Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6021: Hỗn chiến (1)

“Là không có vấn đề, sau đó thì sao? Kế tiếp chúng ta phải đối mặt thế lực còn sót lại trả thù, còn không bằng giữ lại bọn họ, kiềm chế Cửu Tiên tông, Bách Luyện đảo cùng Tuyết Tinh tộc, ngươi nếu là thủ lãnh Thương Vân cung, ngươi sẽ làm như thế nào?”

Mộ Dung Vân Phong uống một ngụm trà, nói.

“Ta sẽ liên hợp Lâm gia, Thú Linh môn cùng Hạo Nguyệt minh, ôm đoàn sưởi ấm, nhưng muốn đánh đuổi kẻ địch, phải đạt được chiến quả không tệ, dựa vào miệng nói là không thể lui địch, đánh bị thương nặng hoặc tiêu diệt một đám tu sĩ Kim Tiên. Mộ Dung gia chúng ta thực lực mạnh như vậy, xác suất đại khái sẽ không ra tay với chúng ta, vậy là Cửu Tiên tông, Bách Luyện đảo cùng Tuyết Tinh tộc.”

Mộ Dung Hữu Minh phân tích.

“Ngươi hiểu là tốt, phân phó xuống, tu sĩ Kim Tiên tận khả năng đừng ra tay nữa, chó nóng lên cũng sẽ nhảy tường, phái tu sĩ Chân Tiên công chiếm hòn đảo, mở rộng địa bàn của chúng ta, sống chết mặc bây, chờ các thế lực bọn Cửu Tiên tông đánh nhau to, chúng ta yên lặng xem biến hóa.”

Mộ Dung Vân Phong nói.

“Vâng, Vân Phong lão tổ.”

Mộ Dung Hữu Minh lên tiếng đáp, nhận lệnh mà đi.

...

Vân Hạo đảo, Vân Hạo điện.

Ninh Hào ngồi trên chủ tọa, đám người Tương Trường Lâm, Giang Thiên Phong, Vương Thanh Sơn, Kỳ Phi Vân chia ra ngồi hai bên, vẻ mặt nghiêm nghị.

“Ta đã bàn xong với Bách Luyện đảo cùng Tuyết Tinh tộc, chuẩn bị phát động tổng tiến công, chúng ta đối phó Hạo Nguyệt minh, bọn họ đối phó Thú Linh môn, chúng ta bây giờ trực tiếp giết qua đi!”

Ninh Hào trầm giọng nói.

Tám vị tu sĩ Kim Tiên đủ Hạo Nguyệt minh uống no bụng, không có cường viện, hộ tông đại trận của Hạo Nguyệt minh phòng ngự mạnh nữa, sớm hay muộn cũng bị công phá. Bọn người Vương Thanh Sơn đều không có ý kiến, đáp ứng.

Ra khỏi Vân Hạo điện, bọn họ tới một tòa quảng trường đá rộng lớn, tụ tập hơn một trăm vị tu sĩ Chân Tiên, đến từ nhiều thế lực. Mười một vị Tiên Giáp quân bọn Vương Lập Hà cũng có mặt, tu sĩ Chân Tiên còn lại đến từ Cửu Tiên tông, Kỳ gia, Trương gia.

Đại quyết chiến dựa vào là tu sĩ Kim Tiên, tác dụng của tu sĩ Chân Tiên có hạn. Quan trọng nhất là, đại quyết chiến là một trận ác chiến, Vương Thanh Sơn cảm giác sẽ không dễ dàng đánh hạ Hạo Nguyệt minh như vậy, phái mười một tu sĩ Chân Tiên tham chiến là được rồi.

Hắn đã phân phó xuống, nhỡ đâu chiến sự tiến triển không thuận lợi, bảo tộc nhân liên hệ Vương Mạnh Bân, để hắn tới chi viện.

Vân Hạo đảo xây dựng truyền tống trận, Vương Mạnh Bân có thể trực tiếp truyền tống tới, lấy độn tốc của hắn, chạy tới Hạo Nguyệt minh không cần bao lâu.

Ninh Hào lấy ra một con thuyền bay lóe ra hào quang vàng óng, đi lên, bảy vị tu sĩ Kim Tiên bọn Vương Thanh Sơn theo sát sau đó, đám người Vương Lập Hà đuổi theo.

“Xuất phát! Đánh hạ Hạo Nguyệt đảo!”

Ninh Hào lớn tiếng nói, bấm pháp quyết, con thuyền bay màu vàng sáng lên hào quang vàng óng chói mắt, bay lên trời.

Trên đường tới đây, bọn họ đụng phải không ít hòn đảo, trên đảo đều không có tu sĩ trú đóng, Hạo Nguyệt minh từ bỏ những hòn đảo này. Không đến nửa canh giờ, con thuyền bay màu vàng liền dừng lại, phía trước là một biển sương mù màu lam, nhìn qua không thấy được điểm cuối.

“Bọn hắn đã phát hiện chúng ta.”

Giang Thiên Phong nói.

“Phát hiện thì phát hiện, không có gì to tát, vốn đã không sợ bọn hắn phát hiện, phá đi cấm chế bên ngoài, giết tới Hạo Nguyệt đảo.”

Ninh Hào nói.

Bạch Tuyết Vi lấy ra một cái kèn lóe ra hào quang màu trắng, đặt bên miệng, nhẹ nhàng thổi.

Một tiếng kèn vang dội cất lên, một làn sóng âm màu trắng quét ra, lao thẳng đến biển sương mù màu lam.

Sóng âm màu trắng nhập vào biển sương mù màu lam, biển sương mù màu lam chậm rãi tán loạn.

Giang Thiên Phong lật bàn tay phải, một cây trường qua lóe ra hào quang màu xanh xuất hiện trên tay, hướng về nước biển phía dưới chém một phát, một đạo đao quang cao chọc trời màu xanh thổi quét ra, chém về phía nước biển bên dưới.

Tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, nước biển tách thành hai nửa, có thể nhìn thấy mấy hạt châu lóe ra hào quang màu lam, bị đao quang cao chọc trời chém vỡ nát.

Ninh Hào bấm pháp quyết, con thuyền bay màu vàng bay về phía trước, trên đường tới đây, cũng chưa phát hiện bất cứ tu sĩ tuần tra nào.

Khoảng mười nhịp thở sau, con thuyền bay màu vàng dừng lại, mười mấy vạn dặm phía trước, chính là Hạo Nguyệt đan.

“Vu tiên tử, nghe nói ngươi đã trở lại, chúng ta cũng tới rồi, không tính đi ra gặp bạn cũ một lần sao?”

Ninh Hào nói, tiếng hắn không lớn, lại truyền khắp phạm vi mấy chục vạn dặm.

Hạo Nguyệt minh truyền thừa lâu đời, hắn không dám tới quá gần.

“Mọi người cẩn thận một chút, Hạo Nguyệt đảo khẳng định bố trí trung phẩm Diệt Tiên Pháo.”

Ninh Hào truyền âm nói.

Cái này cũng không phải hắn tốt bụng, ở trước khi công phá hộ tông đại trận của Hạo Nguyệt minh, hắn không hy vọng đám người Vương Thanh Sơn bị giết.

Giang Thiên Phong sắc mặt lạnh lùng, trường qua màu xanh trong tay sáng lên hào quang màu xanh chói mắt, hướng về hư không chém một phát, một đạo đao quang màu xanh quét ra, lao thẳng đến Hạo Nguyệt đảo.

Ngoài thân Kỳ Phi Vân nở rộ hào quang màu trắng, một quầng sáng màu trắng quét ra, mặt biển nhanh chóng kết băng, mặt biển phạm vi mấy vạn dặm bị đóng băng, tầng băng nhanh chóng lan tràn ra.

“Ninh đạo hữu đại giá quang lâm, thiếp thân chưa tiếp đón từ xa.”

Một thanh âm nữ tử lạnh như băng vang lên, vừa dứt lời, một bàn tay lửa màu vàng lớn vô cùng từ Hạo Nguyệt đảo bay ra, đánh tan đao quang màu xanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận