Bất Diệt Long Đế

Chương 2931: Bát trưởng lão

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly đến đây khiến mười người chú ý, mười ánh mắt đảo qua, Lục Ly cảm giác như mười bả đao đâm lên người hắn.
Nội tâm Lục Ly khẩn trương, cước bộ cũng rất trầm ổn, đi nhanh về phía thành trì, đến cửa thành, một hộ thể vươn tay ngăn lại Lục Ly. Lục Ly lấy ra ngọc phù thân phận của Băng Phong Cốc, sau đó lấy ra một ít thần thạch đưa cho quân sĩ này.
Quân sĩ nhìn lướt qua ngọc phù thân phận, thu hồi thần thạch, không nói gì, chỉ phất tay, nội tâm Lục Ly thở phào nhẹ nhõm, bước đi vào.
Đường phố thật rộng lớn, còn là ngọc thạch phô bạch thật xa xỉ, trang viên tòa thành bên trong rất đẹp, nhưng khắp nơi để lộ ra khí tức cổ xưa, khiến người ta cảm giác nặng nề.
Bên trong thành có rất nhiều người, có đủ loại tộc, có người rất kỳ quái, có rất nhiều chủng tộc Yêu tộc kỳ dị. Nhưng tất cả chủng tộc đều hóa thành hình người, nhiều nhất giữ lại ít đặc thù chủng tộc của bọn họ.
Rất nhiều chủng tộc, hình thể bản thể thật lớn, không thể không biến thành nhân hình, nếu không thành trì không chứa nổi bọn họ. Bên trong thành vẫn có rất nhiều Nhân tộc, Tam Trọng Thiên là thiên hạ của Nhân tộc.
Thời kì viễn cổ, vạn tộc tranh giành, xuất hiện vô số chủng tộc cường đại. Nhưng theo thời gian trôi qua, Nhân tộc chậm rãi chiếm địa vị chủ đạo. Cường tộc viễn cổ tuy có khí lực cường đại, đủ loại thần thông kỳ dị, lại không phải đối thủ của Nhân tộc.
Bởi vì Nhân tộc là chủng tộc am hiểu học tập nhất, Nhân tộc sẽ không ngừng học tập, không ngừng tiến bộ. Đấu với trời, đấu với đất, đấu với các tộc. Bọn họ sáng tạo ra đủ loại công pháp kỳ dị, học mượn dùng lực thiên địa, học tăng cường khí lực. Bọn họ sáng tạo ra vô số công pháp thần thuật thần thông cường đại, trở thành bá chủ Tam Trọng Thiên.
Mười đại Thần tộc viễn cổ gần như đều đã xuống dốc, chủng tộc còn lại tự nhiên không thể trở thành cường tộc. Cũng may các tộc Tam Trọng Thiên đều sống lẫn lộn với nhau, cũng không có kỳ thị quá lớn, tất cả mọi người đều quen thuộc tình huống này.
Lúc trước, Lục Ly để Tần Chiến hỏi thăm tình huống của Tam Trọng Thiên, hiểu biết một ít từ lão Quý, cho nên sau khi hắn vào thành cũng không cảm thấy quá ngạc nhiên.
Hắn không dừng lại, lập tức đi bắc thành, bên kia có Truyền Tống Trận. Hắn phải rời khỏi địa bàn của Sâm gia bằng tốc độ nhanh nhất, như vậy mới có thể an toàn.
Truyền tống thật đắt, hắn chỉ có một trăm vạn thần thạch, còn lại đều đưa cho Tần Chiến và Cam Lâm. Một trăm vạn này truyền tống không được xa, nhưng tính mạng quan trọng hơn, thần thạch dùng hết còn có thể kiếm, mất mạng rồi thì không còn gì nữa.
Đến bắc thành, Lục Ly tìm được Truyền Tống Trận, hắn giao phó thần thạch, bắt đầu truyền tống. Quân đội Sâm gia hẳn là không thu được tin tức, không ai để ý hắn.
Hắn bắt đầu liên tục truyền tống, nhưng thời gian truyền tống có hơi lâu, mỗi lần truyền tống phải mất nửa canh giờ, có thể biết được khoảng cách giữa hai thành trì là bao xa.
- Như vậy không được!
Sau khi truyền tống hơn mười lần, Lục Ly có chút đau đầu, bởi vì thời gian đã qua rất lâu, Nhị gia khẳng định đã phản ứng lại, nói không chừng sẽ mời người của Sâm gia bắt đầu điều tra hành tung của hắn.
Một đại gia tộc, tất cả thành trì phụ cận đều là của bọn họ, nếu muốn truy tung một người thì rất đơn giản. Sợ là một đám truyền mệnh lệnh xuống, rất nhanh, toàn bộ thành trì đều đề phòng, hắn rất có thể truyền tống qua đó, sẽ lập tức bị bắt.
Vù vù!
Lại truyền tống năm lần, thời gian trôi qua hơn hai canh giờ. Khi hắn lại bước vào Truyền Tống Trận, Truyền Tống Trận vừa mới mở ra, hắn chợt nghe thấy phía xa truyền đến tiếng hô bạo nộ:
- Dư đại nhân có lệnh, tất cả Truyền Tống Trận tạm thời ngừng truyền tống!
Nội tâm hắn trầm xuống, Sâm gia rốt cục đã phát động rồi sao? Nhị gia mời người Sâm gia ra tay? Nhưng may mắn là Truyền Tống Trận đã mở ra, hắn đã rời khỏi thành trì này.
Khi truyền tống, nội tâm hắn hơi bất ổn, có thể nào khi hắn vừa mới truyền tống qua, bên kia đã có một đội cường giả đang chờ đợi hắn không? Nếu là như vậy, hắn bỏ chạy cũng không thể chạy thoát. Đừng nhìn hắn đánh chết Ưng Thần, nhưng chiến lực hắn thế nào, trong lòng hắn biết rõ.
Võ giả Tam Kiếp có thể bị tập kích trong tay hắn, bằng vào thần thiết có thể thoải mái chấn sát. Nếu gặp Tứ Kiếp sơ kỳ, hắn có lẽ còn có cơ hội đánh chết, nhưng khả năng bị giết cũng thật lớn.
Hắn chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, hy vọng thành trì phụ cận vẫn chưa nhận được mệnh lệnh, hoặc là người của Sâm gia còn chưa bắt đầu lùng bắt hắn.
Trong mắt, bạch quang rốt cục biến mất, hắn đứng trong Truyền Tống Trận. Thần niệm của hắn tìm hiểu trước, sau khi hắn phát hiện quân sĩ phụ cận không có dị động gì, nội tâm hắn như trút được gánh nặng.
- Tiếp tục truyền tống hay là rời khỏi thành?
Nội tâm hắn như thiên nhân giao chiến, nếu truyền tống sẽ tương đối nhanh, thêm hai ngày nữa, hắn hẳn có cơ hội truyền tống ra khỏi địa bàn Sâm gia, đến lúc sẽ an toàn hơn nhiều. Dù sao trong thành trì không cho phép động thủ, Nhị gia dám xằng bậy, sẽ bị đánh chết toàn bộ.
Nếu người của Sâm gia thật sự xuất động, vậy hắn gặp phải phiền toái thật lớn, phỏng chừng truyền tống vài lần sẽ bị bắt, sau đó kết cục chờ đợi hắn sẽ phi thường bi thảm.
- Không thể đánh cược, phải ra khỏi thành!
Trầm tư một lát, Lục Ly lựa chọn ra khỏi thành, dã ngoại rất rộng lớn, tốc độ của hắn rất nhanh, cơ hội ra khỏi thành lớn hơn. Nơi này cách địa bàn của Cốc gia gần đó không quá xa, bay hơn nửa tháng, hắn sẽ bay đến nơi.
Nếu quyết định, hắn sẽ không nghĩ nhiều nữa, quyết liệt mạnh mẽ. Rất nhanh, hắn đi ra ngoài thành, thoải mái ra khỏi thành, ở nơi không có ai, hắn phóng ra Long Dực, hóa thành một luồng bạch quang bay đi.
Lục Ly quyết định thật chính xác, hắn đi nửa canh giờ, một người liền truyền tống đến, mang theo mệnh lệnh của một đại nhân vật Sâm gia. Toàn bộ Truyền Tống Trận đều ngừng lại, quân đội bắt đầu tìm tòi Lục Ly, người nọ mang theo bức họa của Lục Ly…
- Ách, người này vừa mới đến chỗ chúng ta, giống như ra khỏi thành rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận