Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 677: Đi tiền tuyến, sáu nước đánh Tần

Mười mấy tộc nhân Trúc Cơ kỳ đang bàn bạc cái gì, vẻ mặt ngưng trọng, Vương Thanh Sơn cũng đã trở lại, nhìn thấy Vương Trường Sinh, bọn họ đều đứng dậy.
“Cửu thúc.”
Vương Trường Sinh khoát tay, hỏi Vương Thanh Khải: “Thanh Khải, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Vương Thanh Khải cười khổ một tiếng, nói một lần về chuyến đi Đường quốc.
Trần Ngọc Hoa muốn dẫn dắt thế lực tu tiên mấy nước xung quanh phản công ma đạo, theo Trần Ngọc Hoa nói, đây không phải quyết định của một mình nàng, một môn phái lớn khác có tu sĩ Nguyên Anh tọa trấn cũng dẫn dắt người tu tiên mấy nước công kích ma đạo, thế lực tu tiên tham chiến không ít hơn hai mươi cái, nhiều tới mười mấy quốc gia chính đạo khống chế tham chiến. Lần trước ma đạo xâm nhập, đã lấy không ít địa bàn, khó được có tu sĩ Nguyên Anh dẫn đầu, không ít môn phái đều đáp ứng tham chiến, đây là điều Vương Thanh Khải chính tai nghe thấy.
Tham chiến, chính là bạn của Trần Ngọc Hoa, nếu không tham chiến, vậy là kẻ địch của Bách Hoa tông thậm chí tu tiên giới Đường quốc.
Trần Ngọc Hoa tương đương cưỡng ép trói thế lực tu tiên khác vào trên chiến thuyền của nàng, không lên thuyền chính là kẻ địch.
Nghe xong Vương Thanh Khải báo cáo, Vương Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm một hơi, nếu là đối phó tu sĩ ma đạo, vậy còn không có gì, nhiều lắm chết một ít tộc nhân, đỡ hơn bị diệt tộc.
Trần Ngọc Hoa cũng đã nói rõ ràng như vậy, Vương gia nếu từ chối, vậy là tự tìm phiền toái.
“Trần Ngọc Hoa chưa nói bảo Thanh Liên sơn trang chúng ta ra bao nhiêu binh lực chứ! Sau khi xong việc, có thể lấy được bao nhiêu lợi ích?”
“Cái này thì chưa nói. Cửu thúc, nhân số xuất binh, cần thúc thương lượng với năm tông phái Ngụy quốc.”
“Trên đường trở về, cháu đi Bách Linh môn một chuyến, muốn bái phỏng Quảng tiền bối, nghe nhị cô nói, Quảng tiền bối đang bế quan, Diệp Đồng cũng đã bế quan, bây giờ công việc lớn nhỏ của Bách Linh môn giao cho nhị cô xử lý. Nhị cô nói với cháu, Bách Linh môn có thể bỏ người bỏ vật tư, nhưng một phần kia Bách Linh môn nên đạt được không thể thiếu.”
Quảng Đông Nhân đang bế quan tu luyện, Vương Trường Sinh cũng không kỳ quái, nhưng như vậy, đệ tử Trúc Cơ kỳ của Bách Linh môn cũng tạm thời thuộc về Vương Trường Sinh điều khiển.
Vương Trường Thái đột nhiên đi đến, ánh mắt hắn đảo qua mọi người, dừng ở trên người Vương Trường Sinh: “Cửu ca, Hoàng Thánh cung Lý tiền bối phái người mời huynh đi Hoàng Thánh cung cùng bàn bạc công việc xuất binh.”
“Ta biết rồi, các ngươi trông nhà, phu nhân, Thanh Sơn, Thanh Thuân theo ta đi một chuyến.”
Vương Trường Sinh dặn dò vài câu, dẫn theo ba người bọn Uông Như Yên rời khỏi Thanh Liên sơn trang, đi thẳng đến Hoàng Thánh cung.
Lấy tu vi Kết Đan tầng hai của hắn, toàn lực bay đi, không cần tới nửa tháng, đã có thể tới Hoàng Thánh cung.
Hoàng Thánh cung, trong tòa cung điện kim bích huy hoàn nào đó.
Lý Thanh Sơn, Đồng Thiên Kỳ, Phùng Nguyệt, Tôn Quân Diễn bốn tu sĩ Kết Đan đang bàn bạc công việc xuất binh. Trần Ngọc Hoa tổ chức Kết Anh đại điển, cũng phát thiệp mời cho bọn họ, bọn họ đều không đến, lý do đều là bế quan, phái đại biểu tới.
“Tính toán thời gian, Quảng đạo hữu cùng Vương đạo hữu hẳn là đến rồi nhỉ! Lý đạo hữu, sư huynh ngươi đi đâu rồi? Hắn nếu có mặt, chúng ta cũng an tâm.”
Phùng Nguyệt nhíu mày nói, vẻ mặt u sầu.
Lý Hải Phong đã là Kết Đan tầng chín, hắn vốn là đại biểu Ngụy quốc, bây giờ Trần Ngọc Hoa tiến vào Nguyên Anh kỳ, bọn họ đều sợ Trần Ngọc Hoa động thủ với bọn họ, đối với yêu cầu của Trần Ngọc Hoa, không dám từ chối, cũng không dám đáp ứng hết.
“Sư huynh không có mặt, do ta chủ trì đại cục, ta có thể đại diện toàn quyền Hoàng Thánh cung.”
Lý Thanh Sơn dáng người trung đẳng, mặc đạo bào màu xanh, đeo một thanh kiếm gỗ màu xanh, có vài phần hương vị tiên phong đạo cốt.
Chuyến đi chỉ Kim Dương tông, đệ tử Hoàng Thánh cung đạt được một lô linh dược ngàn năm, Lý Hải Phong đang bế quan trùng kích Nguyên Anh kỳ, một khi Lý Hải Phong tiến vào Nguyên Anh kỳ, cục diện sẽ thay đổi.
Lý Thanh Sơn sẽ dẫn dắt đệ tử Hoàng Thánh cung tham chiến, một tu sĩ Kết Đan khác triệu hồi đến tọa trấn Hoàng Thánh cung, hộ pháp cho Lý Hải Phong.
Một đệ tử Hoàng Thánh cung bước nhanh đi đến, cung kính nói: “Lý sư thúc, Vương tiền bối của Thanh Liên sơn trang đến rồi, ngay bên ngoài sơn môn, trừ Vương tiền bối, còn có ba vị Trúc Cơ.”
“Mau mời hắn vào.”
Đệ tử Hoàng Thánh cung nhận lệnh mà đi, không qua bao lâu, một độn quang màu lam bay vào trong điện.
Ánh mắt Vương Trường Sinh đảo qua bốn người Lý Thanh Sơn, chắp tay với bọn họ, khách khí nói: “Vương mỗ ra mắt các vị đạo hữu.”
Hơn trăm năm trước, hắn chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ, nhìn thấy bọn họ phải xưng hô tiền bối, hiện nay, hắn đã tiến vào Kết Đan tầng hai, xưng hô ngang hàng với những người này.
“Vương đạo hữu không cần khách khí, mời ngồi.”
Lý Thanh Sơn mỉm cười, ra hiệu Vương Trường Sinh ngồi xuống.
“Vương đạo hữu, lời của Bách Hoa tông Trần tiền bối, cháu của ngươi chuyển lời cho ngươi chưa? Ngươi thấy thế nào?”
Tôn Quân Diễn nheo đôi mắt, thuận miệng hỏi.
“Nghe nói rồi, thời gian tại hạ tiến vào Kết Đan kỳ ngắn ngủi, tất cả nghe các vị đạo hữu, chúng ta là một tập thể, cùng tiến cùng lui.”
Vương Trường Sinh sẽ không bày tỏ thái độ ở trên vấn đề này, nếu là hắn tỏ thái độ phục tùng mệnh lệnh của Trần Ngọc Hoa, về sau chịu thiệt, chẳng phải là trách tội hắn? Nếu là phản đối mệnh lệnh của Trần Ngọc Hoa, dẫn tới Trần Ngọc Hoa bất mãn, hắn chẳng phải là cũng bị đẩy ra làm người chịu tội thay, chuyện đắc tội với người ta, hắn không làm.
Dù sao hắn có hai vị thân tộc ở Thái Nhất tiên môn, hắn cũng không tin Trần Ngọc Hoa làm việc không kiêng nể gì.
“Quảng đạo hữu không đi cùng ngươi sao?”
“Quảng đạo hữu bế quan rồi, trước mắt chưởng quản Bách Linh môn là nhị tỷ của ta, công việc xuất binh của Bách Linh môn, nhị tỷ ta trao quyền, ta đại biểu là Bách Linh môn cùng Thanh Liên sơn trang.”
Lý Thanh Sơn gật gật đầu, nói: “Chúng ta đều đồng ý xuất binh, nhưng Ngụy quốc và Đường quốc là oan gia cũ, chúng ta không thể không phòng bị, về phần thu hoạch, nhắm chừng chỉ là đoạt lấy một ít tài vật, chúng ta cần làm việc theo hoàn cảnh, đừng bị người ta dùng làm mũi thương còn không biết.”
Tâm tính của bọn họ rất kỳ quái, đã phải phục tùng mệnh lệnh của Trần Ngọc Hoa, lại phải đề phòng Trần Ngọc Hoa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận