Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6322: Manh mối

“Bọn hắn từng đi nơi khác không?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Không có, bọn họ nửa tháng trước mới tiến vào Vạn Tiên đại lục, ở ngoại vi vơ vét một ít tài nguyên tu tiên, liền đến nơi đây mai phục, có một bộ tiên khí ẩn nấp Sơn Hà Châu, hiệu quả ẩn nấp rất không tệ. Tên yêu thú hóa hình kia cũng là đồng bạn của bọn hắn, chuẩn bị thừa dịp chủ nhân tiêu diệt yêu thú, ra tay đánh lén.”

Vương Thiền nói.

Vương Trường Sinh từ trong vòng tay trữ vật của ông lão áo bào vàng đã tìm được hai hạt châu một vàng một lam, đều là trung phẩm pháp khí.

Tài vật trên người bốn tu sĩ Kim Tiên không nhiều, Tiên Nguyên Thạch cộng lại hơn một trăm vạn, mười một món trung phẩm tiên khí, hơn năm trăm cây tiên dược, tuổi cao nhất là một cây Tử Tâm Thảo ngàn vạn năm, mấy trăm viên hỗn độn thú tinh hạch, phần lớn là tinh hạch hỗn độn thú Chân Tiên kỳ, có hai viên tinh hạch hỗn độn thú năm màu Kim Tiên kỳ.

Một cái hang động trong lòng đất ngoài ba mươi vạn dặm, một thiếu phụ váy vàng óng dáng người đầy đặn đứng ở trong hang, trong hang sinh trưởng mấy chục cây nhân sâm màu đỏ.

Đôi mắt thiếu phụ váy vàng óng lóe ra hào quang vàng óng, nàng tận mắt thấy đồng bạn bị Uông Như Yên một chiêu giết chết, bị dọa sợ mất vía.

Nàng làm sao còn không rõ, mình đá trúng tấm sắt rồi.

Ngoài thân thiếu phụ váy vàng óng nở rộ hào quang màu đỏ, muốn làm phép chạy trốn.

Một chuỗi tiếng chuông vang dội cất lên, thiếu phụ váy vàng óng nhất thời cảm giác đầu váng mắt hoa, hoàn cảnh phụ cận trở nên mơ hồ, ngay sau đó một thanh âm nữ tử vang lên: “Các hạ vẫn là đừng đi nữa, lưu lại đi!”

Thiếu phụ váy vàng óng cảm giác trời đất xoay chuyển một phen, ánh mắt dại ra.

Hư không trên đỉnh đầu của nàng nổi lên một trận gợn sóng, một lỗ thủng lớn hơn mười trượng hiện ra, Vương Hoàn Vũ, Vương Thiền cùng Vương Mộng Ly từ trong lỗ thủng bay ra, ngón trỏ tay phải các nàng nở rộ linh quang, nhẹ nhàng điểm một cái, đều có một đạo linh quang bay ra, xuyên thủng đầu thiếu phụ váy vàng óng.

Thân thể thiếu phụ váy vàng óng mềm nhũn, ngã xuống, một con chim cắt cỡ nhỏ vừa rời khỏi cơ thể, đã bị một sợi tơ màu vàng xuyên thủng, cuốn vào trong miệng Vương Thiền, bị nàng nuốt xuống.

Thi thể sáng lên một đạo hào quang vàng óng, hóa thành một con chim cắt màu vàng hình thể thật lớn, trên đầu có ba lỗ thủng.

Ba người bọn Vương Mộng Ly đều tu luyện Càn Khôn Tam Chỉ, ba người liên thủ tiêu diệt tu sĩ Kim Tiên trung kỳ không phải vấn đề gì lớn.

Vương Hoàn Vũ từ trên người thiếu phụ váy vàng óng lục soát ra một cái vòng tay trữ vật màu vàng, các nàng hái mấy chục cây Ly Hỏa Sâm, thu hồi thi thể chim cắt màu vàng, bay vào trong lỗ thủng, lỗ thủng theo đó khép lại.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đứng ở một mảnh đất rộng rãi, Uông Như Yên cầm trên tay một tấm da thú màu vàng, đây là từ trong vòng tay trữ vật của kẻ địch lục soát ra.

“Bọn họ lúc trước tra xét nơi này, cấm chế quá mạnh, tổn hại một vị Kim Tiên, bây giờ cấm chế nghênh đón thời kỳ suy yếu, chúng ta có thể đi tra xét một phen.”

Vương Trường Sinh chỉ vào nơi nào đó của bản đồ nói, có thể nhìn thấy ba chữ nhỏ “Lăng Thiên phong”.

Hư không nổi lên dao động, ba người bọn Vương Hoàn Vũ từ trong hư không chui ra.

“Đi thôi! Chúng ta đi Lăng Thiên phong, hy vọng có thứ tốt.”

Vương Trường Sinh nói, đoàn người hướng về phía Tây Bắc chạy đi.

...

Một mảng thảo nguyên màu xanh rộng lớn vô cùng, Vương Thanh Phong và Đổng Tuyết Ly đang liên thủ đối phó một con chim bằng màu xanh hình thể thật lớn, con chim bằng màu xanh này cũng là Kim Tiên kỳ, đã hóa thành hình người.

Đổng Tuyết Ly bấm kiếm quyết, chín cây phi kiếm lóe ra hào quang màu trắng khẽ run lên, theo một tràng tiếng kiếm rít chói tai vang lên, vô số đạo kiếm quang màu trắng sắc bén càn quét ra, nháy mắt kết hợp một thể, hóa thành một thanh kiếm khổng lồ màu trắng, chém về phía chim bằng màu xanh.

Vương Thanh Phong bấm pháp quyết, lấy hắn làm trung tâm, phạm vi mấy chục vạn dặm hóa thành một mảng biển lửa màu đỏ, biển lửa quay cuồng, một con Hỏa Phượng màu đỏ hình thể thật lớn bay ra, lao thẳng đến chim bằng màu xanh.

Chim bằng màu xanh nhẹ nhàng vỗ cánh, một lốc xoáy màu xanh cao mười vạn trượng hiện ra, nghênh đón.

Ầm ầm ầm, thanh kiếm khổng lồ màu trắng, Hỏa Phượng màu đỏ cùng lốc xoáy màu xanh đồng quy vu tận, khói bụi cuồn cuộn.

Một cơn cuồng phong thổi qua, một con chim bằng màu xanh hình thể thật lớn xuất hiện ở phía sau Vương Thanh Phong, một lực lượng giam cầm cường đại bỗng dưng hiện lên, giam cầm Vương Thanh Phong, một đôi móng vuốt lao thẳng đến đầu của Vương Thanh Phong.

Ngoài thân Vương Thanh Phong nở rộ hào quang màu đỏ, ngón trỏ tay phải sáng lên một đạo hào quang màu đỏ chói mắt, đón đỡ móng vuốt của chim bằng màu xanh.

Một tiếng vang trầm cất lên, ngón trỏ tay phải của hắn xuyên thủng móng vuốt chim bằng màu xanh, máu chảy không dừng.

Ngón trỏ tay phải Vương Thanh Phong sáng lên một đạo hắc quang, một đạo hắc quang nhập vào trong cơ thể chim bằng màu xanh.

“Thần hồn công kích!”

Chim bằng màu xanh nói tiếng người, thân thể run lên.

Một dải cầu vồng màu đỏ bắn nhanh đến, xuyên thủng đầu của chim bằng màu xanh, một con chim bằng cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, đã bị Vương Thanh Phong thu vào trong một cái bình ngọc màu đỏ.

Hắn từ trên thi thể tìm được một cái vòng tay trữ vật màu xanh, trong vòng tay trữ vật có một tấm da thú màu xanh, bên trên có sơn có thủy, có một số nơi có văn tự dấu hiệu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận