Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1793: Thanh Sơn trùng kích Nguyên Anh kỳ

Linh bảo Hoàng Long Tỳ, đây là con bài chưa lật của Hoàng Long chân nhân, không thể tùy tiện sử dụng.

Nếu không phải vận dụng một món linh bảo, hắn cũng không có khả năng nhanh như vậy phá đi trận pháp.

Lúc này, lôi quang màu bạc cũng tan đi, Hoàng Sa chân nhân khí tức uể oải, da tróc thịt bong, máu tươi đầm đìa, toát ra một mùi cháy khét, trên mặt đất phân tán một ít vụn gỗ tỏa ra linh quang màu vàng.

Nếu không phải có pháp bảo phòng ngự chắn đi đại bộ phận thương tổn, hắn đã xuống gặp Diêm Vương rồi.

Tình huống Kim Ngọc tốt hơn một chút, một mảng lớn ngọn lửa màu vàng bao lấy thân thể của hắn, ngoài thân bao phủ một quầng sáng màu vàng kim.

Một trận gió âm lạnh thổi qua, Triệu Mị Nhi chợt xuất hiện ở phía sau Hoàng Sa chân nhân, mười ngón tay của nàng trở nên dài nhỏ sắc bén, chộp về phía trái tim Hoàng Sa chân nhân.

“Không ổn, Lý đạo hữu cẩn thận phía sau.”

Hoàng Long chân nhân vội vàng hô to.

Hoàng Sa chân nhân phản ứng cũng không chậm, bùn cát màu vàng trên mặt đất đón gió bay múa, hóa thành một món áo giáp màu vàng dày nặng, bảo vệ toàn thân hắn ở bên trong, áo giáp màu vàng giống như do vô số cát chảy ngưng tụ ra.

Triệu Mị Nhi hé miệng, phát ra một tiếng quỷ khóc chói tai.

Nội thành bị trận pháp che kín, đám người Tử Nguyệt tiên tử còn tốt, tu sĩ Vương gia tu vi thấp một chút đầu váng mắt hoa, ngất đi.

Năm người bọn Hoàng Sa chân nhân chỉ cảm thấy đầu vang lên ong ong, giống như có người dùng vật nặng đánh vào đầu bọn họ.

Hoàng Sa chân nhân chỉ cảm thấy ngực chợt lạnh, một cái tay quỷ móng tay dài nhỏ xuyên thủng ngực hắn, nắm một trái tim máu tươi đầm đìa.

Nếu là thời kì toàn thịnh, Hoàng Sa chân nhân cho dù không địch lại, cũng sẽ không bị giết nhanh như vậy, nhưng hắn bị trận pháp đả thương, cộng thêm Triệu Mị Nhi là đánh lén, Hoàng Sa chân nhân căn bản không ngăn được.

Một cái Nguyên Anh sặc sỡ từ trên thi thể Hoàng Sa chân nhân bay ra, nhưng Nguyên Anh sặc sỡ còn chưa bay xa, một luồng hào quang xanh lục bắn nhanh tới, đánh trúng Nguyên Anh sặc sỡ, cuốn nó vào trong miệng Triệu Mị Nhi, nhai vài cái, nuốt xuống, trên mặt lộ ra biểu cảm say mê.

“Quỷ vật Nguyên Anh kỳ!”

Kim Ngọc bị dọa nhảy dựng, thất thanh nói.

Từ sau khi Vạn Quỷ tông bị giết, số lượng quỷ tu ở Nam Hải chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, tiếng tăm lớn một chút chính là Bạch Cốt chân nhân Trịnh Cổ Kỳ,

Vương gia thế mà có người chăn nuôi một quỷ vật Nguyên Anh kỳ, đây là quỷ vật Thanh Liên tiên lữ nuôi?

Triệu Mị Nhi cười âm trầm, một tay đánh một chưởng về phía Kim Ngọc, nhẹ hẫng, giống như không có vật gì.

Một luồng áp lực vô hình ập tới, ngọn lửa màu vàng quanh thân Kim Ngọc điên cuồng lóe lên không ngừng. Nàng bị dọa nhảy dựng, vội vàng lấy ra một vỏ ốc biển màu vàng to bằng bàn tay, mặt ngoài ốc biển màu vàng phù văn lóe lên không ngừng, hiển nhiên là một món pháp bảo.

Một tràng tiếng kèn trầm thấp vang lên, một làn sóng âm màu vàng bay vút ra.

Ầm ầm ầm!

Một tiếng nổ vang lên, không trung vặn vẹo một trận, nơi sóng âm màu vàng đi qua, hư không vặn vẹo biến hình, cuồng phong càn quét.

Thân hình Triệu Mị Nhi nhoáng lên một cái, hóa thành một trận gió âm biến mất không thấy nữa.

Sắc mặt Hoàng Long chân nhân lúc sáng lúc tối, chỉ là phá đi trận pháp của Thanh Liên đảo, đã chết mất một tu sĩ Nguyên Anh, Kim Ngọc bị thương, chỉ luận số lượng tu sĩ Nguyên Anh, bọn họ chiếm ưu thế, nhưng Thanh Liên tiên lữ còn chưa hiện thân.

Vương gia có một vị tu sĩ Nguyên Anh thêm một vị quỷ tu Nguyên Anh kỳ, mạnh mẽ tấn công Thanh Liên đảo, cho dù có thể tiêu diệt đối phương, Hoàng Long chân nhân khẳng định cũng không có kết cục tốt.

Hắn bắt đầu sinh ý lui, lúc này rút lui, tổn thất cũng không lớn.

Hoàng Long chân nhân là bỏ xuống số tiền lớn, mới mời nổi Hoàng Sa chân nhân ra tay đối phó Thanh Liên tiên lữ, nếu là bây giờ rời khỏi nơi này, lần sau muốn mời Kim Điệp phu nhân cùng Lưu Hạo Đông ra tay giúp đỡ, thì không dễ dàng nữa, nhân tình thứ này, dùng một lần là mất một lần.

Căn cứ cách nghĩ núi xanh còn đó, sợ gì không có củi đốt, Hoàng Long chân nhân tính rút lui, đúng lúc này, một tiếng nổ thật lớn từ trên cao truyền đến, trong hư không xuất hiện lượng lớn điểm sáng năm màu, giống như bắn pháo hoa lên bầu trời, kỳ ảo vô cùng.

“Đây là thiên tượng Kết Anh!”

Hoàng Long chân nhân đầu tiên là sửng sốt, trên mặt tràn đầy sát ý.

Tính toán thời gian, Vương gia có khả năng Kết Anh nhất hẳn chính là Vương Thanh Sơn, cho dù muốn rút, cũng không thể để Vương Thanh Sơn an tâm trùng kích Nguyên Anh kỳ.

“Cùng nhau ra tay, công vào, sư muội, ngươi cuốn lấy quỷ vật kia.”

Hoàng Long chân nhân nói xong lời này, bắt pháp quyết.

Giao long màu vàng mặt ngoài Hoàng Long Tỳ phát ra một tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc, vang vọng toàn bộ Thanh Liên đảo.

Hoàng Long Tỳ tỏa sáng rực rỡ, ở trong một tràng tiếng nổ trầm thấp, đánh về phía trong thành.

Kim Điệp phu nhân cùng Lưu Hạo Đông cũng đều ra tay công kích trận pháp, nhưng bọn họ cũng bắt đầu sinh ý lui, cũng không tính bại lộ thân phận của mình, chưa sử dụng bản mạng pháp bảo, chỉ là thi triển linh thuật hoặc khống chế pháp bảo công kích trận pháp của nội thành, vậy là đủ rồi.

Một khối trận bàn màu xanh trên tay Tử Nguyệt tiên tử phát ra từng đợt tiếng hú chói tai, nàng cau mày.

Bạn cần đăng nhập để bình luận