Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4442: Mưu tính của Hỏa Đồn nhất tộc (2)

Thanh Liên đảo, gian mật thất nào đó.

Vương Nhất Đao ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, đôi mắt nhắm nghiền, một thanh trường đao ánh vàng rực rỡ lơ lửng ở trước người, truyền ra từng đợt tiếng đao ngân vang dội.

Một lát sau, một lá bùa truyền âm bay vào.

Trường đao màu vàng hóa thành nhiều điểm linh quang tán loạn, Vương Nhất Đao mở đôi mắt, há mồm phun ra một đạo hào quang vàng kim, đánh trúng bùa truyền âm, bùa truyền âm tự bốc cháy, tiếng của Vương Thanh Thành vang lên: “Nhất Đao, chúng ta cần đi tham gia lễ mừng Đại Thừa của Trần sư tổ, ngươi muốn đi cùng hay không?”

Vương Nhất Đao nhíu mày, lấy ra một tấm pháp bàn đưa tin màu vàng, đánh vào một pháp quyết, nói: “Lão tổ tông, ta không đi.”

Sau khi từ Tống gia trở về, Vương Nhất Hồng không thiếu nói với hắn, Vương Nhất Đao có tự mình hiểu lấy, đã không thích ứng được gặp dịp thì chơi, vậy thì không đi, trao đổi đạo pháp không thiếu cơ hội.

Hắn có nhiều tấm phù triện bậc bảy, trùng kích Luyện Hư kỳ có thể vận dụng Cửu Quang Bình, tài liệu pháp tướng do tộc nhân hỗ trợ tìm kiếm, tài nguyên tu tiên trước mắt cần, gia tộc có thể hoàn toàn thỏa mãn, muốn trao đổi đạo pháp, tham gia lễ mừng gia tộc tổ chức là được.

Lấy tính cách của hắn, thật sự đi tham gia lễ mừng Đại Thừa, làm bản thân không thoải mái, người khác cũng không thoải mái, dứt khoát không đi nữa.

“Được rồi!”

Uông Như Yên cũng không miễn cưỡng, dưa hái xanh không ngọt.

Thu hồi pháp bàn đưa tin, Vương Nhất Đao nhắm mắt, bắt đầu vận công tu luyện.

Hư không trào ra nhiều đốm sáng vàng kim, chậm rãi ngưng tụ thành một thanh trường đao ánh vàng rực rỡ.

Thanh Liên phong, Uông Như Yên đứng ở trong một đình đá màu xanh, hơn trăm người bọn Vương Mô Sơn đứng ở trước mặt của nàng, Vương Như Ý cùng Vương Như Mộng cũng ở trong.

Các nàng đã tiến vào Hóa Thần kỳ, có thể theo Uông Như Yên đi Trấn Hải cung, tham gia lễ mừng Đại Thừa của Trần Nguyệt Dĩnh, đây là vinh hạnh rất lớn.

“Mô Sơn, trong tộc liền giao cho ngươi.”

Uông Như Yên phân phó.

Vương gia có hơn sáu mươi vị tu sĩ Luyện Hư, hơn phân nửa tinh nhuệ ở địa bàn mới, non nửa ở nội địa, còn lại đều là ở hải ngoại, cũng may nhiều vị tu sĩ Hợp Thể bọn Lưu Thanh Phong tọa trấn phường thị Thiên Hải, trái lại cũng không cần quá lo lắng.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Mô Sơn đáp ứng.

Tôn Nguyệt Kiều phất tay áo, một tiếng chim hót trong vắt vang lên, một con Thất Hà Tước từ vòng tay linh thú bay ra.

Vương gia có hai con Thất Hà Tước bậc sáu, một con thuộc về Tôn Nguyệt Kiều, một con do Vương Thiên Long phụ trách nuôi nấng.

Vương gia bây giờ tốt xấu gì cũng là gia tộc tu tiên vang danh Huyền Linh đại lục, tham gia lễ mừng Đại Thừa, dùng linh cầm bậc sáu thay đi bộ cũng có thể diện.

Uông Như Yên đến trên lưng Thất Hà Tước, đám người Tôn Nguyệt Kiều lục tục đuổi theo.

Thất Hà Tước nhẹ nhàng vỗ cánh, nổi lên một trận cuồng phong, bay lên bầu trời, rất nhanh đã hóa thành một điểm đen, biến mất không thấy.

...

Hỏa Đồn đảo, tổ địa của Hỏa Đồn nhất tộc.

Hỏa Đồn nhất tộc truyền thừa lâu đời, tu sĩ Hợp Thể không dưới năm vị.

Một tòa tiểu viện ngói đỏ yên tĩnh, một thanh niên áo bào đỏ dáng người khôi ngô cùng một phụ nhân váy vàng dáng người yểu điệu ngồi ở trong một đình đá màu đỏ, uống trà nói chuyện phiếm.

“Tính toán thời gian, lễ mừng Đại Thừa Trấn Hải cung tổ chức sắp diễn ra rồi, rất nhiều thế lực của Nhân tộc đều phái người đi tham gia lễ mừng, đây là cơ hội tốt nhất chúng ta ra tay, lấy được món đồ kia, chờ cao thủ Nhân tộc chạy tới, chúng ta đã sớm rời khỏi.”

Thanh niên áo bào đỏ tràn đầy tự tin nói.

“Điều đã rõ ràng chưa? Không có vấn đề chứ?”

Phụ nhân váy vàng nhíu mày nói.

“Sẽ không, ta vận dụng mấy cơ sở ngầm, đã tìm hiểu rõ, thăm dò rõ tình huống của Đinh gia, cũng xếp vào nội ứng, trà trộn vào Đinh gia không thành vấn đề, chúng ta phải tốc chiến tốc thắng.”

Thanh niên áo bào đỏ trầm giọng nói, giọng điệu trầm trọng.

Sắc mặt phụ nhân váy vàng giãn ra, nói: “Hy vọng đi! Tìm được bí cảnh kia Tứ Hải cung lưu lại, hy vọng trong bí cảnh có thứ chúng ta muốn.”

“Việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức xuất phát đi! Gọi đám người Cổ đạo hữu, xâm nhập nội địa Nhân tộc, dựa vào hai chúng ta không thể được.”

Thanh niên áo bào đỏ thúc giục. Hai người rời khỏi chỗ ở, gọi ba tu sĩ Luyện Hư, rời khỏi Hỏa Đồn đảo.

...

Mảng hải vực xanh thẳm nào đó, hòn đảo hoang nào đó lớn hơn trăm dặm.

Mấy chục con em Lam gia bọn Lam Phúc Không đứng ở đỉnh một ngọn núi cao, Lam Phúc Không vẻ mặt sốt ruột.

Hắn tựa như phát hiện cái gì, ánh mắt nhìn về phía xa, một đạo linh quang bảy màu xuất hiện ở phía chân trời xa xa, tốc độ rất nhanh.

Thần thức Lam Phúc Không đảo qua, cảm ứng được khí tức hơn mười vị tu sĩ Luyện Hư, lộ vẻ mặt vui mừng, tung người bay lên bầu trời.

Không qua bao lâu, linh quang bảy màu ngừng lại, chính là Thất Hà Tước, hơn trăm tu sĩ bọn Uông Như Yên đứng ở trên lưng Thất Hà Tước.

“Lam đạo hữu, ngươi sao lại ở nơi này?”

Uông Như Yên hơi sửng sốt.

“Nghe nói Trần tiền bối tổ chức lễ mừng Đại Thừa, ta đối với Trần tiền bối ngưỡng mộ đã lâu, muốn tham gia lễ mừng, nhưng Lam gia chúng ta thực lực thấp kém, chưa thu được thiệp mời, Uông tiền bối có thể đưa chúng ta đoạn đường hay không? Đương nhiên, có thể tham gia lễ mừng hay không, vẫn là Trấn Hải cung định đoạt.”

Lam Phúc Không thật cẩn thận nói, vẻ mặt thấp thỏm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận