Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6940: Càn Hâm Tiên Quân

Đạo tộc Lâm gia ảnh hưởng quá lớn, lưu lại rất nhiều tài nguyên tu tiên, đạo thuật, công pháp bí thuật, bảo vật... quý giá.

Cảnh còn người mất, mạnh như Lâm gia, vẫn biến mất ở trong dòng chảy lịch sử.

“Nghe nói mà thôi, cũng không nhất định chuẩn xác, có thể khẳng định là, đạo tộc Lâm gia năm đó quả thật rất mạnh, nghe nói Lâm gia lão tổ là lấy pháp tắc đặc thù thành đạo.”

Vương Trường Sinh nói.

Vương gia cũng đã thu thập một ít điển tịch về đạo tộc Lâm gia, chẳng qua tin tức cơ mật ghi lại không nhiều, phần lớn là nội dung truyền lưu rộng rãi.

“Năm đó Lâm gia không chỉ một vị Đại La Kim Tiên trùng kích Đạo Tổ, ba vị Đại La Kim Tiên trùng kích Đạo Tổ, chỉ có Lâm gia lão tổ thành công, nghe nói là hắn đạt được một món cực phẩm tiên khí luyện vào Hồng Mông linh bảo biến dị, phòng ngự rất mạnh, chẳng qua độ lôi kiếp xong, món bảo vật đó cũng báo hỏng.”

Nam Cung Đức Trí nói.

“Nam Cung đạo hữu, ngươi đây là nghe nói?”

Uông Như Yên tò mò hỏi.

“Ta ngày xưa đạt được tộc sử của Lâm gia, hẳn là không sai, hai vị Đại La Kim Tiên khác trùng kích Đạo Tổ thất bại.”

Nam Cung Đức Trí nói.

“Pháp tắc đặc thù thành đạo, cực phẩm tiên khí luyện vào Hồng Mông linh bảo biến dị mới có thể chống đỡ được lôi kiếp?”

Lưu Vân tiên tử kinh ngạc nói. Từ nơi này cũng có thể nhìn ra, lôi kiếp trùng kích Đạo Tổ lợi hại bao nhiêu.

“Sao có khả năng chỉ trông vào cực phẩm tiên khí luyện vào Hồng Mông linh bảo biến dị, còn có trận pháp cùng thứ khác bảo hộ.”

Nam Cung Đức Trí nói, hắn nhớ tới cái gì, nói: “Lâm gia năm đó có hơn mười vị Đại La Kim Tiên tu luyện thành tiên thể hơn nữa nắm giữ chí tôn pháp tắc, từng diệt nhiều con vương thú, danh tiếng vang dội. Vương đạo hữu, gia tộc các ngươi năm vị Đại La Kim Tiên đều tu luyện thành tiên thể hơn nữa nắm giữ chí tôn pháp tắc, lần sau hỗn độn thú tới đây, mục tiêu chủ yếu chính là các ngươi.”

“Hy vọng đến lúc đó, Côn Luân tiên đảo chi viện chúng ta đi! Nói đi cũng phải nói lại, Diệu Đức đại sư của Vạn Phật môn cũng không tới đây?”

Vương Trường Sinh nghi hoặc nói.

“Hắn đi chi viện Thái Bạch kiếm thành rồi. Côn Luân tiên đảo triệu tập rất nhiều Đại La Kim Tiên tới Thái Bạch kiếm thành, chúng ta tiêu diệt nhiều hỗn độn thú như vậy, cũng bị trọng thương, vô lực tái chiến.”

Nam Cung Đức Trí ý vị sâu xa nói.

Bọn họ có thể chiếu cố tốt bản thân đã không tệ rồi, vương thú dẫn đội tấn công Thái Bạch kiếm thành, bọn họ không cần thiết đi xen vào.

“Đây là điều tất nhiên, chúng ta đã bị trọng thương, vô lực tái chiến.”

Vương Trường Sinh bày tỏ rất đồng ý, bọn họ trước sau chém giết hơn mười con hỗn độn thú Đại La Kim Tiên kỳ, chiến quả huy hoàng, lại tiêu diệt hỗn độn thú Đại La Kim Tiên kỳ, Hồn Tà Vương bộ lạc sẽ càng coi trọng bọn họ, phiền toái không nhỏ.

Lưu Vân tiên tử phụ họa nói: “Quả thật như thế.”

Nói chuyện phiếm hơn nửa canh giờ, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên quay trở về Thanh Liên thành.

...

Thái Bạch kiếm thành, trong thành một mảng hỗn độn, trên mặt đất có lượng lớn thi thể, phần lớn là thi thể tiên nhân.

Ngoài thành, mấy chục vạn con hỗn độn thú đang kịch liệt chiến đấu với mười mấy vạn Tiên Giáp quân, đều có thương vong.

Diệu Đức đại sư đang giao thủ với một con hỗn độn thú chín màu hình thái thú nhân, Hỗn Độn Chiến Giáp ngoài thân hỗn độn thú chín màu có mấy chục vết nứt nhỏ, vết thương chồng chất, máu chảy không dừng.

Diệu Đức đại sư vốn định đi chi viện Vương gia, nhận được tử lệnh của Côn Luân tiên đảo, ngay cả Liễu Thiên cũng nhận được mệnh lệnh tới chi viện.

Năm con vương thú dẫn đội, dẫn dắt hơn mười con hỗn độn thú chín màu Đại La Kim Tiên kỳ tấn công Thái Bạch kiếm thành, Côn Luân tiên đảo cũng triệu tập lượng lớn cao thủ, chi viện Thái Bạch kiếm thành.

“Úm ma ni bá mễ hồng!”

Một đợt phạm âm vang lên, truyền khắp một mảng thiên địa này.

Sáu chữ phù to lớn phật quang lưu chuyển không ngừng bay vút đến, đánh về phía hỗn độn thú chín màu.

Hỗn độn thú chín màu vung trường đao màu đen trải rộng vết nứt trong tay, nghênh đón.

Một đợt tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, trường đao màu đen bổ vỡ sáu chữ phù to lớn, chẳng qua vết nứt ở mặt ngoài càng nhiều hơn.

Một phù chữ “Vạn” từ trên trời giáng xuống, kèm theo từng đợt phạm âm, đánh về phía hỗn độn thú chín màu.

Ngoài thân hỗn độn thú chín màu nở rộ ra linh quang chín màu chói mắt, nắm tay trái đón đỡ phù chữ “Vạn”, một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất sụp xuống.

Hai chân nó lún vào mặt đất, khói bụi cuồn cuộn.

Khói bụi còn chưa tan đi, một tiếng phạm âm từ phía chân trời truyền đến, ngay sau đó, khói bụi tan, một làn sóng âm vàng óng quét đến, nhanh chóng lướt qua thân thể con hỗn độn thú chín màu này.

Bề mặt Hỗn Độn Chiến Giáp ngoài thân con hỗn độn thú chín màu này lại có thêm mấy vết nứt, Diệu Đức đại sư lóe lên lao tới, xuất hiện ở trước mặt hỗn độn thú chín màu, vung thiền trượng phật quang lưu chuyển không ngừng đập về phía hỗn độn thú chín màu.

Hỗn độn thú chín màu vội vàng vung trường đao màu đen nghênh đón, trường đao màu đen và thiền trượng va chạm, truyền ra một tiếng vang trầm, chia năm xẻ bảy.

Thiền trượng nện ở trên Hỗn Độn Chiến Giáp trải rộng vết nứt, giống như một cọng rơm cuối cùng đè ngã lạc đà, Hỗn Độn Chiến Giáp tan vỡ, thiền trượng đập đầu hỗn độn thú chín màu vỡ nát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận