Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4699: Huyết Long Thạch, Phệ Nguyên Thú (1)

Vương Tông Vân gật gật đầu, đáp ứng. Nói chuyện phiếm một lúc, ba người bọn Vương Mạnh Bân cáo từ rời khỏi.

Bọn họ chân trước mới vừa đi, Thân Đồ Tiêu đi ra, trên mặt lộ ra biểu cảm như có chút suy nghĩ.

“Huyền Linh đại lục, Vạn Linh uyên, bọn họ chưa chắc là nói thật, nhắm chừng là muốn dụ dỗ sư phụ đến Huyền Linh đại lục.”

Thân Đồ Tiêu nhíu mày nói.

Hắn đã từng điều tra chi tiết đám người Vương Mạnh Bân, biết bọn họ đến từ Thanh Liên Vương gia của Huyền Linh đại lục.

Huyền Minh Quỷ Mộc vừa khéo, ngay tại Vạn Linh uyên của Huyền Linh đại lục?

Chuyện tương tự, trước kia cũng có người từng làm, hy vọng mượn cơ hội này gặp Huyền Cơ Thần Quân một lần.

“Có lẽ thế! Dù sao có thể đạt được một khối Huyền Minh Quỷ Mộc hơn hai mươi vạn năm, một chuyến này không đi uổng rồi, chúng ta báo cáo tình hình thực tế với sư phụ là được, về phần sư phụ có đi Huyền Linh đại lục hay không, đó là việc của sư phụ.”

Trình Dao cười nói.

Thân Đồ Tiêu gật gật đầu, nói: “Điều này cũng đúng, ta cũng đổi được từ đạo hữu khác một ít Thiên Minh Thạch, cách bách tộc đại hội chính thức tổ chức còn có mấy năm thời gian, có lẽ chúng ta còn có thể thu thập được càng nhiều tài liệu hơn, tham gia thêm tụ hội hoặc là hội đấu giá đi!”

Trình Dao đáp ứng. Nàng nhớ tới cái gì, cười nói: “Có lẽ cơ duyên của ta chính là đạt được khối Huyền Minh Quỷ Mộc hơn hai mươi vạn năm này.”

Trấn Hồn Thạch cùng Huyền Minh Quỷ Mộc đều là vật quý hiếm, đây có lẽ chính là cơ duyên Cửu Huyền Chân Quân nói.

“Có lẽ thế!” Thân Đồ Tiêu gật gật đầu.

Thích thanh liên đỉnh thỉnh mọi người cất chứa: () thanh liên đỉnh càng tân tốc độ nhanh nhất.

...

Huyền Hạo sơn mạch ở tây nam bộ Huyền Quang đại lục, kéo dài ức vạn dặm, linh khí dư thừa.

Hướng Đông Bắc của dãy núi, một thung lũng cỡ lớn bị mây mù bao phủ.

Xuyên qua mây mù, có thể nhìn thấy một tòa trang viên diện tích rất lớn, cầu nhỏ nước chảy, vườn hoa kỳ thạch, có thể nhìn thấy một ít bóng người đi lại.

Diệp Tuyền Cơ cùng một ông lão áo bào vàng khuôn mặt tường hòa ngồi ở trong một đình đá tám cạnh, thưởng thức trà nói chuyện phiếm.

Ông lão áo bào vàng dáng người cao gầy, đôi mắt sáng ngời có thần. Huyền Cơ Thần Quân, Hợp Thể hậu kỳ, tinh thông thuật bói toán.

“Diệp tiên tử, đây là thứ ngươi muốn thu thập.” Huyền Cơ Thần Quân lấy ra một cái nhẫn trữ vật màu xanh, đưa cho Diệp Tuyền Cơ.

Diệp Tuyền Cơ tiếp nhận nhẫn trữ vật, thần thức đảo qua, khẽ nhíu đôi lông mày lá liễu: “Sao chỉ có một chút như vậy?”

“Diệp tiên tử, ngươi muốn thu thập tài liệu Minh giới, Huyền Dương giới vốn đã không gặp nhiều, có thể thu thập được một ít Thiên Minh Thạch đã rất không tệ rồi. Ta đã phái đệ tử ra ngoài, bảo bọn họ lưu ý thứ của Minh giới.”

Huyền Cơ Thần Quân giải thích. Diệp Tuyền Cơ ngày xưa từng cứu hắn, có ân lớn đối với hắn.

“Được rồi! Ta sẽ ở lại Huyền Quang đại lục một đoạn thời gian, nếu lại thu thập được thứ ta muốn, phái người đến phường thị Huyền Quang, người của ta sẽ liên hệ với người của ngươi, đây là tín vật kết nối.”

Diệp Tuyền Cơ dặn dò, lấy ra một cái lệnh bài màu xanh, đưa cho Huyền Cơ Thần Quân.

Huyền Cơ Thần Quân nhận lệnh bài màu xanh, hơi chần chờ, hỏi: “Diệp tiên tử, ngươi là muốn bố trí quỷ đạo đại trận?”

“Cái này không nhọc ngươi lo lắng, coi như ta nợ ngươi một cái nhân tình, về sau nhất định trả lại ngươi, cứ như vậy đi!”

Diệp Tuyền Cơ nói xong lời này, hóa thành một dải cầu vồng màu vàng óng phá không mà đi, rời khỏi nơi đây.

---

Ba năm sau, Càn Nguyên đại lục, Tề Vân phong.

Trên đường người đi đường như thủy triều, chen chúc đông đúc, cực kỳ náo nhiệt.

Một hang động trong lòng đất lớn hơn mười mẫu, trên vách đá hang động trải rộng phù văn huyền ảo, tản mát ra một trận dao động cấm chế mãnh liệt.

Trung ương là một cái đài đá hình tròn lớn hơn trăm trượng, một nam tử áo bào đỏ vẻ mặt khôn khéo đứng ở bên trên, cầm trên tay một cái chuông nhỏ lóe ra hào quang màu vàng, chuông nhỏ màu vàng tản mát ra thổ linh khí dao động kinh người.

Nam tử áo bào đỏ có bốn cái tai, hình thể lớn hơn Nhân tộc không ít, rõ ràng là Tứ Nhĩ tộc. Mấy ngàn tu sĩ tụ tập ở đây, đều là tu sĩ Hóa Thần. Vương Anh Kiệt ngồi ở vị trí gần phía trước, ánh mắt nhìn chằm chằm nam tử áo bào đỏ.

Biết được cơ duyên ở bách tộc đại hội, Vương Anh Kiệt tham gia rộng khắp các loại tụ hội cùng hội đấu giá, hy vọng trao đổi được vật quý hiếm, lúc rảnh rỗi, hắn cũng sẽ đi quảng trường bày sạp đi dạo, xem xem có thể nhặt được món hời hay không.

Bách tộc đại hội sắp tổ chức, hắn còn chưa thu thập được vật gì quý hiếm.

Hội đấu giá này là do Tứ Nhĩ tộc tổ chức, ít nhất phải có tu vi Hóa Thần kỳ mới có thể tham gia, không giới hạn chủng tộc.

Tứ Nhĩ tộc thính lực linh mẫn, nghe nói có thể nghe được nội dung tu sĩ khác truyền âm.

“Hai trăm hai mươi mốt khối! Thành giao, bảo vật này đã thuộc về đạo hữu.”

Tiếng nam tử áo bào đỏ không lớn, truyền khắp toàn bộ hội trường.

Một ông lão áo bào đen gầy trơ xương đi đến trên đài cao hình tròn, truyền âm với nam tử áo bào đỏ.

“Trên người vị đạo hữu này không đủ cực phẩm linh thạch, tính bán ra một ít tài liệu, chúng ta chỉ cung cấp sân bãi, còn lại không phụ trách.”

Nam tử áo bào đỏ nói xong lời này, lui đến một bên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận