Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 839: Pháp bảo Hắc Giao Kỳ (1)

Vương Trường Sinh gọi Mặc Thải Vân tới, lấy ra một cái túi trữ vật, nói: “Nhị thập nhất thẩm, ta đã giết tên tà tu đó, cấm chế trên người thẩm, chỉ là dấu ấn đặc thù nào đó, không có gì đáng ngại lắm, nhưng độc trên người thẩm, ta không giải được, ta sẽ mời luyện đan sư bậc ba ra tay giúp, nhưng ta tạm thời không quen biết luyện đan sư bậc ba, trong này chứa đan dược giảm bớt kịch độc phát tác, thẩm cầm dùng trước, trong năm sáu năm, thẩm hẳn là không có việc gì, phí dụng mời luyện đan sư bậc ba ra tay, đổi thành điểm công đức, khấu trừ từ trong điểm công đức của thẩm. Một lần này có thể tiêu diệt tên tà tu kia, ta đã trả giá không nhỏ.”
Một lần này tiêu diệt tà tu, Diệp Lâm bỏ rất nhiều sức, tinh nguyên tổn thất nghiêm trọng, hôn mê bất tỉnh, không biết khi nào mới có thể thức tỉnh, bụng Vương Trường Nguyệt còn lớn hơn.
Mặc Thải Vân cắn chặt bờ môi đỏ mọng, nức nở nói: “Trường Sinh, đều là ta không tốt, ngươi chịu liên lụy rồi, nên khấu trừ từ trong điểm công đức của ta.”
“Người một nhà không nói lời hai nhà, nhị thập nhất thẩm, ta hy vọng thẩm có thể hiểu, chúng ta là người một nhà, có một số việc qua là qua rồi, nhưng ta hy vọng thẩm lần sau đừng tự tiện hành động, mọi việc cân nhắc rồi sau đó làm. Vương gia tuy nhỏ, vẫn có thể che gió chắn mưa cho thẩm.” Vương Trường Sinh nói thấm thía.
Mặc kệ Mặc Thải Vân có nghe vào hay không, đoạn lời này hắn phải nói.
“Ta hiểu rồi, ta cam đoan không có lần sau.”
Mặc Thải Vân liên tục đáp ứng, một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, lần sau lại phát hiện động phủ tu sĩ cổ gì, nàng là không dám một mình đi tìm bảo nữa.
Nói thật, Vương Trường Sinh tự mình đi tiêu diệt tên tà tu kia, nguyện ý mời luyện đan sư bậc ba hỗ trợ hóa giải kịch độc Mặc Thải Vân trúng, trong lòng Mặc Thải Vân vẫn rất cảm động. Nàng lần đầu tiên cảm nhận được sự ấm áp của gia tộc, cũng thật sự ý thức được, cái gì gọi là gia tộc.
“Nhị thập nhất thẩm, Minh Giang thúc không còn nữa, ta từng nói sẽ chiếu cố các ngươi thật tốt, sẽ tuyệt đối không nuốt lời, nhưng ta hy vọng thẩm có thể biết hàm nghĩa thật sự của người nhà. Ta là thực sự coi ba người bọn Trường Thanh là đệ đệ muội muội, Trường Thanh đã Trúc Cơ, Trường Tín Trường Hân đã lập gia đình, thẩm cũng làm tằng tổ mẫu rồi. Con người có tư tâm là rất bình thường, nhưng phải có hạn độ, mỗi một vị tộc nhân nếu chỉ lo mình, gia tộc đã sớm không tồn tại.”
Mặc Thải Vân gật gật đầu, nghiêm túc nói: “Trường Sinh, lần này là ta không đúng, ta có thể cam đoan, không có lần sau.”
“Hy vọng thế! Thẩm đi xuống nghỉ ngơi đi! Chuyện này đừng nói với bất luận kẻ nào, ở trước khi giải trừ kịch độc trong cơ thể thẩm, thẩm tốt nhất đừng ra ngoài, giải trừ kịch độc xong, thẩm muốn đi nơi khác, ta sẽ không ngăn thẩm.”
Mặc Thải Vân lắc lắc đầu, nói: “Ta sẽ không đi đâu cả, ta về sau chỉ ở lại Hải Sâm đảo. Trường Sinh, ngươi tin tưởng ta, ta về sau chính là người của Vương gia, sống là người Vương gia, chết là quỷ Vương gia. Ta trước kia không rõ, phu quân trước khi mất vì sao nhất định phải về Thanh Liên sơn trang, ta bây giờ hiểu rồi.”
“Như vậy tốt nhất, thẩm đi xuống nghỉ ngơi đi!”
Mặc Thải Vân đáp ứng, xoay người rời khỏi.
Sau khi Mặc Thải Vân rời khỏi, Vương Trường Sinh lấy ra tài liệu luyện khí, chuẩn bị luyện chế pháp bảo.
Đông Hoang, Thanh Liên sơn trang.
Phòng nghị sự, Vương Thanh Khải đang nói cái gì với Vương Thanh Sơn.
Uông Như Yên chưa xuất quan, nhưng nàng trước khi bế quan dặn dò Vương Thanh Khải, nếu Vương Thanh Sơn trở về, giao Phục Kim Quả cho Vương Thanh Sơn, bảo hắn tới Nam Hải tìm Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh sẽ giúp Vương Thanh Sơn Kết Đan.
“Thất ca, Phục Kim Quả giao cho ngươi, tộc nhân điều đi Nam Hải, ta đã sắp xếp tốt rồi, ba ngày sau có thể xuất phát, chúc các ngươi thuận buồm xuôi gió.”
Biết được Vương Thanh Sơn cần tới Nam Hải, Vương Thanh Khải để Vương Thanh Sơn dẫn đội, dẫn dắt mười tu sĩ Trúc Cơ cùng hai mươi vị Luyện Khí tới Nam Hải.
“Gia chủ, gia tộc chúng ta sao đột nhiên toát ra nhiều tu sĩ Trúc Cơ như vậy? Trúc Cơ Đan rất nhiều sao?”
Vương Thanh Khải cười gật gật đầu, nói: “Cửu thúc cửu thẩm mang về một lô yêu đan bậc ba, giao cho tứ ca luyện chế Trúc Cơ Đan. Nói tới, khổ tứ ca rồi, luyện chế một lò Trúc Cơ Đan cần mấy tháng, mười viên yêu đan bậc ba, hắn phải cần mấy năm mới có thể luyện chế xong, còn phải dạy hậu bối luyện đan.”
Vương Thanh Sơn thở dài một hơi, nói: “Một lần này đi Nam Hải, còn không biết khi nào mới trở về, ta đi thăm tứ ca một lần đi!”
“Không cần, tứ ca đang ở phòng luyện đan dạy Thiên Phong luyện đan, không có một năm tới năm rưỡi, bọn họ là sẽ không đi ra, huynh cũng đừng quấy rầy bọn họ luyện đan. Thất ca, lần sau gặp huynh, hy vọng huynh đã tiến vào Kết Đan kỳ.”
“Mượn lời tốt lành của đệ, nhưng Kết Đan không dễ dàng như vậy, ta cũng không nắm chắc được bao nhiêu.”
Ba ngày sau, Vương Thanh Sơn dẫn theo ba mươi tộc nhân, rời khỏi Thanh Liên sơn trang.
Gian mật thất nào đó, Vương Thiên Phong đang luyện đan, Vương Thanh Kỳ ở một bên dạy.
Vương Thiên Phong bây giờ Trúc Cơ tầng bốn, ở dưới Vương Thanh Kỳ kiên nhẫn chỉ đạo, hắn đã bắt đầu luyện chế đan dược bậc hai trung phẩm, chờ trình độ luyện đan của hắn nâng cao một chút nữa, Vương Thanh Kỳ sẽ dạy hắn luyện chế Trúc Cơ Đan.
Không qua bao lâu, một mùi cháy khét từ trong lò luyện đan bay ra.
Vương Thiên Phong nhíu mày, lẩm bẩm: “Lại thất bại rồi.”
“Nghỉ ngơi một phen, nghĩ kỹ một chút nơi nào mắc lỗi. Tu hành dựa vào cá nhân, sư phụ dẫn vào cửa, có vài thứ, ta có thể dạy cháu, có vài thứ, ta không dạy cháu được.”
Vương Thanh Kỳ khẽ thở dài một hơi, nói thấm thía.
“Vâng, tứ bá công.”
Nam Hải, hải vực San Hô.
Hải Sâm đảo, mật thất nào đó.
Vương Trường Sinh ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, sắc mặt khá tái nhợt, một cây cờ phướn ô quang lập lòe lơ lửng ở trên không trung trước người, tản mát ra một luồng linh khí dao động kinh người.
Ở bên cạnh hắn phân tán một lượng lớn tài liệu luyện khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận