Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4654: Mưu tính của Đặng Thiên Kỳ

“Phân phó xuống, phái mười lăm tu sĩ Hóa Thần bảo hộ bên người con bé, chỉ cần con bé thuận lợi phi thăng Huyền Dương giới, mười lăm vị Hóa Thần này có trọng thưởng, việc này là tuyệt mật của gia tộc, càng ít người biết càng tốt.”

Vương Trường Sinh phân phó.

Vương Thanh Kỳ vì gia tộc kính dâng cả đời, hậu nhân của hắn xuất hiện một linh thể giả, Vương Trường Sinh cực kỳ cao hứng, nhất định phải bồi dưỡng nàng thật tốt.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Nhất Hồng đáp ứng, nhận lệnh mà đi.

“Niết Bàn Chi Thể! Như vậy, gia tộc đã có hai vị linh thể giả, xem ra nắm giữ thêm vài cái hạ vị giới diện vẫn là có lợi.”

Vương Trường Sinh lẩm bẩm.

Mười lăm tu sĩ Hóa Thần bảo hộ bên người Niết Bàn Chi Thể, chủ yếu là tránh giẫm vào vết xe đổ của hai linh thể giả trước đó.

Một lần này hạ giới gặp chuyện, Vương Trường Sinh rất lo lắng Huyền Thiên Tiên Đằng bị cướp đi, nếu là có bảo vật kiểu như Phá Giới Bàn, liền có thể mang Huyền Thiên Tiên Đằng lên.

Tài liệu khác luyện chế Phá Giới Bàn, Vương gia đã thu thập đầy đủ hết, khó giải quyết là Càn Khôn Lưu Ly Thạch cùng Khảm Nguyên Ngọc.

Càn Khôn Lưu Ly Thạch là một trong mười đại kỳ thạch, thứ trời đất sinh trưởng, có thể tìm được hay không dựa hết vào vận khí. Khảm Ly Thú lấy ngọc thạch làm thức ăn, sinh tồn ở nơi nhiều mỏ ngọc thạch, trong cơ thể Khảm Ly Thú bậc bảy sẽ thai nghén ra Khảm Nguyên Ngọc, muốn đạt được Khảm Nguyên Ngọc, thì phải giết một con Khảm Ly Thú bậc bảy. Theo bắt giết quá độ, loại yêu thú này càng ngày càng ít thấy, đây cũng là một trong những nguyên nhân Phá Giới Bàn hiếm thấy.

Nếu dễ dàng như vậy tìm được hai loại tài liệu này, Trấn Hải cung, Thần Binh môn đã sớm luyện chế ra Phá Giới Bàn.

Năm người bọn Vương Mạnh Bân đi Càn Nguyên đại lục du lịch, Vương Trường Sinh bảo bọn họ lưu ý tin tức hai loại tài liệu này, Vương gia vẫn luôn tìm kiếm hai loại tài liệu này, tạm thời chưa có bất cứ tin tức nào.

Lúc tộc nhân hạ giới phi thăng, cũng có thể mang theo Huyền Thiên Tiên Đằng, nhưng Vương Trường Sinh lo lắng quá trình dời trồng tổn thương Huyền Thiên Tiên Đằng, có Phá Giới Bàn, có thể phái người mang Tạo Hóa Thần Thủy cùng trận pháp cấp cao hạ giới, bảo đảm không có chút sai lầm nào.

Sáu giới diện đám Đông Ly giới đều không có Tạo Hóa Thần Thủy, bằng không Vương Trường Sinh đã sớm bảo tộc nhân dời trồng Huyền Thiên Tiên Đằng. Cũng may mặc kệ bất cứ tu sĩ nào hạ giới, chỉ có thể có được tu vi Hóa Thần kỳ, lấy thực lực gia tộc hạ giới, bảo vệ Huyền Thiên Tiên Đằng không có vấn đề.

Vương Trường Sinh đứng dậy đi vào mật thất, ngồi xếp bằng ở trên một tấm bồ đoàn màu lam, bắt đầu vận công tu luyện.

Gia tộc phát triển tiền cảnh tốt đẹp, hắn có thể an tâm tu luyện. Huyết Đao Chân Quân là một cái tai họa ngầm, phải tìm được người này, diệt trừ gã mới được.

...

Phường thị Huyền Ly là phường thị lớn Lãnh Diễm phái khống chế, vị trí địa lý ưu việt, thương lữ tập hợp.

Trên đường dòng người như thủy triều, ồn ào náo nhiệt.

Bốn người bọn Đặng Thiên Kỳ bước chậm ở trên đường, tốc độ cũng không nhanh.

Sau khi triệu tập hai đồng môn Luyện Hư kỳ, Vương Mạnh Sơn liền cùng Đặng Thiên Kỳ rời khỏi Quảng Nguyên tông.

Vương Mạnh Sơn vốn muốn kéo dài một đoạn thời gian, nhưng Đặng Thiên Kỳ không ngừng thúc giục, nếu kéo dài quá lâu, chỉ sợ sẽ dẫn tới Đặng Thiên Kỳ hoài nghi, đành phải đi theo Đặng Thiên Kỳ lên đường.

Đặng Thiên Kỳ rất kín miệng, chưa nói Long Thanh Phong ở nơi nào, Vương Mạnh Sơn cũng không tiện truy hỏi.

Bọn họ đi nhiều phường thị lớn, dùng truyền tống trận chạy đi. Phường thị Huyền Mộc cách Quảng Nguyên tông xa trăm ức dặm, cho dù gia tộc thu được tin tức, trong thời gian ngắn cũng không tìm thấy bọn họ, Vương Mạnh Sơn chỉ có thể làm việc tùy theo hoàn cảnh.

Hơn nửa khắc sau, bọn họ xuất hiện ở một con đường yên tĩnh, tới cửa một tòa tiểu viện ngói xanh, Đặng Thiên Kỳ phát ra một lá bùa truyền âm.

Không qua bao lâu, cửa sân mở ra, một đại hán áo đen dáng người khôi ngô xuất hiện ở trước mặt Vương Mạnh Sơn.

Đại hán áo đen đánh giá một phen ba người bọn Vương Mạnh Sơn, nhíu mày, nói: “Đặng đạo hữu, đây chính là hảo hữu ngươi mời? Thực lực cũng quá yếu rồi nhỉ!”

Vương Mạnh Sơn là Luyện Hư trung kỳ, hai người khác là Luyện Hư sơ kỳ, bọn họ cùng Tô Thanh Hành đi lại rất gần. Đặng Thiên Kỳ đi tìm Tô Thanh Hành, chuyện này không có cách nào giấu diếm Tô Thanh Hành, đành phải mang theo hai tu sĩ Luyện Hư này.

“Yếu? Đạo hữu cũng chỉ Luyện Hư trung kỳ, so với chúng ta mạnh hơn đến đâu?”

Một ông lão áo bào vàng bụng phệ hừ lạnh một tiếng, có chút bất mãn nói.

“Mọi người đều là bằng hữu, chúng ta đi vào nói chuyện.”

Đặng Thiên Kỳ giảng hòa một phen, dẫn theo bọn họ đi vào.

Trong sân có một tòa lầu các màu xanh cao hai tầng cùng đình trúc màu xanh, bên cạnh đình trúc trồng mười mấy cây Thanh Phong Trúc, một thiếu phụ váy trắng ngũ quan diễm lệ ngồi ở trong đình trúc, xem khí tức của nàng, rõ ràng là Luyện Hư hậu kỳ.

“Bạch Dao ra mắt ba vị đạo hữu.”

Thiếu phụ váy trắng đứng dậy, tự giới thiệu.

“Vương Sơn.”

“Kim Phong.”

“Trần Lỗi.”

“Tần Hạo!”

Bốn người bọn Vương Mạnh Sơn lục tục nói ra tên của mình, xem như đã làm quen.

“Đặng đạo hữu, người đã đến đủ, vậy lên đường đi! Nhanh chóng bắt giữ người này, miễn cho đêm dài lắm mộng.”

Tần Hạo thúc giục.

Bạn cần đăng nhập để bình luận