Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1685: Cùng luyện pháp bảo (1)

Hoàng Phủ Duệ không cho là đúng, thu hồi bình ngọc màu vàng.

Lần này, ông lão ngân bào lấy ra một hộp ngọc màu vàng, bên trên dán phù triện ngân quang lập loè.

Hắn tiếp được phù triện, lấy ra một cây quạt lông lớn bằng bàn tay. Mặt quạt có một đồ án hoả tước trông rất sống động. Quạt lông màu đỏ có lưu quang sáng mờ lưu chuyển không ngừng.

“Phỏng chế phẩm của Thông thiên linh bảo Cửu diễm phiến, linh bảo Hoả tước phiến. Có thể phát huy được tam thành uy lực của Cửu diễm phiến, nhưng tiêu hao pháp lực rất lớn. Giá quy định một trăm vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn mười vạn. Nhắc nhở một câu, trong đó hai mươi vạn linh thạch phải đổi bằng thượng phẩm linh thạch.”

Thượng phẩm linh thạch vô luận là khôi phục pháp lực hay bày trận đều có hiệu qaur rất tốt. Nhưng số lượng của thượng phẩm linh thạch cũng không nhiều, có thể có được một ít thượng phẩm linh thạch đã không tồi rồi.

Theo Vương Trường Sinh biết, hội đấu giá cỡ lớn có bán linh bảo, nhưng những linh bảo này đều có chỗ thiếu hụt, uy lực nhiều nhất cũng chỉ có thể được bằng ba thành của thông thiên linh bảo. Có thể phát huy hơn bốn thành đã là linh bảo không có khả năng có thể dùng linh thạch để mua.

Muốn luyện chế ra một món linh bảo rất khó khăn. Thường thì nhiều vị Luyện khí sư cấp bốn liên thủ luyện chế linh bảo, đơn độc luyện chế linh bảo sẽ tốn thời gian dài còn không nói, khả năng thất bại cũng rất cao.

Trước mắt Vương Trường Sinh không thể luyện chế linh bảo, nếu có thể luyện chế Định hải châu thành linh bảo, uy lực sẽ tăng hơn rất nhiều.

Vương Trường Sinh chiếm được tài vật để lại của Trấn Hải tông. Hắn lấy ra được mười khối thượng phẩm linh thạch. Nhưng linh bảo có thể lấy ra bán đấu giá, khẳng định có chỗ thiếu hụt. Công pháp Vương Trường Sinh tu luyện và Hoả tước phiến không hợp, đương nhiên sẽ không tranh mua.

“Vương sư huynh, trên người ngươi có năm khối linh thạch thượng phẩm không? Ta muốn mua Hoả tước phiến này.”

Tử Nguyệt tiên tử chợt mở miệng nói.

“Có, ta có bảy khối thượng phẩm linh thạch. Nếu linh thạch không đủ, có thể bán một ít tài liệu luyện khí.”

Tử Nguyệt tiên tử mở miệng, Vương Trường Sinh đương nhiên không thể không giúp.

Nghe xong lời này, Tử Nguyệt tiên tử yên tâm gật đầu, mở miệng tranh mua.

Tuy nói chỉ có thể phát huy tam thành uy lực của Cửu diễm, cây Hoả tước phiến này vẫn có nhiều vị tu sĩ ra giá tranh mua. Cạnh tranh dị thường khốc liệt.

“Hai trăm năm mươi vạn!”

Tử Nguyệt tiên tử trầm giọng nói, đây đã vượt qua giá trị của Hoả tước phiến.

“Hai trăm bảy mươi vạn!”

Thanh âm của người nam có chút quen thuộc vang lên, Vương Trường Sinh nhận ra được, đây là thanh âm của Hoả Vân tán nhân.

“Ba trăm vạn!”

Tử Nguyệt tiên tử có chút không muốn nhượng bộ. Nếu nàng có được Hoả tước phiến, chẳng những có thể đề cao thực lực của nàng, còn có thể tìm hiểu cách luyện chế linh bảo. Có giá trị nghiên cứu rất cao.

Một gian mật thất, Hoả Vân tán nhân và Viên Cương ngồi cùng một chỗ, Hoả Vân tán nhân chau mày.

“Lâm tiên tử lại có thể ra giá cao như vậy, xem ra nàng không phải tán tu.”

Viên Cương hơi sửng sốt, cất lời: “Tiên tử? Không phải là Lâm phu nhân sao? Nàng đi cùng Thái Hạo chân nhân, hẳn không phải là tán tu.”

“Hắc hắc, Viên đạo hữu, ngươi không biết bần đạo có bản lãnh nhìn nữ nhân sao? Vị Lâm phu nhân này vẫn là tấm thân xử nữ. Xem tư thế nàng đi đường, bần đạo chắc chắn nàng là xử nữ. Hẳn là một vị đại mỹ nhân, cái mũi này của bần đạo sẽ không ngửi nhầm.”

Hoả Vân tán nhân cười hắc hắc, có chút đắc ý nói.

Hắn nếm qua vô số nữ nhân, nếu ngay cả xử nữ và phụ nhân cũng không phân biệt được, vậy thì sống quá uổng phí rồi.

“Như vậy cũng vừa lúc, nếu có cơ hội, chúng ta làm thịt Thái Hạo chân nhân. Còn về nữ nhân kia, ngươi còn chưa từng chơi đùa nữ Nguyên Anh tu sĩ đúng không!”

Trong mắt Viên Cương chợt loé ra tàn khốc, trầm giọng nói.

Mấy ngày trước đây, hắn chiếm được một món linh bảo không trọn vẹn do Bách Bảo chân nhân luyện chế. Tuy nói còn chưa thể sửa chữa, nhưng uy lực cũng vượt xa mấy pháp bảo thông thường. Lấy để diệt Vương Trường Sinh thì dư dả.

“Có cơ hội lại nói sau, loại sự tình này không thể cưỡng cầu.”

Hoả Vân tán nhân hàm hồ nói. Hai đối hai, hắn cũng không nắm chắc bao nhiêu phần thắng.

“Đương nhiên, có cơ hội lại nói sau. Nếu có thể diệt Thái Hạo chân nhân, lão phu có thể làm chủ để Ngọc Yên gả cho ngươi. Nàng là đệ tử mà lão phu yêu thương nhất.”

Giọng điệu Viên Cương tràn ngập dụ hoặc, hắn biết Hoả Vân tán nhân thích nữ sắc, đúng bệnh hốt thuốc.

“Hắc hắc, đâu có, đâu có.”

Hoả Vân tán nhân cười hắc hắc, vẻ mặt dâm đãng.

Hoả Vân tán nhân không tiếp tục tăng giá, Tử Nguyệt tiên tử thuận lợi mua được Hoả tước phiến.

Ba trăm vạn linh thạch, trong đó có hai mươi vạn dùng hai mươi khối thượng phẩm linh thạch làm tiền trả. Còn lại hai trăm tám mươi vạn lịch thạch là hạ phẩm linh thạch.

Tử Nguyệt tiên tử cầm Hoả tước phiến, trong phượng mâu sáng ngời tràn đầy vui mừng.

“Điền sư muội, chúc mừng! Có được một món linh bảo.”

Vương Trường Sinh cười nói.

“Lần này cũng may có Vương sue huynh. Nếu không ta cũng không cách nào đấu giá được linh bảo này. Ta chủ yếu muốn mua để nghiên cứu, một thời gian sau, ta cũng muốn luyện chế một món linh bảo.”

Tử Nguyệt tiên tử cười thản nhiên, một bộ dáng tràn đầy tin tưởng.

Vương Trường Sinh cười mà không nói. Lúc này, ông lão ngân bào lấy ra một hộp gấm màu xanh. Mở ra thì thấy bên trong có hai gốc linh trúc màu xanh trong suốt. Linh trúc màu xanh giống như lưu ly vậy.”

“Hai khối lưu ly trúc ngàn năm, là vật liệu luyện chế phi kiếm tuyệt hảo. Vật này không bán, đổi lấy linh dược thuộc tính băng đã ngoài hai ngàn năm, hoặc là tài liệu có giá trị tương đương.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận