Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5388: Tập kích Âm Mị sơn mạch (1)

“Vẫn là nói chính sự đi! Chúng ta tổng cộng có mười sáu vị tu sĩ Đại Thừa, không che giấu, trực tiếp giết tới Âm Mị sơn mạch, một lần hành động san bằng Âm Mị tộc.”

Diệp Tuyền Cơ nói ra kế hoạch của mình.

Hang ổ đại tộc không dễ chui vào như vậy, chui vào ngược lại sẽ cho kẻ địch cơ hội chia ra để diệt. Vương Trường Sinh mang theo Phá Linh Nhận, lại thêm Thượng Huyền Thiên chi bảo cùng Huyền Thiên tàn bảo, phá trận pháp không thành vấn đề.

“Cho dù có bảo vật suy yếu trận pháp, Âm Mị tộc dù sao cũng là đại tộc, không dễ dàng tấn công vào như vậy đâu! Vẫn là an bài mấy vị đạo hữu lẻn vào tương đối tốt hơn.”

Thạch Lôi đề nghị.

“Nếu Âm Mị tộc cố ý thả bọn họ đi vào thúc giục đại trận giết bọn họ thì sao? Ngươi kịp cứu bọn họ?” Diệp Tuyền Cơ tức giận nói, người nào không biết nội ứng ngoại hợp dễ dàng hơn đánh hạ, nhưng dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Âm Mị tộc không có khả năng chưa từng cân nhắc một điểm này, làm sao còn cho bọn họ cơ hội nội ứng ngoại hợp.

“Vương mỗ đồng ý ý kiến của Diệp tiên tử, trực tiếp giết tới tương đối ổn thỏa hơn.”

Vương Trường Sinh phát biểu ý kiến.

“Tiểu muội cũng tán thành.”

Phù Dung tiên tử cũng tán thành.

Bọn người Trần Nguyệt Dĩnh đều biểu thị đồng ý, Thạch Lôi cũng không tiện nói cái gì nữa.

Sau khi ý kiến thống nhất, bọn họ liền rời Thiên Kiển sơn mạch, khống chế khóa linh bảo thuyền đi Âm Mị sơn mạch.

...

Âm Mị sơn mạch, một tòa trang viên yên tĩnh.

Quan Vân Kiêu, Hách Diêu, Cổ Na và Quan Ngọc Long ngồi trong một tòa đình đá màu xanh, đang nói cái gì.

“Diệp gia rất có thể sẽ đối phó chúng ta, Trắc Tiên Thạch kiểm tra được Bắc bộ Huyền Dương giới có Huyền Thiên chi bảo xuất thế, Diệp gia lại luyện chế ra Huyền Thiên chi bảo, chúng ta luyện chế một cái cũng không biết thất bại mấy lần.”

Cổ Na nhíu mày nói, lo lắng.

“Vẻn vẹn Diệp gia cũng không đáng sợ, Diệp gia liên hợp Thạch Kiển tộc, vậy thì khó xử lý.

Hách Diêu có chút bận tâm nói.

“Diệp gia cùng Thạch Kiển tộc đều bị đánh tàn phế rồi, nào có nhiều Đại Thừa như thế tới đối phó chúng ta. Lại nói, thực dám đến, chúng ta cũng không phải ăn chay, nhất định cho bọn hắn biết tay một phen.”

Quan Vân Kiêu chẳng hề để ý nói.

Hắn từ trong lòng lấy ra một tấm pháp bàn màu vàng kim nhạt, đánh vào một đạo pháp quyết, nhíu mày.

“Xảy ra chuyện rồi?”

Cổ Na nhíu mày nói.

“Cũng không phải, mà là Thiên Diêm giới Cổ Lê tộc phái người tới, tới là hai vị tu sĩ Đại Thừa.” Quan Vân Kiêu sắc mặt ngưng trọng.

“Cổ Lê tộc? Bọn họ thực lực tổng thể không thua Âm Mị tộc chúng ta, hai tộc chúng ta không có giao tình gì nha!”

Hách Diêu nghi ngờ nói.

“Có phải là Diệp gia hoặc Thạch Kiển tộc phái tới hay không? Cố ý kiếm cớ, để giả mạo tiến vào?”

Cổ Na nói ra điều lo lắng của mình.

“Cũng không đến nỗi, Cổ Lê tộc và Xích Dung tộc quan hệ cũng không tệ, cũng có một chút giao tình với Thang tộc, chẳng qua xuất phát từ cẩn thận, mở ra bộ phận cấm chế của hộ tộc đại trận, một khi bọn họ có khác thường, lập tức thúc giục trận pháp diệt bọn họ.”

Quan Vân Kiêu mặt đầy sát khí, đánh vào một đạo pháp quyết, thao tác một phen, bảo tộc nhân để tu sĩ Cổ Lê tộc vào.

Không đến nửa khắc đồng hồ, một thanh niên áo đỏ thân hình cao lớn cùng một thiếu phụ váy xanh dáng người yểu điệu xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Hình thể bọn họ so với nhân tộc lớn hơn một chút, tai dài mũi cao, trên cánh tay có một ít linh văn màu vàng kim nhạt, không phải trời sinh, giống như là khắc họa lên.

“Tại hạ Lê Dương, đây là đạo lữ của ta Cổ Tình, ra mắt bốn vị đạo hữu.”

Thanh niên áo đỏ tự giới thiệu mình.

Đại trưởng lão Cổ Lê tộc phái bọn họ chạy tới, chủ yếu là đối phó Thiên Nguyệt tộc, Thiên Nguyệt tộc tạo thành áp lực quá lớn cho Thang tộc.

Lê Dương là Đại Thừa trung kỳ, Cổ Tình là Đại Thừa sơ kỳ.

So với Thạch Kiển tộc và Âm Mị tộc, Thiên Nguyệt tộc thực lực tổng thể mạnh hơn, truy cứu nguyên nhân, Thiên Nguyệt tộc ở Huyền Dương giới không có đại địch nào.

Thiên Nguyệt tộc độc chiếm Càn Nguyên đại lục, không có chủng tộc khác có thể khiêu chiến địa vị của Thiên Nguyệt tộc, Thạch Kiển tộc và Âm Mị tộc nhằm vào nhau, Thiên Nguyệt tộc cũng không nhúng tay hai tộc tranh đấu.

Thiên Nguyệt tộc và đại tộc Minh Địch tộc của Cổ Âm giới đối phó Thang tộc, Thang tộc tổn thất nặng nề.

“Thì ra là Lê đạo hữu cùng Cổ tiên tử, không biết hai vị đến Âm Mị tộc chúng ta có gì chỉ giáo?”

Quan Vân Kiêu mở miệng hỏi.

“Chúng ta muốn mời Âm Mị tộc các ngươi hỗ trợ đối phó Thiên Nguyệt tộc, chúng ta cũng sẽ ra tay, chiến lực chủ yếu của Thiên Nguyệt tộc đã ở Thiên Khung giới.”

Lê Dương nói rõ ý đồ đến.

“Đối phó Thiên Nguyệt tộc? Lê đạo hữu, ngươi đang nói đùa với chúng ta à?”

Quan Vân Kiêu nhíu mày nói, bọn họ còn chưa diệt đi Thạch Kiển tộc, bây giờ lại muốn đi trêu chọc Thiên Nguyệt tộc? Đầu óc bọn họ có vấn đề, mới làm như vậy.

“Chúng ta không nói đùa, biết các ngươi lo lắng Thạch Kiển tộc, chúng ta trước tiên có thể giúp các ngươi diệt đi Thạch Kiển tộc, lại đi đối phó Thiên Nguyệt tộc, như thế nào?”

Cổ Tình mở miệng nói.

“Đối phó Thiên Nguyệt tộc, chúng ta có lợi gì?”

Quan Vân Kiêu hỏi, Thang tộc mời bọn họ ra tay giúp đỡ, cho bí pháp khai khiếu, lần này muốn đối phó Thiên Nguyệt tộc, Cổ Lê tộc có thể lấy ra chỗ tốt gì?

Bạn cần đăng nhập để bình luận