Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1712: Liệt Dương thần thiết (2)

“Đại ân không lời nào cảm tạ hết được. Vương đạo hữu, khối Liệt Dương thần thiết này cho ngươi. Đa tạ ngươi lần trước đã hỗ trợ, về sau chúng ta xem như không ai nợ ai rồi.”

Mục Dong không thích thiếu nhân tình của người khác, Vong Trần hoà thường là nút thắt trong tròng nàng. Vương Trường Sinh giúp nàng cởi bỏ khúc mắc, nàng mười phần cảm kích. Khó có được cơ hội để báo đáp, nàng không tiếc bỏ ra giá lớn.

Khối Liệt Dương thần thiết này được nàng trao đổi được từ mọt hội đấu giá dưới lòng đất. Chỉ là có hơi nhỏ, không đủ để luyện chế một món pháp bảo, nhưng luyện nhập bên trong pháp bảo, uy lực của pháp bảo sẽ được đề cao không ít.

Vương Trường Sinh có chút động tâm, nghe ý tứ của Mục Dong, nếu Vương Trường Sinh nhận lấy khối Liệt Dương thần thiết này, hai người xem như đã thanh toán xong. Một khối Liệt Dương thần thiết đổi lấy một cái nhân tình. Nói không rõ là lỗ hay kiếm lời nữa.

Loại như nhân tình vốn không thể dùng giá trị để cân nhắc, nhân tình có bao nhiêu nặng, hoàn toàn dựa vào người chịu nhân tình mà định. Ân cứu mạng, có nguời cảm thấy đưa một bút tài vật là thanh toán xong, có người khắc ghi cả đời. Thời khắc cảm ơn, nếu Mục Dong khinh thị nhân tình này, cũng sẽ không xuất ra một khối Liệt Dương thần thiết.

“Mục phu nhân khách khí, khối Liệt Dương thần thiết này quá quý trọng rồi.”

Vương Trường Sinh khách khí nói, hắn chỉ đang khách sáo, trong lòng vẫn rất muốn thứ này.

“Vương đạo hữu không cần? Vậy quên đi, thiếp thân..."

“Cần, cần, đương nhiên cần.”

Vương Trường Sinh vội vàng nói, sợ Mục Dong đổi ý.

Tử Nguyệt tiên tử thấy một màn như vậy, cười nhạo một chút. Nàng cũng thật không ngờ Mục dong không khách sáo vài câu.

“Mục phu nhân, ngươi có biết nơi nào có Kim Hoả tinh hoặc tài liệu quý hiếm thuộc tính hoả nào khác không?

Vương Trường Sinh thu hồi Liệt Dương thần thiết, khách khí hỏi.

“Muón nói tài liệu luyện khí thuộc tính hoả thì Vương đạo hữu nên đi tu tiên giới Bắc Cương mới đúng. Tu tiên giới Bắc Cương có có phần nhiều là kim loại và khoáng mạch, thừa thải tài liệu luyện khí thuộc tính hoả. Vạn Hoả cung chúng ta còn phái người đến Bắc Cương mua tài liệu luyện khí đó!”

Nghe xong lời này, trên mặ Vương Trường Sinh lộ vẻ suy nghĩ. Nói trở về, hắn cũng muốn đi tu tiên giới Bắc Cương một chuyến, điều tra hung thủ tiêu diệt ba cứ điểm của gia tộc. Nếu không phải Cửu U tông, đương nhiên là đại sự địa cát. Nếu là Cửu U tông, Vương gia phải chuẩn bị tốt kế sách ứng phó.

Chuyện này luôn là đám mây u ám bao phủ trong logfn Vương Trường Sinh và Uông Như Yên. Thân nhân chịu ngộ hại, đã nhiều năm trôi qua như vậy rồi, cũng đến thời điểm phải điều tra ra chân tướng. Cho tộc nhận đã chết một cái công đạo, chỉ sợ những tộc nhân đã bị giết cũng không biết hung thủ là ai.

Thiếu nợ trả tiền, giết người đền mạng.

“Vương đạo hữu, các người đến thật không khéo. Nửa tháng trước có một hội trao đổi trong lòng đất, ở đó có người xuất ra Hoả Lân thạch để trao đổi. Đáng tiếc thứ người này cần quá mức quý hiếm, không ai có thể lấy ra được.

Mục Dong dùng một laoij giọng điệu tiếc hận nói. Hoả Lân thạch là tài liệu luyện khí thuộc tính hoả, trân quý hơn cả Liệt Dương thần thiết.

“Hoả Lân thạch? Đáng tiếc.”

Tử Nguyệt tiên tử lộ ra vẻ tiếc nuối. Nếu có thể có được Hoả LÂn thạch, lấy đến tu bổ Liệt Dương thần tháp, nói không chừng có thể làm cho uy lực của Liệt Dương thần tháp lớn hơn trước kia.

Ánh mắt Vương Trường Sinh cũng lộ ra vài phần tiếc nuối, cười nói: “Chuyện này chỉ có thể trách vận khí chúng ta không tốt. Nếu chúng ta ở đây, nhắm chừng cũng chưa chắc có thể đổi được Hoả Lân thạch. Nếu có tài liệu luyện khí tuyệt hảo thuộc tính hoả, phiền ngươi giữ lại cho ta. Cũng có thể phái người báo cho Vương gia biết, Vương mỗ nguyện ý ra giá cao.”

“Không thành vấn đề, một cái nhấc tay mà thôi.”

Mục Dong thực sảng khoái đáp ứng xuống dưới, đây cũng không phải việc gì khó.

Lúc này, Tôn Viêm cũng đã trở lại, cầm trên tay một chuỗi trữ vật châu màu đỏ, đưa cho Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh đảo thần thức qua, vui vẻ ra mặt. Đồ vật bên trong còn nhiều hơn so với kì vọng của hắn.

Vương Trường Sinh thanh toán linh thạch, nói tiếng cảm tạ, sau đó dẫn Tử Nguyệt tiên tử rời khỏi.

“Tôn sư điệt, Vân Diễm tinh là ai cần?”

Mục Dong đột nhiên nhớ tới điều gì, lên tiếng hỏi.

“Là Hải Đại Thiện tiền bối, hắn cần số lượng không ít.”

Mục Dong gật gật đầu, dặn dò: “Tìm cái cớ kéo dài thời gian, tối nay hắng giao hàng. Chuyện hôm nay không được truyền ra bên ngoài.

"Là, mục sư thúc."

Đi ra khỏi Kim Diễm cung, Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử chạy đến một cửa hàng nguyên vật liệu khác, cũng không có Kim Hoả thạch và Diễm Cương tinh. Đây cũng là chuyện bình thường, tài liệu luyện chế linh bảo hay linh khí, đâu dễ dàng tìm được như vậy.

“Quên đi, Kim Diễm đảo xem ra là không có những tài liệu này rồi. Chúng ta đi các phường thị cỡ lớn khác xem thử đi. Nếu thật sự không có, chỉ có thể đi Bắc Cương một chuyến.

Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử đi ra khỏi phường thị.

“Ồ, là bọn hắn.”

Vương Trường Sinh nhẹ ồ một tiếng, nhìn theo ánh nhìn của hắn, Hải Đại Thiện và Trần Ngang đang đi cùng nhau.

Trần Ngang là một trong Ngũ tiên hải ngoại, Vương Trường Sinh và bọn họ cũng xem như có kết bạn một đoạn đường. Vốn định tiến lên chào hỏi nhưng xem bước chân vội vàng của bọn hắn, tựa như đang vội, lời nói của Vương Trường Sinh đến bên miệng lại nuốt trở về.

Trần Ngang và Hải Đại Thiện đi vào một toà lầu các cao năm lầu

Ra khỏi phường thị, Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử hoá thành hai đạo độn quang phá không mà đi. Không qua bao lâu, bọn họ đã biến mất ở phía chân trời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận