Bất Diệt Long Đế

Chương 4604: Ngựa xe lộ rõ

Tinh Diệu Thành nằm ở khu vực ngăn cách Đông Cảnh và Bắc Cảnh, cho nên không lâu sau đã vào khu vực Bắc Cảnh. Nhóm Vũ đại nhân cực kỳ căng thẳng, luôn chú ý tình hình xung quanh.
Ngược lại Tiểu Bạch không quan tâm chút nào, cùng Lục Ly ngồi trên sàn thuyền, nhàn nhã nằm trên cái ghế dài, tay trái bưng một ly quỳnh nhưỡng, tay phải cầm linh quả, thần thái thích ý.
Lục Ly ngồi bên cạnh, hắn cũng không quá khẩn trương, bởi vì hắn có vô ngân đạo, chỉ cần không có Đại Viên Mãn truy sát, cục diện tệ nhất là hắn có thể mang theo Tiểu Bạch chạy trốn.
Lục Ly cầm một tấm bản đồ, đó là bản đồ của Bắc Cảnh, Tiểu Bạch cho hắn. Hắn tìm được Cô Nguyệt Thành, nằm ở đông bắc trong Bắc Cảnh, cách Bắc Vương Thành hơi xa.
Lục Ly nhìn một lúc rồi hỏi:
- Tiểu Bạch, ngươi có kế hoạch gì không? Phụ thân của ngươi có nói cho ngươi nên đánh trận chiến này thế nào không?
- Kế hoạch?
Tiểu Bạch nhíu mày, nói:
- Cần kế hoạch gì? Trực tiếp đi Cô Nguyệt Thành giết Bối Áo là xong, việc này cần kế hoạch làm gì? Không giết chết Bối Áo thì kế hoạch gì cũng vô dụng.
Lục Ly ngại ngùng vuốt trán, từ đây đi Cô Nguyệt Thành hơn một năm, Bối Áo đã sớm nhận được tin tức, không thể nào ngồi yên một năm chờ Tiểu Bạch tìm tới cửa, chắc chắn sẽ nghĩ tất cả biện pháp bố trí một phen. Tiểu Bạch xông thẳng qua như vậy có khác gì chui đầu vô lưới?
Lục Ly nói ra đăm chiêu của mình, Tiểu Bạch nhún mũi nói:
- Ta không hiểu những việc này, lão đại, ngươi nói xem phải làm sao đi? Ta nghe lời ngươi, dù sao ngươi có nhiều ý tưởng, lợi hại.
- Ta có cái gì lợi hại...
Lục Ly trợn trắng mắt, đám cường giả Vũ đại nhân đi ra từ núi thây biển máu, bọn họ rất lớn tuổi, kinh nghiệm chiến đấu phong phú hơn Lục Ly nhiều, còn cần hắn chỉ huy?
- Lão đại đương nhiên lợi hại!
Tiểu Bạch nói với giọng không thể nghi ngờ:
- Năm xưa lão đại từ một bộ lạc nhỏ trong Phàm Nhân Giới đi ra, chúng ta cùng nhau huyết chiến bao nhiêu lần? Có lần nào không phải dựa vào sức chiến đấu và trí tuệ của ngươi mới biến nguy thành an? Ở trong lòng ta, lão đại là lợi hại nhất!
- Chuyện đó khác...
Lục Ly cười gượng gạo nói:
- Lúc ấy chúng ta ở Phàm Nhân Giới, gặp phải kẻ địch rất yếu. Lần này khác, đối thủ của chúng ta rất mạnh, hơn nữa ta hoàn toàn không biết gì về tình huống của Bắc Cảnh.
- Đối thủ là rất mạnh!
Tiểu Bạch hoàn toàn không quan tâm nói:
- Nhưng chúng ta cũng không yếu, còn về tình huống của Bắc Cảnh thì ngươi yên tâm đi, phụ thân sớm có sắp xếp. Sẽ có tình báo liên tục không ngừng đưa qua, Đông Cảnh chúng ta đều có nội ứng ở các cảnh, chúng ta nắm rõ tình huống Bắc Cảnh như lòng bàn tay.
- Ừm!
Lục Ly hơi an tâm, sắp xếp nội ứng thì đơn giản rồi, phỏng chừng trong Đông Cảnh cũng đầy rẫy thám báo, gian tế của các cảnh. Tiên Vực có nhiều võ giả, tính lưu động lớn, căn bản không cách nào phân biệt.
Chốc lát sau, đằng trước mé trái đột nhiên xuất hiện một tòa tiểu thành, Tiểu Bạch nhìn thấy, khoát tay nói:
- Đi tòa tiểu thành kia!
- Rõ!
Võ giả điều khiển chiến thuyền hơi lệch phương hướng, Lục Ly nhìn qua Tiểu Bạch, không nói chuyện, chỉ là một tòa tiểu thành, hẳn là sẽ không có quá nhiều cường giả.
Chiến thuyền rất nhanh tới gần tiểu thành, trong thành có vô số thần niệm quét qua, phát hiện bên này nhiều cường giả như vậy, trong thành như gặp kẻ địch lớn. Một số cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn trong thành chuẩn bị sẵn sàng.
Chiến thuyền đến đằng trước tiểu thành, thần niệm của Tiểu Bạch nhìn quét một phen, đùa cợt cười nói:
- Tất cả đừng căng thẳng quá, tiểu gia không phải đến công thành.
Vèo!
Ba chí cường chí cường giả chắp tay nói:
- Tại hạ là thành chủ của Yến Lâm Thành, Yến Phi, các hạ chính là Lục Tiểu Bạch Lục công tử?
Tiểu Bạch không có đứng lên, vẫn lười biếng nằm, hắn nói:
- Ngươi nhận thức ta?
Yến Phi nhẹ gật đầu nói:
- Yến Lâm Thành ta gần Đông Cảnh, làm sao có thể không nhận biết Đông Cảnh thiếu chủ? Tiểu Bạch công tử vào Bắc Cảnh ta có chuyện gì quan trọng?
- Không có việc gì!
Lục Tiểu Bạch liếc qua Yến Phi, nói:
- Ta đến giết Bối Áo, ngươi giúp ta truyền một câu ra ngoài, khiến Bối Áo ngoan ngoãn chờ trong Cô Nguyệt Thành, tiểu gia đi qua lấy đầu của hắn.
Xôn xao!
Trong thành thoáng chốc một mảnh xáo động, Đông Cảnh Chi Vương và Bắc Cảnh Chi Vương đã giao hẹn, cao tầng Bắc Cảnh cũng biết Lục Tiểu Bạch sẽ đến, nhưng võ giả bên dưới không biết.
Cho nên trong thành lập tức sôi chảo dầu, Lục Tiểu Bạch chỉ mang theo mười cường giả cùng một cấp Đế đã dám xông Bắc Cảnh? Còn muốn quang minh chính đại giết đi Cô Nguyệt Thành, đây là kiêu ngạo đến mức nào?
Trong Bắc Cảnh mà lộ rõ xe ngựa nói thẳng muốn đánh chết một trong những Bắc Cảnh thiếu chủ, hành động quá cuồng.
- Đi!
Tiểu Bạch vung tay lên, chiến thuyền phá không mà đi, bay thẳng về phía mạn bắc, rất nhanh biến mất ở phía cuối trời mạn bắc.
Lục Ly xem hiểu, nhẹ gật đầu, Tiểu Bạch làm như vậy là đúng, phỏng chừng không bao lâu sau, toàn bộ Bắc Cảnh đều sẽ truyền khắp chuyện này, kế đó truyền khắp toàn bộ Tiên Vực.
Đông Cảnh cũng sẽ âm thầm truyền bá, dù sao việc này phải làm lớn ra cho mọi người đều biết, phải dẫn tới toàn bộ Tiên Vực chú ý. Chỉ cần việc này ảnh hưởng lớn thì cường giả Đại Viên Mãn càng sẽ không ra tay.
Vương giả trẻ tuổi tranh phong, sao cường giả Đại Viên Mãn được phép nhúng tay?
Chỉ cần cường giả Đại Viên Mãn bất động, Lục Tiểu Bạch ít nhất sẽ không có nguy hiểm tính mạng, tối đa gục ngã, xám xịt từ Bắc Cảnh trở về. Nếu thua trận thật sẽ ảnh hưởng rất lớn với Tiểu Bạch, đừng nói mấy nghìn năm, e rằng mấy vạn năm đều không thể đột phá Đại Viên Mãn.
Đồng dạng, nếu Bối Áo thua, hoặc là bị giết, hoặc là cũng sẽ sa sút một khoảng thời gian. Việc này gây ồn ào như vậy, kẻ thất bại sẽ thành trò cười của Tiên Vực, niềm tin với võ đạo cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Hễ gần đó có thành trì là Tiểu Bạch sẽ khiến cho chiến thuyền bay qua, không lớn tiếng nói cái gì, mà là từ phía trên xé gió lao đi. Đây là cố ý cho võ giả xung quanh biết hành tung của hắn, khiến võ giả Bắc Cảnh truyền bá thật nhanh.
Quả nhiên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận