Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6806: Tộc nhân đại triển thần uy

“Các ngươi là tìm tới nơi này như thế nào?”

Càn Thanh Tử nghi hoặc nói.

“Tiền bối đã quên, Thu Lâm lão tổ là bói toán sư, hắn ra tay thôi diễn được điểm dừng chân của tiền bối, chúng ta rốt cuộc tìm được tiền bối. Đây là Thanh Liên Cấm Thư, ta có thể lưu lại lời thề trên đây với tiền bối, tuyệt đối sẽ không gia hại tiền bối.”

Vương Kiêu Long lấy ra một trang sách lóe ra hào quang màu xanh, nói.

Vương gia luyện chế không ít Thanh Liên Cấm Thư, phẩm giai rất khác nhau, có Thông Thiên linh bảo, cũng có tiên khí.

Vương Kiêu Long giáp mặt lưu lại lời thề, thái độ rất thành khẩn.

Trong lòng Càn Thanh Tử an tâm một chút, nói: “Các ngươi có thể giúp ta trở về tiên giới sao?”

“Đương nhiên có thể, lão tổ tông chúng ta còn có thể trọng thưởng tiền bối, mời tiền bối giao cho ta Nhân Quả Châu trước.”

Vương Kiêu Long khách khí nói.

Càn Thanh Tử bây giờ chỉ là Hợp Thể kỳ, Vương Kiêu Long cũng không xem thường Càn Thanh Tử, Huyết Hà Thần Quân và Vương gia quan hệ không tệ, Càn Thanh Tử là bằng hữu của Huyết Hà Thần Quân, tự nhiên cũng là bằng hữu của Vương gia.

Càn Thanh Tử nghĩ đi nghĩ lại, gật gật đầu, lấy ra một hạt châu lóe ra hào quang màu xanh, ném cho Vương Kiêu Long.

Vương Kiêu Long thử thúc giục hạt châu màu xanh, chưa thể như nguyện, hắn có thể xác định là tiên khí, nhưng không thể xác nhận là Nhân Quả Châu.

“Mời tiền bối theo chúng ta rời khỏi đi! Chúng ta mang ngài về Thanh Liên đảo, liên hệ với tộc nhân chúng ta ở tiên giới.”

Vương Kiêu Long khách khí nói.

Càn Thanh Tử gật gật đầu, bay tới đáp ở trên con thuyền khổng lồ màu xanh.

Vương Kiêu Long lấy ra hai cái bình sứ màu vàng, đưa cho Càn Thanh Tử nói: “Hai bình đan dược này có trợ giúp đối với tình huống trước mắt của tiền bối, tiền bối không chê hãy thu lấy đi!”

Càn Thanh Tử cảm ơn một tiếng, nhận hai bình sứ màu vàng.

“Quá tốt rồi, rốt cuộc tìm được tiền bối, nhanh như vậy đã hoàn thành nhiệm vụ.”

Vương Kiêu Phượng lộ ra vẻ mặt vui mừng.

“Trở lại Thanh Liên đảo mới xem như an toàn! Chúng ta trở về đi!”

Vương Kiêu Long bấm pháp quyết, con thuyền khổng lồ màu xanh nhất thời sáng lên một đạo hào quang màu xanh chói mắt, hướng về đường lúc tới đây bay đi.

Nơi này không ít cấm chế, bọn họ quay về đường cũ không có vấn đề gì.

Non nửa ngày sau, con thuyền khổng lồ màu xanh bay ra khỏi Kim Diễm khư, một con thuyền bay màu vàng dài hơn mười trượng ngăn cản đường đi của bọn họ, mười mấy tu sĩ Đại Thừa bọn Dương Hâm đứng ở trên con thuyền bay màu vàng, bọn họ vẻ mặt khác nhau.

Tu sĩ Vương gia thế mà thật sự tìm tới Kim Nham giới, đi khắp nơi tìm người nào. Người Thiên Thú cung căn cứ quỹ tích hoạt động của tu sĩ Vương gia, phát hiện điểm dừng chân của bọn họ đều có chứa hai chữ “Kim Diễm”, bọn họ tập trung đại bộ phận tu sĩ Đại Thừa, chạy tới Kim Diễm khư, vẫn đã tới chậm một bước.

“Giao Nhân Quả Châu ra đây, chúng ta có thể tha các ngươi rời khỏi.”

Dương Hâm mặt âm trầm nói.

Cao tầng Vạn Thú cung là gửi gắm kỳ vọng cao đối với hắn, Nhân Quả Châu liên quan đến tài nguyên tu tiên của hắn ngày sau, hắn không có khả năng để Vương gia mang đi Nhân Quả Châu.

“Nhân Quả Châu nào? Các hạ đang nói cái gì?”

Vương Kiêu Long giả bộ hồ đồ.

“Đừng giả bộ hồ đồ với chúng ta, giao Nhân Quả Châu ra đây, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí, Nhân Quả Châu là đồ của Vạn Thú cung chúng ta.”

Dương Hâm thanh âm trầm trọng, trong mắt hiện lên một mảng sát ý.

“Ta nói rồi, không biết Nhân Quả Châu ngươi nói là cái gì.”

Giọng điệu Vương Kiêu Long lạnh như băng.

“Hừ, các ngươi xa xôi chạy tới Kim Nham giới, còn cố ý chạy đến Kim Diễm khư, không phải vì Nhân Quả Châu, vậy là vì cái gì?”

Lý Lệ châm chọc, bốn người bọn Dương Hâm chính là cao thủ từ tiên giới phái tới.

“Chúng ta làm việc cần giải thích với các ngươi? Các ngươi không khỏi đánh giá bản thân quá cao rồi nhỉ!”

Vương Kiêu Hổ phản bác nói, vẻ mặt khinh thường.

“Một khi đã như vậy, không có gì để nói nữa, ra tay, lưu lại bọn họ, đạt được Nhân Quả Châu, có trọng thưởng.”

Dương Hâm nói, sắc mặt lạnh lùng, lấy ra một cây trường đao lóe ra hào quang vàng óng, vung đao chém một phát.

Theo một tiếng xé gió chói tai vang lên, một đạo đao quang màu vàng thật lớn thổi quét ra, lao thẳng đến đám người Vương Kiêu Long.

Một tràng tiếng thú rống vang dội cất lên, đám người Lý Lệ ùn ùn hợp thể với bản mạng linh thú của mình, hóa thành con vượn khổng lồ, rết, rùa các loại yêu thú.

Ngoài thân năm người bọn Vương Kiêu Long, Vương Kiêu Hổ, Vương Kiêu Phượng nở rộ linh quang, bàn tay phải hướng về hư không vỗ một phát, đều có một bàn tay khổng lồ lóe lên linh quang chợt lóe ra, năm bàn tay khổng lồ kết hợp một thể, hóa thành một bàn tay khổng lồ năm màu, lao thẳng đến đối diện, tốc độ rất nhanh.

Bàn tay khổng lồ năm màu đánh tan đao quang màu vàng, vỗ lên trên thân một con vượn khổng lồ màu vàng, con vượn khổng lồ màu vàng bay ngược ra ngoài, ngực có thêm một lỗ thủng khủng bố, thi thể sáng lên một đạo linh quang, hóa thành một hạt châu lóe ra linh quang, hạt châu tan vỡ.

“Thuật hợp kích!”

Dương Hâm kinh ngạc nói, hắn không ngờ năm người bọn Vương Kiêu Long nắm giữ thuật hợp kích.

Năm người bọn Vương Kiêu Long xếp thành một hàng, Vương Kiêu Long đứng ở trước nhất, hắn tung một cú đấm, một nắm đấm khổng lồ màu lam lóe lên lao ra, nháy mắt đã đến trước mặt Dương Hâm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận