Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5179: Vương Trường Sinh vs Kim Lỗi (2)

“Hóa Vật Thành Kim! Môn thần thông này cùng thần thông hóa đá có hiệu quả kỳ diệu như nhau, cực kỳ khó giải quyết.”

Uông Như Yên nhíu mày nói.

“Đã đụng phải, vậy đi qua làm thịt hắn, vừa lúc lấy hắn thử một lần uy lực của Huyền Thiên tàn bảo.” Vương Trường Sinh mặt đầy sát khí, Diễm Trân cùng Kim Lỗi quan hệ không tệ, hắn tự nhiên sẽ không tha cho Kim Lỗi.

Đúng lúc này, một đạo hào quang màu trắng thô to phóng lên cao, cực kỳ bắt mắt.

Cảnh tượng phía trước biến đổi, một cánh rừng hoa đào rậm rạp xuất hiện ở trước mặt bọn họ, nơi xa có thể nhìn thấy một ngọn núi khổng lồ nguy nga, bên trái ngọn núi khổng lồ là một hồ nước màu đen thật lớn.

“Trận pháp?”

Vương Trường Sinh nhíu mày, hắn nghĩ tới cái gì, lấy ra một tấm bản đồ, nơi nào đó bên trên viết hai chữ “Huyền Linh”, đây là hắn từ động phủ tọa hóa của Càn Dương tiên tử đạt được.

Hắn vẫn luôn tìm kiếm địa điểm trên bản đồ, nhưng chưa thể tìm được, đàn tràng lớn như vậy, trong thời gian ngắn tìm không thấy cũng rất bình thường, thì ra là bày ra cấm chế.

Cũng khó trách, Càn Dương tiên tử không biết là vào khi nào, nhiều năm trôi qua như vậy, nơi này nhiều yêu thú bậc tám như vậy, phá hủy một ít địa hình là chuyện rất bình thường.

“Hắn đang phá cấm, ta ở đỉnh núi thấy được bóng dáng một cung điện.”

Vương Thôn Thiên mở miệng nói, sắc mặt ngưng trọng.

“Không ngờ còn có niềm vui bất ngờ.”

Vương Trường Sinh trầm giọng nói.

Uông Như Yên thúc giục Ly Hỏa Chân Đồng, nói: “Rừng hoa đào không có cấm chế, chỉ là thủ thuật che mắt.”

Thủ thuật che mắt của ngoại vi cũng có thể giấu được Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, có thể thấy được trình độ kẻ bày trận cao bao nhiêu, chẳng lẽ là Càn Dương tiên tử bố trí? Rất có khả năng, nàng chính là trận pháp sư bậc tám.

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, thuyền Thanh Loan đáp trên mặt đất, thả ra một con rối hình người, đi ở phía trước, bọn họ theo ở phía sau.

Nơi này là chỗ đánh dấu “Huyền Linh” trên bản đồ, khẳng định có thứ tốt, nói không chừng có cấm chế mạnh mẽ, Vương Trường Sinh không dám sơ ý.

Không qua bao lâu, bọn họ liền biến mất ở trong rừng hoa đào, Vương Thôn Thiên dùng linh mục giám thị Kim Lỗi, nhất cử nhất động của hắn đều ở dưới sự nắm giữ.

Một ngọn núi khổng lồ nguy nga, nơi sườn núi trở lên bị một làn sương mù màu trắng bao phủ. Kim Lỗi sắc mặt ngưng trọng, nằm cách đó không xa là một con hươu khổng lồ màu máu, sừng hươu là màu đỏ, đầu vỡ ra một vết thương thật lớn, không còn khí tức.

“Không ngờ đuổi giết một con yêu thú bậc tám, cũng có thể có niềm vui ngoài dự liệu, một chuyến này không đến uổng, cơ duyên của ta đến rồi.”

Kim Lỗi vẻ mặt kích động, điều này làm hắn nhớ tới Quảng Linh Tán Nhân, chẳng lẽ hắn cũng có thể đạt được một món Huyền Thiên chi bảo? Từ nay về sau dẫn dắt Kim Xi tộc đi hướng huy hoàng, danh chấn tu tiên giới.

Ví dụ của tiền nhân ở nơi đó, điều này bảo hắn làm sao không kích động.

Kim Lỗi nhíu mày, tựa như phát hiện cái gì, ngoài thân nở rộ hào quang màu vàng, một món chiến giáp màu vàng dày đặc kiên cố bỗng dưng hiện lên, bảo vệ toàn thân, đồng thời mặt đất hóa đất thành cát, vô số hạt cát màu vàng đón gió bay múa.

Hư không nổi lên dao động, một bàn tay khổng lồ màu lam bỗng dưng hiện lên, mặt ngoài bàn tay khổng lồ có một hình kỳ lân trông rất sống động, một đợt thanh âm sóng triều ngập trời vang lên, hư không phụ cận chợt xuất hiện vô số nước biển màu lam, dâng trào thẳng về phía hắn, bàn tay khổng lồ vỗ xuống thẳng mặt.

Cái sừng duy nhất của Kim Lỗi phun ra một quầng sáng màu vàng óng, tiếp xúc với bàn tay che trời, bàn tay che trời nhanh chóng biến thành màu vàng, sau đó chia năm xẻ bảy.

Hắn phất tay áo, một mảng hạt cát lóe ra hào quang màu vàng bắn ra, sau khi xoay vù vù, hóa thành một tấm khiên lóe ra hào quang màu vàng, che ở trước người.

Nước biển màu lam dâng trào đến, giống như một bàn tay khổng lồ màu lam, vỗ lên tấm khiên màu vàng, truyền ra một tiếng vang lớn, mặt ngoài tấm khiên màu vàng xuất hiện lượng lớn vết nứt, chia năm xẻ bảy, hóa thành một mảng lớn hạt cát màu vàng.

Một lưỡi đao khổng lồ màu lam dài mấy chục trượng không chút dấu hiệu từ trong nước biển bay ra, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Kim Lỗi.

Mi tâm Kim Lỗi bắn ra một đạo hào quang màu vàng, hóa thành một thanh kiếm khổng lồ màu vàng dài mấy chục trượng, đi lên nghênh đón. Lưỡi đao khổng lồ màu lam và thanh kiếm khổng lồ màu vàng va chạm, hạt cát màu vàng nở rộ linh quang, đột nhiên ngưng tụ, hóa thành một con giao long cát màu vàng hình thể thật lớn, há mồm đột nhiên hút một cái, cắn nuốt hết nước biển, đánh về phía đối diện.

Uông Như Yên và Vương Trường Sinh đứng ở một chỗ gò đất, vẻ mặt lạnh lùng.

Ngón trỏ tay phải Uông Như Yên hướng hư không điểm nhẹ một cái, tiên âm từng đợt, một quầng sáng màu lam thổi quét ra, va chạm với giao long cát màu vàng.

Giao long cát màu vàng lắc đầu quẫy đuôi, ngoài thân xuất hiện từng vết nứt nhỏ bé, sau đó chia năm xẻ bảy, hóa thành một mảng lớn hạt cát lóe ra hào quang màu vàng, linh khí kinh người.

Hạt cát màu vàng đột nhiên ngưng tụ, hóa thành vô số cây mâu cát màu vàng dài hơn một trượng, lao thẳng đến Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận