Bất Diệt Long Đế

Chương 1027: Khống chế Linh Phong

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cửa động vẫn còn Linh Phong thổi ra, thế nhưng không gian bốn phía rộng lớn, nên rất nhanh Linh Phong liền tản ra, lực công kích không còn hung ác như trước nữa.
- Xung quanh cửa động đều là hắc thạch sao?
Mọi người quan sát mấy lần, thấy bốn phương tám hướng cửa động toàn là hắc thạch, ít nhất phạm vi cũng hơn mười mét, hắc thạch vô cùng cứng rắn, công kích của Địa Tiên cũng khó mà hủy diệt được nó.
- Tiếp tục công kích!
Quân Mộng Trần nhìn mấy lần, tiếp tục nói với Địa Tiên Quân gia:
- Thập Nhất thúc, công kích xung quanh thành một cái lỗ thủng to, chỉ cần biến nơi đây thành một cái hố to, sớm muộn gì chúng ta cũng có thể đi xuống đáy hang đá.
Trên mặt Thập Nhất thúc lộ ra một chút khổ sở, ai biết cái hàng này sâu bao nhiêu? Ai biết đám người Lục Ly tiến vào bao sâu? Nếu như sơn động này dài mấy vạn trượng thì sao? Hắn cần đánh bao lâu chứ? Một năm, hay là hai năm?
- Rầm rầm ...
Đã lãng phí hơn hai mươi ngày thời gian, Địa Tiên Quân gia chỉ có thể tiếp tục khô khan oanh kích mặt đất.
- Không đúng ...
Sau khi hắn vung trọng kiếm bổ ra một kiếm, kinh hô:
- Chúng ta không cần phá nát toàn bộ tảng đá, chỉ cần chấn sụp lối đi một chút xíu là được, như vậy có thể dễ dàng hơn rất nhiều.
Địa Tiên Quân gia hành động, đầu tiên là biến mặt đất xung quanh thành một cái hố sâu to lớn, sau đó men theo hang đá đánh ra một cái lối đi lớn, cuối cùng bắt đầu oanh kích vách tường trong hang.
Nói như vậy hiệu quả sẽ cao hơn rất nhiều, hắn chỉ cần đánh một cái mặt, chấn sụp đổ hang đá, sau đó lại dọn dẹp đá tảng, tốc độ sẽ tăng lên nhiều.
Rầm rầm rầm ...
Thạch động sụp đổ từng điểm từng điểm, một vị Địa Tiên khác chịu trách nhiệm sử dụng thần thông dọn dẹp đá vụn ra, khai không lối đi thành một cái không gian rất lớn. Như vậy Linh Phong sẽ dễ dàng tiêu tán, hai người sẽ không bị Linh Phong tấn công.
- Rất tốt, Thập Nhất thúc, cứ đánh như vậy, lần này trở về ta sẽ bẩm báo gia gia, ghi nhớ công lao của ngươi.
Đám người Quân Mộng Trần ngồi xếp bằng ở bên ngoài hang tu luyện, thấy hang đá sụp đổ từng điểm từng điểm, thì trong mắt của hắn toàn là vẻ thống khoái. Hắn giống như thấy được dáng vẻ sợ hãi run rẩy của đám người Lãnh Vô Thương đang ẩn trong hang đá...
...
Đám người Lãnh Vô Thương cũng không có bị doạ, hắn và Lãnh Vô Hinh Lãnh Vô Mật gần như không trụ được, linh hồn sắp hỏng.
Bọn họ đều có bảo vật cường đại phòng ngự linh hồn, nhưng Linh Phong quá mạnh, không ngừng tấn công linh hồn của bọn họ. Một người suốt ngày không ngừng thừa nhận đau nhức, không điên mới là chuyện lạ.
Đã rất lâu Lãnh Vô Mật không tỉnh lại, thân thể yếu ớt như tơ nhện, hô hấp gần như ngưng lại, xem tình huống tùy thời đều có khả năng chết đi.
Lãnh Vô Hinh và Lãnh Vô Thương khá hơn một chút, nhưng phỏng chừng hai người cũng không gắng gượng được quá lâu, nếu như Lục Ly còn không có bất kỳ hành động nào, nhiều nhất mười ngày nửa tháng linh hồn họ sẽ sụp đổ.
Lục Ly không có đi ra, hắn vẫn luôn nghiên cứu Hồn Dẫn ở bên trong, chưa từng xuất quan. Cửa động nổ vang không thôi, nhưng hắn cái gì cũng không quan tâm, mà toàn tâm toàn ý nghiên cứu Đoạt Hồn Bí Thuật.
Tiếp tục trôi qua năm ngày, cửa động bên ngoài đã bị hủy diệt gần ngàn trượng, tốc độ hủy diệt lối đi của hai vị Địa Tiên rất nhanh. Hai người men theo con đường bằng đá mở ra hai cái lối đi, một đường chấn sụp từng chút xíu, sau đó dọn dẹp đá vụn ra, hiệu suất rất cao.
Một vị Địa Tiên khác không có việc gì, bắt đầu mở ra mấy cái lối đi, dẫn dắt Linh Phong thổi qua, nếu như Linh Phong thổi qua cái thông đạo này, bọn họ sẽ sang bên khác oanh kích con đường bằng đá...
Lãnh Vô Hinh lại tỉnh lại một lần nữa, nàng đã không nói được thành lời, chỉ có thể thở dốc từng ngụm từng ngụm, gương mặt xinh đẹp hoàn toàn vặn vẹo, đau đến mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Đôi mắt đẹp đã tuyệt vọng, lúc này đừng nói chạy trốn, cho dù nhúc nhích đầu ngón tay cũng rất khó. Trong đầu nàng toàn là nghi hoặc, đến cùng Lục Ly đi đâu? Hắn mặc kệ nàng sao? Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ chết sao? Thi Hoàng Độc là thượng cổ kịch độc, toàn bộ Địa Hoàng Giới chỉ có ba người có thể giải độc.
- Sa sa sa ...
Vào thời khắc này, chỗ sâu bên trong lối đi truyền đến một tiếng bước chân, một cái bóng đen như u hồn từ trong thông đạo đi ra. Hắn đứng ở trước người Lãnh Vô Hinh, huyền lực trong tay chiếu sáng lối đi.
- Lục Ly!
Lãnh Vô Hinh mở trừng hai mắt, trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên, còn cho là mình xuất hiện ảo giác, chuyển động miệng lắc lắc đầu lưỡi. Cho đến khi trên đầu lưỡi truyền đến cảm giác đau nhói, nàng mới thanh tỉnh lại, nàng cả giận nói:
- Lục Ly, tên rác rưởi này, ngươi chạy đi đâu vậy? Ngươi không muốn giải dược nữa phải hay không?
Lục Ly không để ý đến Lãnh Vô Hinh, ánh mắt quét qua trên người Lãnh Vô Mật Lãnh Vô Thương, hắn phát hiện Lãnh Vô Mật đã chết đi, trên người không có bất kỳ hơi thở nào. Xem ra không trụ được Linh Phong cường đại, linh hồn hỏng rồi.
- Ai ...
Lục Ly khẽ thở dài, nhưng không có quá nhiều thương tiếc. Đối với hắn mà nói, toàn bộ Lãnh gia đều là kẻ địch, đừng nói bị Linh Phong giết chết, cho dù hắn tự mình giết chết, cũng sẽ không có bất kỳ áy náy.
Lãnh Vô Hinh thấy Lục Ly không nói chuyện, nhất thời nổi giận, mắt lộ ra vẻ hung tàn, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Lục Ly, ngươi cho rằng ngươi nắm sinh tử của chúng ta ở trong tay phải không? Được rồi, ngươi giết ta đi, dù sao ngươi cũng chôn cùng. Đừng để bổn tiểu thư còn sống ra, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết...
Lãnh Vô Hinh còn chưa nói hết lời, Lục Ly đã giơ chân lên hung hăng đạp mạnh về phía bộ ngực to lớn của nàng, chiến giáp bán thần khí màu hồng trên người Lãnh Vô Hinh hiện lên, chặn lại một cước này.
- Hừ!
Lục Ly giơ chân lên lần nữa, nguyên lực lấp lánh, lần này vận dụng Toái Hồn Bí Thuật, nặng nề đạp mạnh xuống ngực nàng. Năm mươi đạo lực lượng cường đại chấn động vào, lập tức chấn gãy mấy cái xương sườn của Lãnh Vô Hinh, lục phủ ngũ tạng bị đánh rách tả tơi, phun ra một ngụm máu tươi ra.
- Ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận