Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 197: Thú thổ chân sát

Vương Trường Sinh suy nghĩ một chút rồi gật gật đầu: “Đại ca, ngươi nói có đạo lý. Có cơ hội, ta sẽ đến cửa bái phỏng Uông tiên tử, tăng thêm hiểu biết lẫn nhau. Ngươi nói không sai, chữ vương thêm ba chấm thủy chính là uông. Có lẽ chúng ta là duyên phận trời định.”
Thời gian một chén trà nhỏ trôi qua, sau khi vang lên ba tiếng chuông trầm nặng, Bách bảo môn đóng cửa.
Một lão giả áo bào trắng thân hình cao gầy bước lên đài cao, là một tu sĩ Trúc cơ tầng bảy.
Hắn chắp tay với tu sĩ bốn phía, cười nói: “Hoan nghênh các vị đạo hữu tới tham gia hội đấu giá lần này. Lão phu là Đỗ Triển Nguyên, phụ trách chủ trì hội đấu giá lần này. Giá cao sẽ bán, linh thạch không đủ có thể dùng bảo vật để gán nợ. Cũng như những lần đấu giá khác, không nói nhiều lời nữa. Hiện tại hội đấu giá chính thức bắt đầu.
Đỗ Triển Nguyên lấy ra một khối đá cuội màu trắng, đánh một đạo pháp quyết lên trên. Đá cuội xẹt qua một trận hàn quang chói mắt, hiện ra lượng lớn linh văn.
Một thị nữ trẻ tuổi cầm một hộp gỗ dài nửa trượng đi lên. Đỗ Triển Nguyên mở ra hộp gỗ, bên trong là năm thanh đoản kiếm màu lam giống nhau như đúc, trên chuôi kiếm chó một chút hoa văn vẩy cá. Mỗi một đoản kiếm đều là hạ phẩm pháp khí.
“Một bộ pháp khí đầy đủ Ngư lân kiếm, tổng cộng có năm thanh, mỗi một thanh đều là hạ phẩm pháp khí. Giá quy định ba trăm khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể dưới năm mươi khối.”
Thông qua Khuếch âm thạch, thanh âm của Đỗ Triển Nguyên truyền khắp hội trường, mọi người đều có thể nghe được rành mạch.
Bộ pháp khí đầy đủ này tuy không tính là trân quý, nhưng tham gia hội đấu giá đều là tu sĩ Trúc cơ. Không hề thiếu tu sĩ tranh giành.
“Ba trăm!”
“Ba trăm năm mươi!”
“Bốn trăm!”
Giá dần dần được đẩy lên, cuối cùng lấy giá một ngàn bảy trăm khối linh thạch, được Triệu Cát mua về.
Đỗ Triển Nguyên hiện ra vài phần thần sắc vui mừng, bộ Ngư lân kiếm này được bán với giá không tồi.
Sau khi bán đi bộ Ngư lân kiếm, một thị nữ mang lên một cái khay, trên khay có hai bầu rượu màu xanh tinh mỹ.
“Đào hoa nhưỡng lưỡng hồ, đây là nhị giai hạ phẩm linh tửu, có tác dụng tinh tiến pháp lực. Giá quy định ba trăm khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể dưới năm mươi khối.”
Một kiện lại một kiện bán đấu giá phẩm xuất hiện ở trên đài cao, mỗi một món đều là tinh phẩm. Nhị giai phù triện, nhị giai linh tửu, bộ pháp khí.
Vương Trường Sinh và Vương Trường Phong cực kì động tâm, nhưng trong túi không có nhiều linh thạch như vậy, cũng chỉ có thể nhìn xem.
Hội đấu giá lần này, Vương Trường Sinh mang theo năm vạn khối linh thạch. Trên người Vương Trường Phong có hơn một ngàn khối linh thạch. Đây là hắn tích góp từng chút mà có. Doanh thu của Thanh Vân lâu thu vào công khoản, không dễ dàng tham ô.
Vương Trường Sinh mang theo nhiều linh thạch như vậy, đương nhiên là vì muốn mua Trúc cơ linh vật.
“Thượng phẩm luyện khí lô Tử Dương lô. Tử Dương lô này chỉ dùng Tử Dương sa, Hỏa dương thạch và nhiều loại nhị giai nguyên liệu luyện chế thành. Đối với luyện chế pháp khí, có tác dụng gia tăng khả năng thành công. Giá quy định năm trăm khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể dưới một trăm khối linh thạch.”
Luyện khí lô Vương Trường Sinh đang sử dụng là trung phẩm pháp khí. Là lô đỉnh tổ tiên Vương Nguyên Cương sử dụng, đã rất cũ nát.
Luyện chế luyện khí lô và luyện đan có độ khó cao, Vương Trường Sinh tự biết mình luyện chế không được. Hắn vừa hay đang muốn mua một món luyện khí lô tốt.
Tử Dương lô này có thêm tác dụng trong việc luyện khí, vừa hay thích hợp với hắn.
Lúc này, Tử Dương lô đã tăng lên tới một ngàn khối linh thạch.
“Một ngàn hai.” Vương Trường Sinh trực tiếp tăng thêm hai trăm khối linh thạch, một tư thế nhất định phải mua được.
“Một ngàn ba.”
“Một ngàn bốn.”
Người ra giá vẫn nhiều như cũ, một món thượng phẩm pháp khí có giá hơn một ngàn khối linh thạch, đắt hơn cũng có thế bán ba bốn ngàn.
Vương Trường Sinh suy nghĩ thoáng chốc rồi giơ lên lệnh bài đấu giá trên tay, hô lớn: “Hai ngàn.”
Hắn trực tiếp bỏ thêm sáu trăm khối linh thạch, người ra giá lập tức ít hơn phân nửa.
Lại tăng giá thêm hai lần, Vương Trường Sinh lấy giá hai ngàn năm trăm khối linh thạch, mua về Tử Dương lô.
Một thị nữa trẻ tuổi mang một cái khay lên trên đài cao, trên khay có ba bình sứ màu đen lớn bằng bàn tay.
“Ba tinh hồn của nhị giai thượng phẩm yêu thú. Lần lượt phân biệt là Nhân diện tri chu, Thanh nguyệt lang, Băng giao. Tách ra bán đấu giá, giá quy định năm trăm khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể dưới một trăm khối linh thạch.”
“Năm trăm!”
“Sáu trăm!”
“Bảy trăm!”
Cạnh tranh mười phần kịch liệt, tinh hồn yêu thú nếu luyện nhập vào bên trong pháp khí, có thể biến hoá công kích, bành trướng uy lực.
Vương Trường Sinh vẫn luôn muốn luyện nhập một tinh hồn yêu thú vào Huyền băng kỳ. Nhưng mãi không gặp được tinh hồn yêu thú tốt. Tinh hồn yêu thú dùng để luyện chế Nhị giai Khôi lỗi thú, đều là tinh hồn của yêu thử, yêu trư. Lúc trước hắn đã thử đem tinh hồn yêu thú luyện nhập, sau nhiều lần thất bại thì đã có thể thành công rồi.
Nếu có thể mua được một cái tinh hồn yêu thú nhị giai thượng phẩm, có thể đề cao thực lực của hắn.
Trải qua nhiều lần tăng giá, Vương Trường Sinh láy một ngàn tám trăm khối linh thạch, mua được tinh hồn của Băng giao.
Huyền băng kỳ là trung phẩm pháp khí, có thêm tinh hồn Băng giao này. Một lần nữa luyện chế, rất có khả năng sẽ tăng lên tới thượng phẩm.
Tiếp đến, lục tục xuất hiện nhiều món nguyên liệu luyện khí. Vương Trường Phong lấy một ngàn hai trăm khối linh thạch, mua được một hộp Ly Hoả sa.
Ly Hỏa sa là nguyên liệu luyện khí nhị giai thượng phẩm, có thể dùng để luyện chế thượng phẩm pháp khí.
Sau khi bán đi một bộ phi kiếm, tươi cười trên mặt Đỗ Triển Nguyên càng sâu, nói tiếp: “Kế tiếp là thời gian bán đấu giá những vật phẩm quan trọng, chúng ta đã chuẩn bị mười món vật phẩm trân quý cho hội đấu giá lần này.”
Một thị nữa trẻ tuổi cầm một cái khay màu đỏ đi lên đài cao, trên khay có năm bình sứ màu vàng.
“Năm bình Thú thổ chân sát, đây là Địa sát khí. Có tác dụng lớn đối với thuộc tính pháp thuật hệ Thổ. Tách ra bán đấu giá, giá quy định một ngàn khối linh thạch. Mỗi lần tăng giá không thể dưới một trăm.”
“Một ngàn!”
“Một ngàn hai!”
“Một ngàn ba!”
Cạnh tranh mười phần khốc liệt, tiếng tăng giá không ngừng vang lên bên tai.
Năm bình Thú thổ chân sát, phân biệt lấy tám ngàn hai, tám ngàn rưỡi, tám ngàn tám, tám ngàn sáu, tám ngàn chín trăm khối linh thạch mà bán ra. Vương Trường Sinh lấy một vạn bảy ngàn tám trăm khối linh thạch, mua được hai bình Thú thổ chân sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận