Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3668: Song hỷ lâm môn (2)

Con rết sét màu bạc lao xuống, mở ra cái mồm như chậu máu, nuốt lấy Phệ Hồn Kim Thiền.

Không qua bao lâu, vô số tia sáng màu vàng kim từ trong cơ thể con rết sét màu bạc bay ra, xuyên thủng con rết sét màu bạc.

Tiếng sấm sét ầm ầm ầm vang lên, lôi quang màu bạc chói mắt bao phủ toàn bộ thung lũng.

Một lát sau, lôi quang tan đi, Phệ Hồn Kim Thiền nằm gục trong cái hố khổng lồ, trên thân có nhiều lỗ thủng, thân thể cháy đen, khí tức uể oải.

Vương Trường Sinh chạy tới, thấy một màn như vậy, nhíu mày.

Phệ Hồn Kim Thiền tiến vào bậc sáu, nhưng thương thế so với mộc yêu còn nặng hơn. Mộc yêu có thể hấp thu tinh huyết yêu thú cùng Tạo Hóa Thần Thủy để khôi phục.

Vương Trường Sinh lấy ra một viên Thanh Tủy Hoàn, đút cho Phệ Hồn Kim Thiền, đưa nó về đỉnh Thanh Liên điều dưỡng.

Hắn gọi Vương Mô Sơn đến, phân phó: “Truyền lệnh xuống, thu thập linh đan diệu dược chữa thương của linh trùng.”

Vương gia bây giờ có mấy vạn người tu tiên, thế lực khổng lồ, thu thập tài nguyên tu tiên dễ dàng hơn nhiều rồi.

“Vâng, lão tổ tông, cháu lập tức...”

Vương Mô Sơn còn chưa nói xong, hắn tựa như phát hiện cái gì, nhìn về phía bầu trời, trên trời xuất hiện linh quang đủ mọi màu sắc, những linh quang đủ mọi màu sắc này hội tụ lại với nhau, biến thành những đám mây lành năm màu, có nhiều hơn vạn đám.

Hơn vạn đám mây lành năm màu hướng về phương hướng nào đó hội tụ, va chạm với nhau, vỡ vụn ra, hóa thành một vòng xoáy linh khí thật lớn.

Một luồng ánh sáng màu trắng phóng lên cao, hóa thành một hư ảnh nữ tử thật lớn.

Vòng xoáy linh khí nhẹ nhàng chuyển động, vô số giọt mưa năm màu trút xuống, lục tục rơi ở trên hư ảnh nữ tử, khiến hư ảnh nữ tử càng thêm chói mắt.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, vòng xoáy linh khí tán loạn không thấy nữa, hư ảnh nữ tử cũng theo đó tán loạn, thay thế vào đó là một đám mây sét thật lớn.

“Ngọc Kỳ đang trùng kích Luyện Hư kỳ!”

Ánh mắt Vương Trường Sinh nhìn chằm chằm mây sét trên trời. Nếu Bạch Ngọc Kỳ tiến vào Luyện Hư kỳ, Vương gia về sau liền có trận pháp sư bậc sáu, Vương Trường Sinh cũng có thể tu luyện Thái Hư Đoán Thần Quyết tầng thứ năm.

Sau khi tiếng sấm sét ầm ầm ầm vang lên, một tia sét màu bạc thô to cắt qua bầu trời, đánh xuống phía dưới.

Một hòn đảo giữa hồ, Bạch Ngọc Kỳ ngồi xếp bằng ở một quảng trường đá giữa hòn đảo, ánh mắt kiên định.

Nàng hướng về một tấm trận bàn màu lam đánh vào một pháp quyết, nước hồ quanh hòn đảo kịch liệt quay cuồng, hóa thành một màn nước màu lam dày đặc, bảo vệ nàng.

Tia sét màu bạc đánh lên màn nước màu lam, màn nước màu lam lõm xuống, rất nhanh khôi phục bình thường.

Rất nhanh, đạo lôi kiếp thứ hai đánh xuống, ngay sau đó là đạo thứ ba...

Từng đạo lôi kiếp đánh xuống, đạo sau uy lực lớn hơn đạo trước.

Bạch Ngọc Kỳ bằng vào nhiều bộ trận pháp bậc năm, đỡ được tất cả, nhưng sắc mặt của nàng cũng theo đó tái nhợt đi, pháp lực tiêu hao nghiêm trọng.

Nàng vội vàng ăn vào một viên Kim Ngọc Hồi Nguyên Đan, không qua bao lâu, sắc mặt liền khôi phục hồng hào.

Thời gian qua đi từng chút một, Vương Mạnh Bân cũng nhận được đưa tin, truyền tống trở về.

Hắn nhìn về phía mây sét trên trời, đến thở mạnh cũng không dám, vẻ mặt lo lắng.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, mây sét còn có kích thước mấy chục trượng, sau khi kịch liệt quay cuồng, xuất hiện một ít hồ quang màu lam, mây sét biến thành màu lam.

Màu lam mây sét kịch liệt quay cuồng, hóa thành một con mãng xà sét màu lam dài hơn trăm trượng, từ trên cao lao xuống.

Bạch Ngọc Kỳ không hề sợ hãi, pháp quyết biến đổi, nước hồ kịch liệt quay cuồng, mười tám vòi rồng sóng nước thô to phóng lên trời, giống như mười tám cây mâu nước màu lam, đâm về phía mãng xà sét màu lam.

Mười tám vòi rồng sóng nước lục tục tập trung mãng xà sét màu lam, thân thể mãng xà sét màu lam nổ tung ra, một mảng lôi quang màu lam chói mắt bao phủ phạm vi vài dặm.

Một lát sau, lôi quang tan đi, ngoài thân Bạch Ngọc Kỳ bao phủ một màn hào quang màu bạc như ẩn như hiện, trên người còn có nhiều màn ánh sáng, sắc mặt tái nhợt.

Nàng thuận lợi tiến vào Luyện Hư kỳ, Thiên Lôi Hóa Linh Phù cùng đan dược bậc sáu đều phát huy tác dụng quan trọng.

Vương Mạnh Bân ngay lập tức chạy tới, lấy ra một viên Thanh Tủy Đan, đút cho Bạch Ngọc Kỳ.

Vương Trường Sinh cũng chạy tới, trên mặt tràn đầy nụ cười.

“Lão tổ tông, Thiên Lôi Hóa Linh Phù còn dư một ít uy năng, Trấn Hải Châu còn chưa dùng.”

Bạch Ngọc Kỳ giao Thiên Lôi Hóa Linh Phù linh quang ảm đạm cùng Trấn Hải Châu cho Vương Trường Sinh. Uy năng của Thiên Lôi Hóa Linh Phù còn lại không nhiều, ngăn cản ngũ cửu lôi kiếp còn dễ nói, lục cửu lôi kiếp mà nói, nhắm chừng có thể ngăn vài đạo lôi kiếp.

“Chữa thương cho tốt, có một chuyện rất quan trọng, cần cháu hỗ trợ. Mạnh Bân, cháu đưa Ngọc Kỳ trở về trước đi!”

Vương Trường Sinh dặn dò, nhận lấy Thiên Lôi Hóa Linh Phù cùng Trấn Hải Châu.

Vương Mạnh Bân lên tiếng đáp lại, dẫn theo Bạch Ngọc Kỳ rời khỏi.

Trở lại đỉnh Thanh Liên, Vương Trường Sinh đi vào một gian mật thất, Thiên Linh Bình chiếu vào mi mắt. Hắn mở ra Thiên Linh Bình, một cây bụi gai đỏ như máu chui đi ra, chính là mộc yêu.

Rất nhanh, một cây bụi gai màu máu cao hơn đầu người xuất hiện ở trước mặt Vương Trường Sinh, mặt ngoài bụi gai màu máu có mấy chục đóa hoa nhỏ đỏ như máu, nụ hoa khép lại, ngoài ra, trên thân nó trải rộng gai nhọn đỏ như máu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận