Bất Diệt Long Đế

Chương 223: Đấu giá

Lục Ly âm thầm gật đầu, xem ra tối nay khách sộp rất nhiều, linh thảo của bọn hắn chắc sẽ bán được giá cao.
Mấy vật phẩm tiếp sau đó đều là linh tài, Lục Ly không hiểu nhiều cũng không hứng thú, lẳng lặng ngồi đó, chờ đồ của mình xuất trường.
Liên tục đấu giá mười mấy món bảo vật linh tài, giá cả có cao có cấp, cao nhất đấu ra hơn một trăm vạn, thấp cũng được hơn mười vạn Huyền Tinh, thứ có thể xuất hiện trên đấu giá trường tuyệt không có đồ rác rưởi.
Nửa canh giờ qua đi, rốt cục đến lượt Lục Ly Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn.
Lục Ly âm thầm hưng phấn, háo hức xem tối nay đến cùng có thể đấu ra được giá bao nhiêu, nếu giá vị quá cao, quay đầu hắn có thể trực tiếp ném đồ cho đấu giá trường để bọn họ trực tiếp bán.
- Vật phẩm đấu giá tiếp theo là hai gốc linh dược, chắc hẳn tất cả mọi người đều sẽ không lạ lẫm, chẳng qua linh dược đấu giá tối nay lại hơi khác với linh dược bình thường.
Vân Cơ ra vẻ thần bí, đợi hai tên thị nữ bưng lấy hai chiếc mâm lớn đi lên mới mỉm cười nói:
- Đây là hai mươi gốc Hỏa Tiên Chi và hai mươi gốc Âm Minh Căn, Hỏa Tiên Chi là chủ dược luyện chế Tiên Vẫn Đan. Âm Minh Căn thì là linh dược tất không thể thiếu khi luyện chế Âm Minh Đan. Điều Vân Cơ muốn nói là.... Hai loại linh dược này đã được chúng ta giám định, dược lực tăng cường gấp đôi so với bình thường. Được rồi, bắt đầu đấu giá, giá đáy sáu mươi vạn Huyền Tinh.
Hoa
Toàn trường vang lên một mảnh xôn xao, dược lực gấp đôi khiến rất nhiều người ồ lên bất ngờ, nếu dùng linh dược này luyện chế đan dược, dược lực nhất định có thể tăng cường không ít.
- Xem ra có thể bán được giá cao?
Chứng kiến hiện trường phản ứng, Lục Ly có chút kích động, vừa rồi đấu giá nhiều đồ như vậy, chỉ có vật phẩm Huyền khí Thiên giai đầu tiên là dẫn lên oanh động tương tự thế này.
- Sáu mươi vạn!
Quả nhiên, lập tức có người kêu giá, còn là một tiểu thư trên nhã các lầu một.
Chẳng qua
Nghe được thanh âm kia, Lục Ly lập tức cảm thấy không thích hợp, tiếng nói này tựa hồ có chút quen tai
Vừa dứt lời, toàn trường nháy mắt an tĩnh, không ai cất tiếng, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía nhã các thứ nhất bên trái, ánh mắt rất nhiều người trẻ tuổi hiện vẻ nóng rực.
- Mẹ nó!
Lục Ly rốt cục nhớ ra chủ nhân của thanh âm này, không khỏi nghiến răng nghiến lợi phun ra ba chữ:
- Bạch Hạ Sương!
Bạch Hạ Sương đột nhiên xuất hiện tại đấu giá trường, một mực không lên tiếng, đến lúc đấu giá Hỏa Tiên Chi Âm Minh Căn mới lập tức kêu giá?
Bản năng Lục Ly cảm thấy không ổn, Bạch Hạ Sương xuất hiện ở đây tuyệt đối là vì nhắm vào hắn, vì phá rối chuyện tốt của hắn.
Vô số ánh mắt đổ dồn về nhã các đầu tiên, nhã các số một này trước nay luôn là vị trí dành cho Bạch gia, thân phận Bạch Hạ Sương rất nhanh liền bị người đoán ra được. Một ít thanh niên trẻ tuổi tròng mắt nóng rực nhìn lên rèm nhã các, tựa hồ muốn thấu qua rèm cửa chiêm ngưỡng thiên nhan của viên minh châu Thiên Đảo Hồ.
Toàn trường an tĩnh phải đến ba giây, sau đó tuy dù có chút ồn ào, nhưng không ai kêu giá, tâm tình Lục Ly bất giác trầm xuống.
Rất rõ ràng!
Không người dám đắc tội viên minh châu Thiên Đảo Hồ này, người Bạch gia đã lên tiếng, còn ai dám cố tình nâng giá? Thế chẳng phải đối nghịch với Bạch gia ư? Ở Thiên Đảo Hồ mà dám đối địch với Bạch gia, đó là tự tìm đường chết.
Trong mắt Vân Cơ chớp qua một tia kinh ngạc, khá là khó hiểu, không biết Bạch Hạ Sương mua thứ này làm gì? Bạch gia muốn gì mà không có? Dù muốn mua cũng đâu cần Bạch Hạ Sương đích thân ra mặt đấu giá.
Vân Cơ phản ứng rất nhanh, chờ giây lát thấy không ai cố tình nâng giá bèn mỉm cười nói:
- Được rồi, người nhã các số một ra giá sáu mươi vạn Huyền Tinh. Còn ai ra giá cao hơn? Sáu mươi vạn lần một, sáu mươi vạn lần hai.
Trong lòng Lục Ly giận không thể át, sáu mươi vạn vốn là giá đáy, thứ này ở Thuấn Phong Thành đều có thể bán đi ra trăm vạn, ở đây tuyệt đối sẽ không kém thua con số kia.
Hắn vốn cũng không ngờ tới cục diện này, giá đáy lại không khả năng trực tiếp định ra trăm vạn, nếu cứ để Bạch Hạ Sương mua đi với giá sáu mươi vạn, vậy thì lỗ lớn.
Then chốt là cục tức này hắn không nhịn được!
Trăm vạn Huyền Tinh của Thất trưởng lão bị cướp, Lục Ly suy đoán là có liên quan đến Bạch Hạ Sương, lúc này lại tới quấy rối? Tròng mắt hắn khẽ chuyển, cắn răng giơ tay trầm hống:
- Một trăm vạn!
Hắn cố tình biến âm, giả giọng khàn khàn trầm thấp, lại mang theo mặt nạ Quỷ Sát, không phải Quân Hầu Cảnh căn bản không dò xét được bộ dạng và cảnh giới hắn. Đã vậy hắn có gì phải sợ? Dù sao người Bạch gia không khả năng bắt hắn lại ở ngay trong Thiên Ngục Thành.
Hắn đã đắc tội Bạch Hạ Sương, tới đấu giá trường còn đắc tội Yên phu nhân, hắn không để ý đắc tội ai thêm một lần, tính cách hắn vốn là như thế.
Xôn xao!
Toàn trường xôn xao, vô số ánh mắt quét về phía hắn, lại chỉ thấy được một tấm mặt nạ Lệ Quỷ dữ tợn. Rất nhiều người định cảm ứng khí tức Lục Ly, lại phát hiện căn bản không cảm ứng được.
Thời khắc này, Lục Ly cảm nhận được có bốn năm đạo gió mát phất qua trên người, hắn biết đây chính là thần niệm mà Liễu Di từng nhắc tới, xem ra là có cường giả Bất Diệt Cảnh đã nghĩ cách dò xét hắn.
Hiện trường bỗng chốc náo nhiệt lên, không ngờ lại có người dám khiêu hấn Bạch Hạ Sương? Buổi đấu giá hôm nay có xuất hiện dị bảo hay không đã không quan trọng, chuyện này so với dị bảo xuất hiện thì càng khiến đám đông kích động.
Vân Cơ đảo mắt nhìn về phía Lục Ly một cái, trong lòng lần nữa kinh ngạc, nàng thoáng liếc mắt nhìn sang một nam tử trung niên mặc áo đen ngồi trong góc ở hàng thứ nhất, kẻ sau khe khẽ gật đầu.
Trên mặt Vân Cơ lập tức lộ ra ý cười, nói:
- Rất tốt, có một vị hào khách ra giá trăm vạn Huyền Tinh, còn ai giá cao hơn? Nếu không có, Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn cực phẩm sẽ thuộc về vị đại nhân này.
Toàn trường an mịch, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía nhã các số một, chờ đợi Bạch Hạ Sương phản kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận