Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5071: Mưu tính của Lãnh Diễm phái (1)

Nàng vẫn luôn đi theo Vu Tuyết, bầu bạn Vu Tuyết, bằng không Vu Tuyết không chết ở trong miệng Kim Diễm Thôn Thiên Mãng, cũng sẽ chết ở dưới cấm chế.

Chủ yếu là Kim Diễm Thôn Thiên Mãng tiến cấp bậc tám chưa lâu, lại thêm cấm chế quấy nhiễu, bằng không bọn họ căn bản không chạy thoát.

“Mặc kệ nói như thế nào, không có ngươi, ta đã chết, xem ra lần sau phải để bản thể tới đây, nơi này thế mà có Kim Diễm Thôn Thiên Mãng bậc tám.”

Vu Tuyết trầm giọng nói, yêu thú bậc tám toàn thân đều là bảo vật.

“Nó tiến vào bậc tám sao còn không thể hóa hình? Cũng chưa thể mở mồm nói chuyện.”

Thôi Dao tò mò nói.

“Yêu thú có thể hóa hình hay không quyết định bởi độ tinh thuần của huyết mạch, không phải có quan hệ trực tiếp với cấp bậc, nhắm chừng nó huyết mạch quá tạp, có thể tiến vào bậc tám đã là gặp vận may lớn. Càn Kim Chân Quân xuất thân phàm nhân, hắn có thể luyện hóa Càn Kim Thần Tinh, tiến cấp Đại Thừa, không đại biểu phàm nhân khác cũng có thể, chỉ là ví dụ mà thôi.”

Vu Tuyết giải thích, nàng thay đổi giọng điệu, nói: “Chúng ta rời khỏi nơi này trước rồi nói sau, lấy trạng thái bây giờ của ta, cũng không có năng lực nhúng chàm thứ khác.”

Thôi Dao lập tức đáp ứng, thu hồi trận pháp, đi theo Vu Tuyết rời khỏi.

...

Một mảng đầm lầy rộng lớn, mặt đất có lượng lớn hố nước, trong không khí tràn ngập mùi thối rữa, chướng khí đủ mọi màu sắc tràn ngập giữa không trung, tụ tập lâu không tiêu tan.

Ở chỗ sâu trong đầm lầy truyền đến một chuỗi tiếng nổ vang dội, hào quang màu đỏ, hào quang màu xanh cùng hào quang màu trắng đan xen, sóng khí cuồn cuộn.

Không qua bao lâu, một đạo đao quang khổng lồ màu đỏ cùng một đạo kiếm quang chọc trời trắng xóa xuất hiện trên không trung, chém xuống thẳng mặt.

Hai tiếng nổ qua đi, khói bụi đầy trời, mặt đất kịch liệt nhoáng lên một cái.

Ở chỗ sâu trong đầm lầy, Vương Thanh Phong, Đổng Tuyết Ly và Đoàn Thông Thiên đứng ở giữa không trung, sắc mặt bọn họ hơi tái nhợt, cách đó không xa có một con cóc thật lớn toàn thân màu đen nằm đó, thân thể con cóc màu đen chia thành hai nửa, tựa như là bị vật sắc chém thành hai nửa.

“Cuối cùng đã giải quyết.”

Vương Thanh Phong thở phào nhẹ nhõm một hơi, bọn họ lúc đi qua mảnh đầm lầy này, đụng phải một con yêu thiềm bậc bảy thượng phẩm, vận dụng Huyễn Nguyệt Bảo Kính cùng Phệ Hồn Nhận, ba người hợp sức, lúc này mới tiêu diệt được yêu thú này.

“Sớm một chút chạy tới nơi tụ tập, hội hợp với bọn họ đi!”

Đoàn Thông Thiên thúc giục.

Đám người Vương Như Mộng tu vi không cao lắm, Đoàn Thông Thiên khó tránh khỏi có chút lo lắng.

Vương Thanh Phong gật gật đầu, thu hồi thi thể yêu thú, lấy ra một con thuyền bay hào quang màu đỏ lập lòe, ba người đi lên.

Hắn bấm pháp quyết, con thuyền bay màu đỏ hướng về bên ngoài bay đi, rời khỏi nơi đây.

...

Một ngọn núi cao ngất trong mây, đỉnh núi đã bị san bằng.

Bốn người bọn Từ Hân đứng ở trên núi, tra xét cẩn thận.

“Vận khí của chúng ta cũng quá kém rồi nhỉ! Lại có người vượt ở phía trước chúng ta, giết chết băng giao.”

Một ông lão áo bào trắng dáng người béo lùn nhíu mày nói.

Bọn họ tiến vào Vạn Linh khư chủ yếu là tìm kiếm Thất Diễm Kim Đào, tiếp theo là tiêu diệt băng giao bậc bảy, kết quả đều vồ hụt.

“Cũng không tính là một chuyến tay không, nơi này có Băng Phách Thần Tinh, chỉ là số lượng dự trữ không lớn, mọi người cùng nhau cố gắng.”

Từ Hân phân phó.

Nếu là kiếm được đủ nhiều Băng Phách Thần Tinh, luyện chế ra một món thượng phẩm thông thiên linh bảo, cũng không uổng chuyến này.

Bốn người bọn Từ Hân ra tay khai thác Băng Phách Thần Tinh, tiếng nổ không ngừng vang.

...

Một mảng rừng cây màu đỏ rậm rạp, phóng mắt nhìn, có thể nhìn thấy lượng lớn cây cối màu đỏ.

Mặt đất phồng lên một gò đất, gò đất di động hơn trăm trượng thì ngừng lại, hai nam một nữ từ lòng đất chui ra, bọn họ mặt xám mày tro, nhìn qua có chút chật vật.

“Rốt cuộc cắt đuôi được rồi.”

Một thiếu phụ váy lam dáng người yểu điệu thở phào nhẹ nhõm một hơi, vỗ vỗ ngực, dùng một loại giọng điệu may mắn nói.

“Nghỉ ngơi một phen, mau chóng chạy tới mục tiêu, đừng để người ta nhanh chân đến trước.”

Một ông lão áo trắng dáng người khôi ngô trầm giọng nói.

Bạch Loan, Hợp Thể trung kỳ, lực lượng Lãnh Diễm phái che giấu.

“Chỗ Kim Ô Mộc cấm chế trùng trùng, muốn xông qua cấm chế cũng không dễ dàng, huống chi còn có Phệ Diễm Thiềm bậc bảy canh giữ ở trên đường phải qua.”

Thiếu phụ váy lam không tán đồng.

Kim Ô Mộc là một trong mười đại thần mộc, tu sĩ Lãnh Diễm phái đạt được tin tức tin cậy, nơi nào đó của Vạn Linh khư có một cây Kim Ô Mộc sinh trưởng hơn mười vạn năm, lúc này mới phái người tiến vào Vạn Linh khư, tìm kiếm Kim Ô Mộc.

Một cây Kim Ô Mộc hơn mười vạn năm giá trị xa xỉ, lấy để làm mắt trận của trận pháp bậc bảy, uy lực của trận pháp sẽ rất mạnh.

“Lời cũng không thể nói như vậy, bản đồ chúng ta phát hiện lại không phải con đường phải qua, không nói những thứ này nữa, nghỉ ngơi một phen, tiếp tục lên đường đi! Hy vọng đừng đụng phải yêu thú bậc bảy thượng phẩm nữa.”

Bạch Loan trầm giọng nói.

...

Một mảng sa mạc màu vàng mênh mông vô bờ, cát vàng đầy trời, cuồng phong gào thét.

Ầm ầm ầm, một mảng ánh lửa màu đỏ thật lớn phóng lên trời, cực kỳ bắt mắt, một con con thuyền bay lóe ra hào quang màu đỏ từ trong đó bay ra.

Sáu người bọn Vương Như Mộng đứng ở trên con thuyền bay màu đỏ, bọn họ sắc mặt tái nhợt, một bộ dáng pháp lực tiêu hao quá độ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận