Vương sư điệt đến tổng đàn chưa? Dẫn hắn lại đây, ta có lời nói với hắn.”

“Vương sư đệ đã đến tổng đàn, đệ tử bây giờ dẫn hắn đi qua.”

Phương Minh thu hồi vỏ sò màu lam, dẫn theo Vương Trường Sinh tới chỗ ở của Trần Nguyệt Dĩnh.

Trần Nguyệt Dĩnh ngồi ở ghế trúc, trên mặt treo nụ cười mỉm.

“Đệ tử bái kiến Trần sư thúc.”

Vương Trường Sinh cúi người hành lễ, vẻ mặt cung kính.

“Chuyện này có bao nhiêu người biết?”

Trần Nguyệt Dĩnh trầm giọng hỏi.

“Không có bao nhiêu, quá trình giao dịch cụ thể, chỉ đệ tử cùng phu nhân biết, người khác không biết giao dịch của chúng ta cùng Tôn đạo hữu.”

Vương Trường Sinh nói theo sự thật.

Trần Nguyệt Dĩnh lộ vẻ mặt khen ngợi, nói: “Chuyện này ngươi làm rất không tệ, ngươi muốn cái gì cứ việc nói thẳng đi!”

“Đệ tử muốn mười phần linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ, tương lai có thể có càng nhiều tộc nhân phi thăng Huyền Dương giới, bọn họ cần linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ.”

Vương Trường Sinh giọng điệu thành khẩn, hắn không phải không dám đòi nhiều, mà là xem Trần Nguyệt Dĩnh bằng lòng cho hắn cái gì.

Hắn muốn mượn việc này xem cách làm người của Trần Nguyệt Dĩnh. Hắn lập công nhiều lần, Trần Nguyệt Dĩnh nếu cho mười phần bảo vật kéo dài tuổi thọ đuổi hắn, lần sau lại có loại cơ hội này, Vương Trường Sinh là không muốn cân nhắc Trần Nguyệt Dĩnh.

Trần Nguyệt Dĩnh hơi sửng sốt. Nàng đánh giá cao thấp Vương Trường Sinh một lần, trầm ngâm một lát, nói: “Cho ngươi hai mươi phần linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ, lại cho ngươi một hộp Thiên Âm Sa, Uông sư điệt có thể dùng để cô đọng pháp tướng, về sau không ngừng cố gắng, lại lập công mới.”

Vương Trường Sinh nhiều lần lập công, nàng nếu lại keo kiệt, sẽ làm người ta cảm thấy cay nghiệt không nhớ ân.

Triệu Vân Tiêu tu luyện là 《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》, Trần Nguyệt Dĩnh coi hắn trở thành người nối nghiệp để bồi dưỡng, tự nhiên sẽ không keo kiệt, cung cấp cho hắn một ít tài liệu cô đọng pháp tướng.

Nàng tự nhiên không ngờ, tài liệu cô đọng pháp tướng của Vương Trường Sinh so với Triệu Vân Tiêu cao cấp hơn nhiều.

Nàng lấy ra một cái hộp ngọc màu xanh tinh xảo, đưa cho Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh hai tay tiếp nhận hộp ngọc, liên thanh cảm ơn.

Hai mươi phần linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ, còn có một phần Thiên Âm Sa, thu hoạch không nhỏ.

Tài liệu cô đọng pháp tướng cực kỳ khó tìm. Uông Như Yên tu luyện công pháp đặc thù, tài liệu cô đọng pháp tướng càng thêm hiếm thấy, thu thập khó khăn.

“Phương sư điệt, hai mươi phần linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ thu mua từ đệ tử khác, đừng dùng danh nghĩa tông môn, chuyện này không ghi lại trong danh sách, càng ít người biết càng tốt.”

Trần Nguyệt Dĩnh dặn dò.

“Vâng, đệ tử rõ.”

Phương Minh đáp ứng.

“Được rồi, nếu không có việc gì, các ngươi lui xuống đi!”

Trần Nguyệt Dĩnh phất phất tay, bảo Vương Trường Sinh cùng Phương Minh lui xuống.

Phương Minh là điện chủ Chấp Sự điện, quyền lợi rất lớn, hắn tự mình mở miệng, rất nhanh đã kiếm được một lô linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ.

“Vương sư đệ, đây là ba mươi phần linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ, ngươi nhận lấy đi!”

Phương Minh lấy ra một cái nhẫn trữ vật màu xanh, đưa cho Vương Trường Sinh.

“Phương sư huynh, không phải hai mươi phần sao?”

Vương Trường Sinh hơi sửng sốt.

“Các ngươi từ hạ giới phi thăng, lại thành lập gia tộc, rất không dễ dàng, mười phần nhiều ra, là cá nhân ta tặng các ngươi, ngươi cũng đừng chối từ.”

Phương Minh cười nói, hắn nhìn trúng tiềm lực của Vương gia, cho thêm mười phần linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ, bán một cái nhân tình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận