Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4159: Đại thiên kiếp lần thứ tư của Đoàn Thông Thiên

Trên đảo Thiên Xu cuồng phong gào thét, mây sét kịch liệt quay cuồng, từng cây mâu sét màu bạc từ trên trời giáng xuống, lục tục bổ vào trong một mảng biển sương mù màu vàng.

Đổng Tuyết Ly chạy tới, đáp ở trước mặt Vương Trường Sinh.

Nàng nhìn về phía mây sét trên bầu trời, trong đôi mắt đẹp tràn đầy lo lắng.

“Thanh Phong đâu? Sao nó không đến?”

Vương Trường Sinh thuận miệng hỏi, lấy hiểu biết của hắn đối với Vương Thanh Phong, Vương Thanh Phong tám chín phần mười là không đi được, bằng không đã sớm đến.

“Chàng ấy còn chưa xuất quan, con không quấy rầy chàng ấy tu luyện.”

Đổng Tuyết Ly giải thích. Tu sĩ Luyện Hư bế quan một lần ít thì mấy trăm năm, lâu thì mấy ngàn năm.

Từng đợt tiếng sấm sét đinh tai nhức óc từ trên cao truyền đến, mây sét như một vùng biển sấm sét, từng cây mâu sét màu bạc từ trong mây sét bay ra, lục tục nhập vào trong biển sương mù màu vàng.

Thời gian trôi qua từng chút một, diện tích biển sương mù màu vàng càng lúc càng nhỏ, lộ ra một tòa cung điện kim bích huy hoàng, chạm trổ rồng phượng.

Trong cung điện, Đoàn Thông Thiên ngồi xếp bằng ở trên một tấm bồ đoàn màu xanh, ánh mắt ngưng trọng.

Lục tục có tia sét màu bạc bổ lên cung điện, cung điện chớp lên rất khẽ, Đoàn Thông Thiên vội vàng lấy ra một tấm trận bàn lóe ra hào quang màu xanh, đánh vào mấy pháp quyết.

Mặt đất xung quanh cung điện chui ra vô số bụi gai màu xanh, bụi gai màu xanh nhanh chóng lớn lên, bò ở trên cung điện, bện thành một cái túi lưới màu xanh thật lớn, bảo vệ cung điện.

Ngay từ đầu chỉ là bụi gai màu xanh, về sau xuất hiện trúc, cây cối, dây leo, bao bọc cung điện nhiều lớp.

Tia sét màu bạc thô to bổ lên túi lưới màu xanh, nhất thời xé ra một lỗ thủng, hơn nữa bốc lên lửa lớn hừng hực, thế lửa nhanh chóng lan tràn ra, nhưng rất nhanh, lượng lớn bụi gai màu xanh bổ khuyết chỗ trống, thế lửa rất nhanh bị dập tắt.

Tiếng sấm sét không dứt bên tai, từng đạo lôi kiếp bổ xuống, hào quang màu xanh, ánh sáng bạc đan xen, sóng khí như *** hất lên vô số cát bay đá chạy, khói bụi đầy trời.

Lấy đảo Thiên Xu làm trung tâm, phạm vi vạn dặm đều có con cháu Vương gia cảnh giới, không cho phép bất cứ người ngoài nào tới gần đảo Thiên Xu.

Hơn ba canh giờ trôi qua, mây sét còn có kích thước hơn trăm trượng, khói bụi che phủ non nửa đảo Thiên Xu.

Vương Trường Sinh và Đổng Tuyết Ly sắc mặt ngưng trọng, mây sét kịch liệt quay cuồng, một tia sét màu bạc đường kính ba trượng đánh xuống, khí thế hùng hổ lao thẳng đến phía dưới.

Đoàn Thông Thiên sắc mặt tái nhợt, Cửu Quang Bình lơ lửng ở đỉnh đầu, một quầng sáng chín màu dày đặc bao phủ toàn thân hắn, một tấm khiên lóe ra hào quang màu xanh lơ lửng ở trước người, bề mặt tấm khiên màu xanh có mười mấy vết nứt nhỏ.

Đoàn Thông Thiên thúc giục pháp quyết, tấm khiên màu xanh nghênh đón, tia sét màu bạc đánh lên tấm khiên màu xanh, tấm khiên màu xanh nhoáng lên một lần, vết nứt trên bề mặt càng lúc càng nhiều, cuối cùng chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số mảnh vụn.

Tia sét màu bạc đánh lên quầng sáng chín màu, giống như bùn vào biển lớn, biến mất không còn dấu vết.

Tiếng sấm sét ầm ầm ầm vang lên, mây sét kịch liệt quay cuồng, chợt hiện ra hồ quang hai màu xanh trắng, không qua bao lâu, mây sét biến thành mây sét hai màu, có thể nhìn thấy những con rắn sét hai màu dài hơn một trượng.

Thần lôi hai màu, chỉ cần đỡ được chín đạo thần lôi hai màu, thì có thể vượt qua đại thiên kiếp một lần này.

Ở trong một tiếng sấm sét đinh tai nhức óc, một cây mâu sét hai màu thô to cắt qua bầu trời, hướng thẳng đến Đoàn Thông Thiên.

Mâu sét hai màu đánh lên quầng sáng chín màu, quầng sáng chín màu nổi lên một đợt gợn sóng, vặn vẹo biến hình, lôi quang hai màu chói mắt bao phủ bóng người Đoàn Thông Thiên.

Rất nhanh, một cây mâu sét hai màu càng thêm thô to đánh xuống, nhập vào trong lôi quang hai màu, lôi quang phình to.

Tiếng nổ không ngừng, từng cây mâu sét hai màu hạ xuống, lôi quang không ngừng phình to, từng làn sóng khí mạnh mẽ thổi quét ra, thổi bay vô số cát bay đá chạy.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, mây sét hai màu kịch liệt quay cuồng, một con mãng xà sét hai màu dài hơn ngàn trượng từ trong mây sét bay ra, mãng xà sét hai màu bị vô số hồ quang xanh trắng bao vây lấy, tản mát ra khí tức hủy thiên diệt địa.

Vương Trường Sinh và Đổng Tuyết Ly nhìn thấy mãng xà sét hai màu, đến thở mạnh cũng không dám.

Mãng xà sét hai màu phát ra những tiếng gào rống nóng nảy, từ trên cao lao xuống.

Chỉ nghe một thanh âm vang vọng mây xanh cất lên, lôi quang hai màu bao phủ non nửa đảo Thiên Xu, cả đảo Thiên Xu kịch liệt chớp lên, không gian xé rách ra, xuất hiện mấy trăm vết nứt to dài, cương phong nổi lên khắp nơi, một làn sóng khí mạnh mẽ mang lượng lớn kiến trúc cùng cây cối cuốn vào trong vết nứt, nghiền vỡ nát.

Một đạo độn quang từ trong lôi quang bay ra, đáp ở trước mặt Vương Trường Sinh, chính là Đoàn Thông Thiên. Hắn mặt không còn màu máu, đầu đầy mồ hôi, trong mắt tràn đầy sự kinh hãi.

“Đa tạ, thân gia, bảo vật này của ngươi một lần này bị hao tổn khá lớn.”

Đoàn Thông Thiên mang Cửu Quang Bình trả lại cho Vương Trường Sinh, vẻ mặt đầy áy náy.

Lôi kiếp kéo dài hơn bốn canh giờ, bảo vật phòng ngự bình thường căn bản không ngăn được, trận pháp bậc sáu cũng không ngăn được, không có Cửu Quang Bình này, Đoàn Thông Thiên dữ nhiều lành ít.

Bạn cần đăng nhập để bình luận