Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2007: Linh dược vạn năm hiện hành (2)

Đúng lúc này, một tiếng rít quái dị vang lên, một con rết màu đen dài hơn ba mươi trượng từ nơi xa bay tới, lưng con rết màu đen có bốn đôi cánh mỏng lớn cả trượng, râu trên đầu dài ba thước, một đôi răng nanh sắc bén lộ ra ngoài, nhìn qua dữ tợn khủng bố.

Đây là một con yêu trùng cấp bốn hạ phẩm, nó là bị Dụ Yêu Hương dẫn tới.

“Không ổn, một con yêu trùng bậc bốn đến đây.”

Vương Thanh Linh biến sắc, nhíu mày nói.

Con rết màu đen cũng đã phát hiện bọn họ, trong mắt lộ ra ánh sáng hung dữ đánh tới.

Nó há mồm phun ra một làn khói độc màu đen gay mũi, nơi khói độc màu đen đi qua, cỏ dại trên mặt đất nhanh chóng héo rũ, bốc lên một làn khói, hoàn toàn biến mất.

Diệp Hải Đường nghiến răng một cái, lấy ra Vạn Quỷ Lệnh, sau khi một tiếng quỷ khóc thê lương vang lên, gió âm mãnh liệt, Triệu Mị Nhi chợt từ trong Vạn Quỷ Lệnh bay ra.

“Rốt cuộc có thể đi ra rồi, ồ, yêu trùng bậc bốn.”

Ánh mắt của Triệu Mị Nhi đặt ở trên thân con rết màu đen, vẻ mặt đầy sự khinh thường.

Nàng chợt hóa thành một làn gió âm biến mất, ngay sau đó, đỉnh đầu con rết màu đen xuất hiện một đám khí đen, hiện ra bóng người Triệu Mị Nhi.

Mười ngón tay Triệu Mị Nhi dài ra, đen sì vô cùng, chợt toát ra một mảng lớn quỷ hỏa màu đen, chộp về phía đầu con rết màu đen.

“Keng!”

Một tiếng kim loại va chạm vang lên trầm đục, trên đầu con rết màu đen có thêm mười dấu vết mờ nhạt.

Triệu Mị Nhi khẽ hừ một tiếng, há mồm, một tia sáng xanh lục mảnh mai chợt bay ra, cuốn lấy đầu con rết màu đen.

Con rết màu đen kịch liệt giãy dụa, phát ra từng tiếng rít đau khổ.

Trên thân Triệu Mị Nhi bộc phát ra một luồng âm khí kinh người, quanh thân nở rộ hào quang màu đen, che kín con rết màu đen.

Vương Thanh Linh và Vương Thu Minh đầu váng mắt hoa, ánh mắt dại ra.

Diệp Hải Đường bắt pháp quyết, đánh lên trận bàn một pháp quyết, vô số sương mù màu trắng tuôn trào ra, che kín ba người bọn họ, chặn tầm mắt bọn họ.

“Đừng nhìn nàng, Nhiếp Hồn Cấm Quang nàng phóng ra có thể hút đi ba hồn bảy vía của các ngươi.”

Vương Thanh Linh cùng Vương Thu Minh phản ứng lại, vội vàng dời ánh mắt đi.

Một lát sau, bên ngoài không còn tiếng động nào nữa.

Một trận gió khẽ thổi tới, sương mù màu trắng tan đi, Triệu Mị Nhi đứng ở trên đất trống, trên tay nắm một viên yêu đan màu đen máu tươi đầm đìa, con rết màu đen biến thành một cái thây khô, không nhúc nhích.

“Thu hồi trận pháp, để ta giải quyết một con yêu thú cấp bốn khác.”

Triệu Mị Nhi dùng một loại khẩu khí không cho phép từ chối nói, mời thần dễ tiễn thần khó, Diệp Hải Đường thả nàng ra, nàng cũng sẽ không mọi chuyện nghe theo mệnh lệnh của Diệp Hải Đường.

Diệp Hải Đường nhíu mày, nàng và Triệu Mị Nhi cùng sinh tồn, Triệu Mị Nhi cũng không chịu nàng khống chế.

Trận bàn trên tay Diệp Hải Đường kịch liệt chớp lên, linh quang lóe ra, mặt đất kịch liệt chớp lên.

Vương Thanh Linh và Vương Thu Minh vẻ mặt khẩn trương, bọn họ biết Diệp Hải Đường có một quỷ vật Nguyên Anh kỳ, nhưng quỷ vật có thể trao đổi bình thường với bọn họ? Nhìn từ phản ứng của Triệu Mị Nhi, nàng và Diệp Hải Đường là bình đẳng.

“Như thế nào? Ngươi nếu không muốn, chờ nó phá trận ra, chết chính là đồng tộc của ngươi, ngươi phải hiểu, ta không phải nô bộc của ngươi, không phải ngươi bảo ta làm gì, ta liền làm cái đó.”

Triệu Mị Nhi lạnh lùng nói, nàng thật không dễ gì ra ngoài một lần, tự nhiên cần ăn no nê.

“Hưởng dụng xong con yêu thú cấp bốn này, ngươi trở về Vạn Quỷ Lệnh đi!”

Diệp Hải Đường nhíu mày nói.

Triệu Mị Nhi cho Diệp Hải Đường một cái trừng mắt, tức giận nói: “Ta thật không dễ gì mới có thể đi ra hít thở, ta cũng sẽ không trở về nhanh như vậy, ngươi thả hay không, lát nữa đừng cầu ta.”

Diệp Hải Đường lộ vẻ mặt do dự, nếu không phải bất đắc dĩ, nàng cũng sẽ không thả Triệu Mị Nhi ra, bây giờ thả ra Triệu Mị Nhi, muốn để cô ta quay về Vạn Quỷ Lệnh, vậy không dễ dàng.

Đúng lúc này, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, cách nơi đây cũng không xa.

“Thu Minh, thu hồi trận pháp, để cô ta ăn một bữa đi!”

Diệp Hải Đường trầm giọng nói, trì hoãn thời gian càng dài, tỷ lệ Triệu Mị Nhi bại lộ càng lớn.

Bọn họ triệt hồi trận pháp, mãng xà khổng lồ màu vàng liền xông ra. Nó vừa lao ra khỏi trận pháp, một tràng tiếng quỷ khóc thê lương vang lên, đầu nó trầm xuống.

Tiếng xé gió rền vang, một sợi tơ màu xanh lục bay vút đến, cuốn lấy đầu mãng xà khổng lồ màu vàng, không cho nó mở mồm.

Triệu Mị Nhi chợt xuất hiện ở trước mặt mãng xà khổng lồ màu vàng, hai tay bắt lấy đầu mãng xà khổng lồ màu vàng, quanh thân chợt toát ra ô quang màu đen chói mắt, Nhiếp Hồn Cấm Quang, đây là bí thuật Triệu Mị Nhi khổ tu mấy ngàn năm mới tu luyện ra, có thể mạnh mẽ hút đi tinh hồn của người tu tiên hoặc là yêu thú.

Mãng xà khổng lồ màu vàng kịch liệt giãy dụa, phần thân thô to vặn vẹo không ngừng, lòng đất chợt chui ra hai bàn tay to màu vàng, đè chặt cái đuôi mãng xà khổng lồ màu vàng.

Một quầng sáng màu xanh lục to bằng bàn tay từ đầu mãng xà khổng lồ màu vàng bay ra, nhập vào trong miệng Triệu Mị Nhi biến mất, trên mặt của nàng lộ ra vẻ mặt thỏa mãn, mười ngón tay trở nên sắc bén vô cùng, dễ dàng xuyên thủng đầu mãng xà khổng lồ màu vàng, từ trong đó móc ra một quả cầu màu vàng nhạt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận