Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1784: Mưu tính của Hoàng Long chân nhân

Một tràng tiếng bước chân rất nhỏ vang lên, Trần Tương Nhi đi đến.

Nàng nhìn Vương Minh Nhân đầu đầy tóc bạc, mặt đầy nếp nhăn, tâm tình rất phức tạp.

Vương Minh Nhân nhìn thấy Trần Tương Nhi, trở nên cực kỳ kích động, dùng một loại giọng điệu khàn khàn nói: “Tương Nhi, xin lỗi, ta sai rồi.”

Trong mắt hắn tràn đầy hối hận, ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Tương Nhi.

Hắn cảm giác một cơn mệt mỏi ập tới, mí mắt trở nên rất nặng nề. Hắn cắn chặt răng, trong mắt tràn đầy tơ máu, tựa như đang chờ đợi cái gì.

“Trần sư tỷ, phu quân biết sai rồi, ngươi xem ở trên tình cảm ngày xưa, tha thứ hắn đi! Đừng để hắn mang theo tiếc nuối rời khỏi nhân thế.”

Tây Môn Phượng cầu xin.

Trần Tương Nhi hít sâu một hơi, bình tĩnh nói: “Nói thật, ta hận không thể băm vằm ngươi, nhưng bây giờ, ta đã thay đổi chủ ý, ta tha thứ ngươi.”

“Cảm ơn.”

Vương Minh Nhân tiếng như muỗi kêu, buông lỏng hai tay, nhắm mắt lại.

Tây Môn Phượng khóc lớn, khóe mắt Trần Tương Nhi tràn ra vài giọt nước mắt, Từ Tử Hoa thở dài không thôi.

Bảy ngày sau, Tây Môn Phượng cùng Trần Tương Nhi mở linh đường, tế điện Vương Minh Nhân.

Vương Minh Nhân thua thiệt thân tộc, đạo lữ cùng ân sư quá nhiều, nhưng hắn kết bạn rộng khắp, chưa bao giờ bạc đãi bạn bè của mình, đệ tử Thái Nhất tiên môn đến tế bái Vương Minh Nhân nhiều tới hơn một ngàn người, từ tu sĩ Luyện Khí đến tu sĩ Nguyên Anh đều có.

...

Nam Hải, hải vực Ngũ Long.

Một luồng hào quang màu đen xuất hiện ở chân trời nơi xa, nhanh chóng bay về phía Thanh Liên đảo.

Hào quang màu đen vừa tới gần Thanh Liên đảo mười dặm, tốc độ tự động chậm lại.

Độn quang thu lại, lộ ra một thiếu nữ váy đen vẻ mặt lạnh nhạt, bên hông của nàng cài một sợi roi dài màu đen, chính là Diệp Hải Đường.

Diệp Hải Đường cả ngày ở cùng một chỗ với một quỷ tu Nguyên Anh kỳ, nàng đứng ngồi không yên, ngày đêm không ngừng chạy về Thanh Liên đảo, tính mời Vương Trường Sinh hỗ trợ, giải mối họa trong lòng.

Nàng đến nay chỉ hơn hai trăm tuổi, luận mưu kế, nàng cũng không cho rằng mình hơn xa Triệu Mị Nhi lão quái vật sống mấy ngàn năm này, nếu có cơ hội, vẫn là giải quyết Triệu Mị Nhi tương đối tốt hơn, nếu không một ngày nào Triệu Mị Nhi mất đi khống chế, giết Diệp Hải Đường cũng nói không chừng.

Nàng cùng Triệu Mị Nhi hạ Đồng Sinh Chú lẫn nhau, nhưng ai có thể cam đoan, đối phương không có cách nào giải được!

Diệp Hải Đường luyện hóa Vạn Quỷ Lệnh, chưa có nàng cho phép, Triệu Mị Nhi không thể tự tiện rời khỏi Vạn Quỷ Lệnh, nhưng Diệp Hải Đường nếu muốn ra lệnh Triệu Mị Nhi làm việc, phải xem tâm tình của Triệu Mị Nhi.

Một người một quỷ, kiềm chế lẫn nhau, dựa vào nhau.

Diệp Hải Đường vừa trở lại Thanh Liên đảo, bầu trời truyền đến một tràng tiếng nổ đinh tai nhức óc, một đám lôi vân màu đen thật lớn xuất hiện ở bầu trời, chớp lóe sấm rền, từng đạo lôi quang màu bạc thô to từ trên trời giáng xuống, hình thành một màn sét màu bạc.

“Hình như là nơi Thanh Linh biểu tỷ bồi dưỡng giao long, không lẽ thật sự bồi dưỡng ra giao long rồi?”

Diệp Hải Đường lẩm bẩm, trong đôi mắt đẹp lộ ra vài phần kinh ngạc.

Nàng đã mười mấy năm chưa trở về Thanh Liên đảo, cũng không biết tình huống gia tộc, nàng đại đa số thời gian đều hoạt động ở hải vực Vạn Quỷ.

Nếu không phải ký kết Đồng Sinh Chú cùng Triệu Mị Nhi, nàng còn không nhất định trở về.

Không qua bao lâu, màn sét màu bạc tan đi.

Diệp Hải Đường tung người bay tới chỗ màn sét màu bạc, không qua bao lâu, nàng ngừng lại, nàng có thể nhìn thấy rõ ràng, một con mãng xà khổng lồ dài hơn hai mươi trượng nằm úp trên mặt đất, trên mặt đất có mấy chục hố to, mãng xà khổng lồ toàn thân cháy đen, tản mát ra một mùi cháy khét.

“Thất bại rồi sao?”

Diệp Hải Đường nhíu mày, lẩm bẩm.

Rống!

Một tiếng rồng gầm trầm thấp vang lên, từng vật thể cháy đen từ trên thân mãng xà khổng lồ rơi xuống, lộ ra một con giao long màu đỏ dài hơn hai mươi trượng, giao long màu đỏ khí tức uể oải, nhưng trên đầu có một đôi sừng nhọn lấp lánh ánh đỏ, xem khí tức nó, hiển nhiên là một con giao long bậc ba.

“Thành công rồi! Thanh Linh biểu tỷ thật lợi hại!”

Trong mắt Diệp Hải Đường lóe lên sự ngạc nhiên, kinh ngạc nói.

Nàng không nghĩ nhiều, bay đi phòng nghị sự.

Không qua bao lâu, Diệp Hải Đường xuất hiện ở phòng nghị sự, vẻ mặt Vương Mạnh Phần đầy vui mừng, tựa như có việc gì vui.

Hơn ba mươi năm qua, tu sĩ Kết Đan của Vương gia đang không ngừng tăng lên, Vương Quý Quân, Vương Hiển Thịnh, Vương Hiển Phân lục tục Kết Đan, bây giờ lại thêm một con giao long bậc ba, gia tộc sẽ càng ngày càng tốt.

Có chút tiếc nuối là, Vương Vinh Tương ba nữ Kết Đan thất bại, trước sau trùng kích hai lần đều thất bại.

Vương Hữu Vi đã tu luyện đến Kết Đan tầng ba, Âu Dương Minh Nguyệt tu luyện đến Kết Đan tầng bốn.

Dựa theo tốc độ phát triển trước mắt, thực lực gia tộc sẽ càng ngày càng mạnh, tiền cảnh phát triển rất tốt.

“Gia chủ, bác trai cùng bác gái không đang bế quan chứ!”

Diệp Hải Đườngvào thẳng vấn đề chính.

“Cửu thúc cửu thẩm có việc ra ngoài, nhưng lão tổ tông từng nói, ngài nếu có việc, có thể nói với Lâm tiền bối.”

Vương Mạnh Phần cũng không giấu Diệp Hải Đường, Vương Trường Sinh trước khi rời khỏi từng cố ý dặn dò, mọi việc không cần giấu Diệp Hải Đường, toàn lực giúp đỡ Diệp Hải Đường.

“Hai bác ra ngoài sao? Thôi, ta chờ bác trở về vậy!”

Diệp Hải Đường cân nhắc chút, nói như vậy, nàng không tin Tử Nguyệt tiên tử, vẫn là chờ Vương Trường Sinh trở về nói sau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận