Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7295: Cửu Cung Bát Quái Bàn (1)

Độn quang màu đỏ dừng lại, hiện ra một thanh niên áo đỏ cao cao gầy gầy, ngoài thân có một chút hoa văn như ngọn lửa, tự nhiên hình thành.

Xem khí tức của hắn, có tu vi Đạo Tôn sơ kỳ.

Trong tay thanh niên áo đỏ nắm một cây đoản đao màu đỏ, vung đao chém một phát, một đao quang màu đỏ thật lớn quét ra, chém rồng nước màu lam vỡ nát, nước biển văng khắp nơi. Hoàn cảnh trước mắt chợt mơ hồ, hắn xuất hiện ở trên không một mảng đầm lầy rộng lớn vô cùng, hư không chợt hiện ra vô số chướng khí màu tím, chướng khí màu tím quay cuồng dâng trào, hóa thành những con độc mãng màu tím hình thể thật lớn, lao về phía thanh niên áo đỏ.

“Đạo giới!”

Thanh niên áo đỏ cả kinh biến sắc, một lần nữa vung đao chém một phát, một đao quang màu đỏ thật lớn bắn ra, chém độc mãng màu tím đang lao tới vỡ nát.

“Mới nắm giữ hơn hai trăm loại đại đạo đã dám tới tìm ta gây phiền toái, muốn chết.”

Một giọng nam tử lạnh như băng vang lên.

Vừa dứt lời, hào quang vàng óng tan đi, hiện ra một nam tử áo vàng cao cao gầy gầy, ngoài thân có một chút linh văn màu tím, mắt là màu tím.

Hình Thân, Đạo Tôn sơ kỳ.

“Đạo hữu hiểu lầm, hiểu lầm.”

Thanh niên áo đỏ vội vàng mở miệng cầu xin tha thứ.

“Ngươi vừa rồi không phải nói như vậy, bây giờ nói là hiểu lầm, sao không sớm làm vậy đi? Thực cho rằng ta là nặn từ bùn? Tiễn ngươi lên đường!”

Giọng điệu Hình Thân lạnh như băng, bấm pháp quyết.

Đạo giới chợt hiện ra vô số chướng khí, hóa thành các loại hình thái, công kích thanh niên áo đỏ.

Không đến nửa khắc đồng hồ, hắn đã tiêu diệt thanh niên áo đỏ.

Hình Thân nhíu mày, lục soát đi tài vật trên thân thanh niên áo đỏ, thu hồi đạo giới.

Hắn nhìn về phía tây bắc, nhíu mày nói: “Thật phiền toái, cứ mãi không dứt, xem ra cần tìm một chỗ trốn một chút mới được.”

Nói xong lời này, hắn hóa thành một đạo độn quang rời khỏi.

Nửa khắc đồng hồ sau, một đạo độn quang màu xanh bay vào, độn quang thu liễm, hiện ra một con thuyền bay lóe ra hào quang màu xanh, hai nam một nữ đứng ở bên trên, ba người đều là Đạo Tôn.

“Viêm đạo hữu không liên hệ được, xem ra hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi. Bảo hắn đừng liều lĩnh, cứ không nghe.”

Một nam tử áo bào vàng bụng phệ nhíu mày nói.

“Thực lực của hắn không kém, hẳn là đụng phải sinh linh cường đại, hoặc là Hình Thân. Chúng ta đi về trước, phái thêm nhân thủ mới được, Quy Khư Chi Hải quá lớn rồi.”

Một phụ nhân váy trắng dáng người đầy đặn đề nghị.

Đừng nói ba vị Đạo Tôn, ba tỷ tu sĩ thả vào Quy Khư Chi Hải cũng không tính là nhiều. Đạo Tôn phi hành ngàn vạn năm cũng chưa thể tới điểm cuối, có thể thấy được Quy Khư Chi Hải lớn bao nhiêu.

“Chỉ có thể như thế, đáng tiếc Viêm đạo hữu.”

Nam tử áo bào vàng thở dài nói.

Hắn bấm pháp quyết, con thuyền bay màu xanh nhất thời sáng lên một đạo hào quang màu xanh, quay về đường cũ, rời khỏi nơi này.



Xuân đi thu đến, hai trăm triệu năm trôi qua.

Thanh Liên tiên đảo, Thanh Liên phong, gian mật thất nào đó.

Vương Trường Sinh ngồi khoanh chân ở trên một tấm bồ đoàn màu lam, ánh mắt nhìn chằm chằm Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh trước người, một ngọn lửa màu lam tuyết nằm ở đáy Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh.

Một lát sau, Vương Trường Sinh biến đổi pháp quyết, thu hồi Lưu Ly Băng Diễm, mở nắp đỉnh, một tấm pháp bàn lóe lên hào quang vàng óng bay ra.

“Rốt cuộc luyện chế ra rồi.”

Vương Trường Sinh lẩm bẩm, vẻ mặt kích động.

Pháp bàn màu vàng tên là Cửu Cung Bát Quái Bàn, là thiên đạo thần khí loại phụ trợ, phối hợp bói toán sư sử dụng.

Tài liệu trung tâm của loại thiên đạo thần khí này là Cửu Cung Bát Quái Thạch, loại đạo tài này khá ít gặp, Vương Thanh Phong dùng một món thiên đạo thần khí, đổi được từ vị Đạo Tôn nào đó. Trừ Cửu Cung Bát Quái Thạch, còn đổi được không ít đạo tài.

Vương Trường Sinh vẫy tay một cái, Cửu Cung Bát Quái Bàn bay về phía hắn, rơi ở trên tay hắn.

Hắn lấy ra một tấm pháp bàn đưa tin lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, nói: “Thu Lâm, đến anh Liên phongmột chuyến Th, Cửu Cung Bát Quái Bàn luyện chế ra rồi.”

“Vâng, tổ phụ.”

Vương Thu Lâm đáp ứng.

Vương Trường Sinh thu hồi Cửu Cung Bát Quái Bàn, đứng dậy đi ra ngoài.

Hắn tới bên ngoài, nhìn thấy Uông Như Yên và Vương Thanh Thành đang nói cái gì, sắc mặt ngưng trọng.

“Phu quân, chàng luyện chế ra Cửu Cung Bát Quái Bàn rồi?”

Uông Như Yên hỏi.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Luyện chế ra rồi, mọi người tán gẫu cái gì vậy?”

“Đạo Tôn của Tinh Hỏa tộc và Thú Nhân tộc gặp Đạo Tôn Hứa gia ở Quy Khư Chi Hải, đại chiến, Hứa gia ngã xuống hai vị Đạo Tôn.”

Uông Như Yên nói.

Đạo Tôn nhiều tiên vực đám Thiên Nguyệt tiên vực đều tiến vào Quy Khư Chi Hải, tìm kiếm Hình Thân, chưa nghe nói có ai tìm được Hình Thân, ngược lại có không ít Đạo Tôn ngã xuống.

Ngoài ra, một ít Đạo Tôn ở Quy Khư Chi Hải đụng phải kẻ thù, cũng sẽ đại chiến, theo thống kê không đầy đủ, ít nhất có ba mươi vị Đạo Tôn ngã xuống, có người là bị kẻ địch giết chết, có người là chết ở dưới cấm chế, có người là bị sinh linh cường đại tiêu diệt.

“Hứa gia chịu đau khổ, cứ như vậy cho qua?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Bằng không có thể làm thế nào? Đạo Tôn của Thiên Khôi tộc còn làm khách ở Tinh Hỏa tộc, Hứa gia không dám làm bừa, nếu tìm được Hình Thân, tất cả dễ nói, tìm không thấy Hình Thân, vậy chỉ có thể tự nhận xui xẻo.”

Uông Như Yên nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận