Bất Diệt Long Đế

Chương 798: Vân Châu

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lại đi gần nửa canh giờ, tới được đầu bên kia hẻm núi, phía cuối hẻm núi là một vực sâu, Mông Thần chỉ xuống phía dưới nói:
- Thông đạo truyền tống nằm ngay bên dưới!
- Đi!
Lục Ly thả ra Mệnh Luân, chúng nhân cũng dồn dập phóng thích Bản Mệnh Châu, đồng loạt gào thét lao xuống, mới bay xuống chừng trăm trượng thì đã thấy xuất hiện hắc vụ. Thân hình Mông Thần lấp lánh quang mang, rút nhỏ thân thể, mấy người Dạ Tra cũng tiến hành cải trang, Kha Mang đeo lên bịt mắt, tránh cho người ngoài nhìn thấy tròng mắt kỳ dị của mình.
Mông Thần đi đầu, Lục Ly theo ở phía sau, người thứ ba là Kha Mang, hai người Dạ Tra đi cuối đoạn hậu.
Cả đám tiếp tục bay xuống, rất nhanh Lục Ly cảm giác đụng chạm phải cấm chế, trước mắt lóe lên ánh sáng trắng, thân thể xoay tròn kịch liệt, đầu óc choáng váng hết cả, rõ ràng là đang được truyền tống ra bên ngoài.
Sau nguyên một nén hương, Lục Ly cảm giác như vừa rơi xuống đất, lập tức mở mắt, phóng thích thần niệm.
Bên ngoài là một sơn động, trong sơn động lấp lóe lam quang, đám người Mông Thần ở ngay gần đó, lại không thấy có vẻ gì là căng thẳng.
- Thánh Chủ đừng lo lắng!
Mông Thần biến thành bộ dạng một người trung niên, làn da màu ám kim nhìn qua không khác màu đồng là bao, thân khoác một kiện chiến giáp uy phong lẫm liệt, sát khí ngút trời.
Hắn giải thích nói:
- Nơi này là sơn động bên trong một núi hoang, phụ cận còn có rất nhiều Huyền thú cường đại. Sau khi phát hiện thông đạo truyền tống, ta liền sai người đào mở rộng thông đạo, biến chỗ này thành một mê cung, võ giả bình thường rất khó tìm được tới đây.
- Ừm!
Mông Thần nhìn có vẻ tứ chi phát đạt, tâm tư lại rất tinh tế. Mông Thần thấy Lục Ly không việc gì, bèn dẫn đầu xông ra ngoài trước, mấy người đi chừng vài dặm, trước mặt không ngờ lại là đường cụt, là một mặt vách đá.
- Không đúng.
Thần niệm Lục Ly tử tế quét trên vách đá một lượt, phát hiện có cấm chế ba động, ngấm ngầm gật đầu nói:
- Vách đá này làm không sai, người thần niệm không đủ mạnh căn bản không thăm dò ra được gì.
Ông
Tam trưởng lão không ngừng vỗ lên vách đá mấy lần, vách đá chợt lóe quang mang, thụt hẳn xuống dưới, lộ ra một thông đạo. Mông Thần dẫn theo đám người Lục Ly tiếp tục đi tới, bên ngoài quả nhiên toàn là thông đạo, nối thông bốn phương tám hướng, liền một mê cung vô cùng phức tạp.
- Để ta dẫn đường.
Tam trưởng lão đã lui tới chỗ này bốn lần, rất có kinh nghiệm, lập tức tiến lên đi trước dẫn đường, đi chừng gần nửa canh giờ, qua bảy tám khúc quanh mới ra khỏi sơn động.
Ô ô ô
Nơi xa truyền đến tiếng sói tru, thần niệm Lục Ly quét tới, phát hiện phụ cận vừa khéo có một ổ sói, ít nhất phải có mấy ngàn con Ma Lang.
- Đây đều là Huyền thú ngũ phẩm, ta đã sớm dặn người không được đánh giết đám Ma Lang này.
Mông Thần mỉm cười giải thích nói, Lục Ly giơ ngón tay cái tán thưởng, ổ sói này chính là bình phong tự nhiên hoàn hảo, võ giả bình thường tuyệt đối không dám tới gần. Dù là Quân Hầu Cảnh, một khi nhìn thấy nhiều Ma Lang như vậy cũng sẽ không dừng lại lâu, khả năng phát hiện ra sơn động sẽ cực nhỏ.
- Đi!
Tam trưởng lão đi trước dẫn đường, chúng nhân lặng lẽ đề thăng tốc độ, tránh cho bị Ma Lang vây lại. Bọn hắn không nỡ đánh giết Ma Lang, đây đều là linh thú thủ hộ sơn động.
Tốc độ Ma Lang ngũ phẩm rất nhanh, song vẫn đuổi không kịp chúng nhân, chẳng mấy chốc cả đám đã thoát khỏi đàn sói, tiến thẳng về hướng bắc.
Tam trưởng lão vừa đi vừa giải thích nói:
- Nơi này là cực bắc U Châu, nằm gần địa bàn một thế lực ngũ phẩm, không có bao nhiêu cường giả có thể phát hiện ra được chúng ta. Chúng ta tiến về hướng bắc chừng nửa ngày liền có thể đến được Vân U Hải. Vượt qua Vân U Hải liền sẽ tiến vào Vân Châu, từ chỗ đó đuổi tới Vân Thủy Điện nếu khống chế tốc độ đại khái cần bảy tám ngày. Nếu chúng ta toàn lực bay đi, tối đa chỉ mất ba bốn ngày.
- Khống chế tốc độ đi, cẩn thận là hơn!
Đã tìm Lục Linh hơn hai năm, sớm hay muộn một hai ngày đều không thành vấn đề, đê điệu hành sự mới càng dễ cứu người, bằng không còn chưa đến được Vân Thủy Thành, thân phận lại đã lộ mất thì gay to.
Rời đi U Châu rất thuận lợi, bên này tương đối hẻo lánh, chỉ là địa bàn của một gia tộc ngũ phẩm, võ giả mạnh nhất cũng chỉ là hai tên Quân Hầu Cảnh, làm sao có thể phát hiện ra được đám người Lục Ly.
Vân U Hải không tính quá lớn, chỉ là một nội hải, nơi đây còn có một truyền thuyết, nói rằng U Châu Vân Châu vốn là liền với nhau. đến sau một thiên kiêu và cừu địch phát sinh đại chiến, chỉ với một chiêu liền bổ tách hai châu ra, nơi ở giữa lún xuống, bị nước biển tràn vào lấp đầy, tạo nên Vân U Hải như hiện giờ.
Truyền thuyết này không khỏi có chút cường điệu, Lục Ly nghe xong Tam trưởng lão kể vậy, còn cười cười tỏ vẻ không tin. Dù sao Vân U Hải tuy rất nhỏ, nhưng bọn hắn muốn xoải qua cũng phải tiêu tốn hơn một ngày, mặc dù tốc độ không nhanh, song chí ít cũng tận mấy ngàn vạn dặm.
Một chiêu đánh ra mấy ngàn vạn dặm nội hải
Vậy thì dù có là thần cũng không có được thần thông như thế? Lục Ly tự nhiên không tin.
- Thực ra truyền thuyết này có thể là thật!
Mông Thần lại đột nhiên tiếp lời:
- Những người khác có được năng lực như thế hay không thì ta không biết, nhưng Đấu Thiên Đại Đế rất khả năng có được chiến lực đó!
- Làm sao có thể?!
Lục Ly và Kha Mang đều trợn tròn mắt, không dám tin tưởng, thần thông như thế còn là người nữa sao? Chẳng qua ngẫm lại thì Đấu Thiên Đại Đế cuối cùng hình như đã vũ hóa phi thăng, thật sự tính ra thì đã không phải người, mà là thần tiên, không chừng thật có được năng lực như vậy.
- Ngươi có biết năm đó chiến lực Đấu Thiên Đại Đế đạt tới trình độ nào?
Trên mặt Mông Thần lộ ra một tia cuồng nhiệt nói:
- Lúc ấy vạn tộc trải qua ba lần loạn chiến, nhưng vẫn có không ít cường giả đỉnh cấp sót lại, theo ta được biết khi ấy cường giả Địa Tiên đỉnh phong của vạn tộc chí ít còn hơn nghìn người, thậm chí có chín tên Địa Tiên đỉnh phong mạnh hơn cả Tổ Thần.
- Nhưng mà!
Tròng mắt Mông Thần đột ngột sáng lên, dùng ngữ điệu có chút kích động nói:
- Khi ấy cường giả vạn tộc liên hợp lại đối phó Nhân tộc lúc này đã quật khởi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận