Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6117: Hiến tế (2)

Cơ nghiệp tổ tông không thể đánh mất, bằng không không mặt mũi nào đối mặt tiền bối hy sinh.

“Không sai, năm tòa Huyền thành không thể đánh mất, Huyền thành của Tiền gia cùng Thất Hà cung cũng không thể mất. Nếu hỗn độn thú triều đột kích lần nữa, quy mô quá lớn, lập tức rút lui, không cần do dự, con người là quan trọng nhất. Nếu hỗn độn thú triều quy mô không lớn, vậy thì thủ được, Huyền thành đánh mất, lại muốn có được Huyền thành liền khó khăn, Thương Vân cung chính là vết xe đổ.”

Mộ Dung Thiên Nhã phát biểu ý kiến.

“Thiên Yên lão tổ có thể thôi diễn hướng đi của Tiên Vẫn đại kiếp lần này? Hoặc là nơi nào chiến sự thảm thiết nhất?” Mộ Dung Ngọc Hồng tò mò hỏi.

“Thiên Yên đã đang thôi diễn, hy vọng có thể thôi diễn ra.” Mộ Dung Chính Hiền nói.

Bói toán sư cũng không phải vạn năng, nghiêm khắc mà nói, Lạc Thủy tiên tử chỉ là Kim Tiên, năng lực có hạn.

Lạc Thủy tiên tử đi vào, sắc mặt ngưng trọng.

“Thiên Yên, có kết quả rồi?” Mộ Dung Chính Hiền vui vẻ nói.

“Ta không thôi diễn được hướng đi của Tiên Vẫn đại kiếp, nhưng ta thôi diễn ra, địa bàn của chúng ta có huyết quang tai ương, vẫn là thủ được mấy tòa Huyền thành quan trọng là được rồi, số lượng càng ít, càng tiện phòng thủ.”

Lạc Thủy tiên tử trịnh trọng nói.

“Huyết quang tai ương? Nơi khác thì sao?” Mộ Dung Thiên Báo hỏi.

“Không rõ, đã vượt qua phạm vi năng lực của ta. Dựa theo quẻ tượng biểu hiện, địa bàn của chúng ta sẽ có một trận đại chiến, đại chiến rất thảm thiết, cần sớm làm tốt chuẩn bị đại chiến.”

Lạc Thủy tiên tử vẻ mặt ngưng trọng.

“Cái gì? Đại chiến rất thảm thiết?” Mộ Dung Chính Hiền chau mày.

Như vậy, bọn họ tự nhiên không thể giữ được năm tòa Huyền thành, cứ như vậy bỏ qua cơ nghiệp tổ tông, bọn họ lại không nỡ, tiến thối lưỡng nan.

“Ta đề nghị thủ được hai tòa Huyền thành là được rồi, đại bộ phận Hoàng thành đều phải từ bỏ. Phái người mua trung phẩm Diệt Tiên Pháo, trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ, trung phẩm Diệt Tiên Tiễn các vật tư chiến lược quan trọng, từ hậu phương điều khiển nhân thủ, chi viện Hỗn Độn đại lục. Chỉ cần chúng ta chống đỡ qua được, địa bàn sẽ lớn hơn nữa, thế lực khác nói không chừng toàn quân bị diệt, sẽ nhường ra càng nhiều địa bàn hơn.”

Lạc Thủy tiên tử đề nghị.

Mộ Dung Thiên Báo cùng Mộ Dung Thiên Nhã nhìn về phía Mộ Dung Chính Hiền, hỏi thái độ của hắn.

“Đi làm theo Thiên Yên nói đi! Báo cáo lên Tào gia, khuếch đại tổn thất, chúng ta chỉ cần thủ được hai tòa Huyền thành là được rồi.” Mộ Dung Chính Hiền trầm ngâm hồi lâu, mở miệng nói, vẻ mặt không nỡ.

Mọi việc có được thì có mất, không có nhiều chuyện vẹn toàn đôi bên như vậy.

“Vâng, Chính Hiền lão tổ.”

Đám người Mộ Dung Thiên Báo trăm miệng một lời đáp ứng, nhận lệnh mà đi.

..

Một mảng dãy núi xanh biếc liên miên không dứt, có thể nhìn thấy bóng dáng lượng lớn hỗn độn thú, phần lớn là năm màu.

Một thung lũng cỡ lớn ba mặt là núi, một con hỗn độn thú tám màu loại hình thú nhân đứng ở trước một tòa tháp khổng lồ hắc quang lưu chuyển không ngừng, vẻ mặt cung kính. Mấy chục con hỗn độn thú bảy màu đứng ở trên ba ngọn núi cao, vẻ mặt cung kính.

Tòa tháp khổng lồ màu đen bắt đầu khẽ chớp lên, sáng lên một đợt hắc quang lóa mắt, một thanh âm nam tử có chút non nớt từ tòa tháp khổng lồ màu đen truyền ra: “Thức ăn chuẩn bị xong chưa? Ta muốn ăn.”

“Chuẩn bị xong rồi, Đằng đại nhân.” Hỗn độn thú tám màu mở miệng nói.

“Vậy dâng đồ ăn lên đi!”

Tòa tháp khổng lồ màu đen truyền đến thanh âm nam tử.

“Hiến tế bắt đầu.”

Hỗn độn thú tám màu hô to.

Vừa dứt lời, lượng lớn hỗn độn thú đi vào, trên thân chúng nó đều vác tiên nhân, Ngọc Thiềm Chân Quân, Ngọc Chu phu nhân, Trương Nhất Lỗi, Kim Ngọc Lan, Mạnh Ngọc Điệp, Tần Xuyên cùng Vương Vân Thần đều ở trong, có nhiều tới mấy nghìn người, phần lớn là tu sĩ Chân Tiên, tu sĩ Kim Tiên vượt qua trăm người.

Vẻ mặt bọn họ tràn đầy tuyệt vọng, không thể điều động tiên nguyên lực, bọn họ chính là thịt cá trên thớt. Tần Xuyên ra sức xé rách dây mây màu đen, không có tác dụng gì.

Xương sườn Vương Vân Thần bị một sợi dây mây màu đen xuyên qua, sáu tu sĩ Chân Tiên giống với hắn, bị dây mây màu đen xuyên thủng xương sườn, xâu lại cùng một chỗ, một con hỗn độn thú năm màu diện mạo giống con dơi nắm dây mây màu đen.

Hỗn độn thú năm màu vác bọn họ bay vào tòa tháp khổng lồ màu đen, đập vào mặt là một tòa đại điện màu đen rộng rãi sáng ngời, trung ương có một cái ao hình tròn.

Hỗn độn thú năm màu bay đến trên không cái ao, buông ra móng vuốt, bảy người bọn Vương Vân Thần rơi vào trong ao. Bọn họ giãy dụa, muốn bò ra khỏi ao.

Cái ao nhất thời hiện ra vô số phù văn màu đen huyền ảo, một quầng sáng màu đen phóng lên cao, bao phủ bóng dáng bảy người bọn Vương Vân Thần. Vương Vân Thần cảm giác một luồng lực lượng huyền ảo bao phủ mình, sinh mệnh lực đang trôi đi, thân thể lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến mất. Hắn cảm giác một cơn mệt mỏi mạnh mẽ ập tới, mất đi ý thức.

Không qua bao lâu, Vương Vân Thần khôi phục ý thức, hắn kinh ngạc phát hiện, mình ở trong một tòa cung điện vàng son lộng lẫy, trước người bày một ngọn đèn báu hoa sen màu xanh.

Bản thân hắn ở trong kim thân, giống như vàng chế tạo thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận