Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1738: Đại Yến lệnh (1)

Bên ngoài thân hắn sáng lên một trận ô quang chói mắt, một khối chiến giáp hình thành tử vô số hài cốt ngưng tự hiện lên trên người hắn. Bên ngoài cốt giáp màu trắng có một đồ án hình quỷ vật dữ tọn.

Phòng ngự linh thuật Vạn cốt hộ thân thuật. Mỗi một khối xương đều dùng âm khí rèn luyện hơn trăm năm, lực phòng ngự còn mạnh hơn so với một món pháp bảo thông thường.

Xương cốt được âm khí rèn luyện có thời gian càng dài, số lượng càng nhiều, lực phòng ngự càng mạnh.

Khanh!

Tiếng trầm đục vang lên, Thái Hạo trảm linh đao bổ lên cỗ Quỷ Sát tán nhân, bị hài cốt màu trắng chặn lại.

Vương Trường Sinh cười lạnh một tiếng, mạnh mẽ rót pháp lực vào bên trong Thái Hạo trảm linh đao. Hàn khí màu trắng nhè nhẹ truyền ra từ Thái Hạo trảm linh đao. Quỷ Sát tán nhân lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, từ từ kết băng.

Kim quang chợt loé, thân đao từ màu trắng biến thành màu vàng.

Vương Trường Sinh nâng cao Thái Hạo trảm linh đao, bổ về khối băng.

Oành đùng đùng!

Khối băng vỡ vụn, Thái Hạo trảm linh đao bổ lên trên cốt giáp màu trắng. Chỗ nào bị Thái Hạo trảm linh đao chém trúng, chợt xé rách mở ra, nhưng Quỷ Sát tán nhân lại hoàn hảo không tổn hao gì.

Tiếng gào góc thảm thiết vang lên, một mảng lớn bạch quang bay ra từ cốt giáp, lập tức xuyên thủng thân thể Vương Trường Sinh. Vương Trường Sinh hoá thành vô số thuỷ khí, biến mất không thấy.

Dường như cùng một lúc, tiếng cầm vang lên, một đạo âm ba màu lam hơn trăm trượng không hề có dấu hiệu xuất hiện trước mặt Quỷ Sát tán nhân, nhanh chóng xẹt qua thân thể hắn.

Một tiếng hét thê thảm đến cực điểm vang lên, ánh mắt Quỷ Sát tán nhân dại xuống. Bên ngoài thân một chút vết thương cũng không có, nhưng toàn bộ lục phủ ngũ tạng đã bị chấn nát.

Cốt điểu màu trắng bay về cái túi bên hông hắn, một Mê nhĩ Nguyên Anh từ trên người Quỷ Sát tán nhân bay ra, vẻ mặt Mê nhĩ Nguyên Anh tràn đầy hoảng sợ.

Chín khoả Định Hải châu dưới đáy sông hào quang đại trướng, trọng lực tăng lên nhiều. Mê nhĩ Nguyên Anh nửa bước cũng khó đi. Một toà tiểu tháp màu xanh từ trên trời giáng xuống, phun ra một mảng màu xanh sáng mờ, thu Mê nhĩ Nguyên Anh vào trong.

Từ lúc Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ra tay đến lúc giết được Quỷ Sát tán nhân, chưa đến năm tức. Bọn họ phối hợp ngày càng thuần thục ăn ý.

Quỷ Sát tán nhân chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ. Hắn bị hai Nguyên Anh tu sĩ đuổi giết, pháp lực còn sư không nhiều lắm. Căn bản không phải là đối thủ của Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Khô lâu thật lớn linh quang dần ảm đạm xuống, rơi ở trên mặt đất.

Trần Hoành Quang cùng lão bà đầu bạc trợn mắt há mồm. Bọn họ nghe nói qua Thanh Liên tiên lữ có thực lực hơn người, nhưng tận mắt nhìn thấy Vương Trường Sinh và unt thoải mái giết chết Quỷ Sát tán nhân. Bọn họ vẫn cảm thấy một chút khiếp sợ.

Lúc này, Vương Trường Sinh cũng thu hồi pháp bảo, lấy đi tài vật trên người Quỷ Sát tán nhân, thi thể cũng thu hồi.

Từ lúc tiến vào Nguyên Anh kỳ tới nay, bọn họ lần đầu tiên đụng tới quỷ tu Nguyên Anh kỳ. Cũng là lần đầu tiên diệt sát quỷ tu Nguyên Anh kỳ.

Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử từng liên thủ làm bị thương nặng một quỷ vật Nguyên Anh kỳ, để Phệ hồn kim thiền ăn quỷ vật.

Trên mặt Trần Hoành Quang lộ ra nụ cười chân thành, ôm quyền nói: “Lão phu đã sớm nghe danh Thanh Liên tiên lữ thần thông quảng đại. Hôm nay vừa gặp, quả nhiên danh bất hư truyền. Đa tạ hai vị đạo hữu tương trợ, hai người chúng ta phụng mệnh truy bắt người này. Mong rằng Vương đạo hữu và Vương phu nhân giúp một tay, đưa Nguyên Anh của Quỷ Sát tán nhân cho chúng ta. Chúng ta nhất định sẽ bẩm báo triều đình, tuyệt đối không bạc đãi Vương đạo hữu.”

“Bẩm báo triều đình? Trần đạo hữu, người là chúng ta giết, Nguyên Anh của Nguyên Anh tu sĩ, ngươi nói có giá trị bao nhiêu?”

Tính luôn Nguyên Anh của Quỷ Sát tán nhân, Vương Trường Sinh có trên tay bốn Nguyên Anh. Hắn có thể lợi dụng Sưu hồn thuật, điều tra một ít bí thuật thần thông. Ngoài ra, chờ tu vi hắn được đề cao, có thể lấy để tu luyện phân thân. Luyện chế phân thân cũng không dễ dàng, chuẩn bị nhiều Nguyên Anh một chút cũng tốt.

Nếu Vương Trường Sinh đưa Nguyên Anh của Quỷ Sát tán nhân cho Trần Hoành Quang, vạn nhất Trần Hoành Quang chỉ nói miệng, không đề cập đến công lao của Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Vương Trường Sinh cũng không phải là để ý đến công lao. Hắn cần là danh, hắn muốn nói cho các thế lực khác biết, Thanh Liên tiên lữ luôn hoạt động ở tu tiên giới Trung Nguyên.

“Nếu Trần đạo hữu đã vì triều đình làm việc, ta thấy hay là như vậy đi! Trần đạo hữu dẫn chúng ta đi gặp hoàng tộc, chúng ta đưa Nguyên Anh cho hoàng tộc. Hai vị đạo hữu cũng có công lao, cũng không phải chỉ là công lao của hai người chúng ta. Nhưng chúng ta xuất lực, hoàng tộc cũng nên đưa ra một chút lợi ích mới phải.”

Uông Như Yên thâm ý nói. Hai người Trần Hoành Quang cần công lao, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cần danh khí. Hai bên cũng không xung đột gì.

“Là do lão phu suy xét không chu toàn, hai vị đạo hữu mời đi cùng chúng ta. Vừa hay có một vị Nguyên Anh tu sĩ hoàng tộc đang ở Bạch Lô châu.”

Trần Hoành Quang làm tư thế mời, sau đó hoá thành một đạo cầu vồng màu xanh phá không mà đi, bà lão áo bào trắng cũng theo sát phía sau.

Vương Trường Sinh bấm niệm pháp quyết, Thanh Liên tháp hào quang đại trướng, hoá thành một đạo độn quang màu xanh đuổi theo. Tốc độ còn nhanh hơn vài phần so với bọn Trần Hoành Quang.

Năm ngày sau, bọn họ xuất hiện trên không một vùng biển rộng lớn.

Tay áo bào của Trần Hoành Quang run lên, bắn ra một đạo thanh quang nhập vào hải vụ màu trắng bên dưới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận