Bất Diệt Long Đế

Chương 3126: Ân mỹ nhân

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Làm sao vậy?
Lục Ly phát hiện dị trạng của Mục Doanh Doanh liền dò hỏi một tiếng, Mục Doanh Doanh miễn cưỡng cười nói:
- Không có gì, chúc mừng Lục công tử, ngươi thoát hiểm rồi.
Phía trước chính là Mai Khê Lĩnh, Mai Khê Lĩnh không lớn, nối liền với mấy cái lĩnh khác, nếu Lục Ly chạy trốn, muốn đuổi theo sẽ càng thêm khó khăn. Hơn nữa người phía sau muốn xuyên qua Phi Hoả Sơn khẳng định cần thời gian, như vậy Lục Ly cũng có đủ thời gian thoát đi rồi.
- Ừ!
Lục Ly chắp tay nói:
- Vậy phải tạm biệt rồi, nếu Lục mỗ còn có cơ hội trở về, hơn nữa có năng lực mà nói, Lục mỗ đồng ý giúp ngươi làm một chuyện. Chỉ cần không vi phạm nguyên tắc của ta, cái gì cũng có thể.
Mục Doanh Doanh là võ giả Tứ Kiếp, Lục Ly là Nhị Kiếp đỉnh phong, một người bị vô số thế lực đuổi giết, một người lại là Thần Nữ Mục gia. Nếu để người khác nghe được lời này, sẽ cảm giác vô cùng buồn cười khôi hài, nhưng Mục Doanh Doanh lại cho rằng một chút cũng không buồn cười.
Trên người Lục Ly có quá nhiều chỗ kỳ dị thần bí, càng tiếp xúc, càng thấy Lục Ly sâu không lường được. Võ giả Nhị Kiếp có thể dễ dàng đùa chết võ giả Tứ Kiếp, bản thân chuyện này đã là sự tình không thể tưởng tượng. Cho dù Lục Ly đánh chết Tô Thiên Thiềm, đoán chừng Mục Doanh Doanh cũng không thể không tiếp nhận.
Lục Ly có vô hạn khả năng, hắn còn muốn đi Phi Hỏa Đại Lục, nếu thật sự có thể bình an đến, hơn nữa thuận lợi trở về mà nói, Mục Doanh Doanh đoán ít nhất chiến lực Lục Ly có thể so sánh với Ngũ Kiếp. Đến lúc đó một mình Lục Ly cũng có khả năng quét ngang toàn bộ La Sát Hải, cho nên cái hứa hẹn này của Lục Ly rất nặng.
- Hô hô!
Mục Doanh Doanh thở ra một hơi thật dài, đột nhiên vào giờ phút này nàng đưa ra quyết định, nàng không muốn đi theo Lục Ly nữa.
Không phải không muốn đi, mà là không muốn liên lụy Lục Ly. Chuyện nhà mình là của nhà mình, dù sao nàng cũng là nữ tử, trừ phi nàng từ bỏ thân phận nữ tử, coi mình trở thành một chiến sĩ, một cỗ máy giết chóc, nếu không nàng vĩnh viễn không lấy được thành tựu quá lớn.
Nàng biết mình có một cái nhược điểm trí mạng, đó chính là tâm không đủ tàn nhẫn!
Ở bên trong sơn cốc, Mục Doanh Doanh biết rõ Lục Ly thiêu chết mọi người là quyết định chính xác nhất, nhưng nội tâm nàng vẫn có chút không đành lòng. Từ nhỏ nàng lớn lên ở trong sung sướng, không giống như Lục Ly ở ngoài hoang dã, nàng là một đóa hoa đẹp, chưa từng chịu qua mưa rền gió dữ rèn dũa, cho nên vĩnh viễn không có cơ hội trèo lên đỉnh cao.
Mục Doanh Doanh cúi người hành lễ thật sâu, nhìn Lục Ly nói:
- Lục công tử, lần này đi vạn dặm không hẹn, núi cao đường hiểm, chúc ngươi thuận buồm xuôi gió, tâm tưởng sự thành. Nếu ngày sau có cơ hội đi ngang qua La Sát Hải mà nói, nhất định phải tới Mục Thần Đảo ngồi chơi.
- Nhất định!
Lục Ly chắp tay, đang muốn muốn rời đi, Mục Doanh Doanh lại ma xui quỷ khiến thế nào vươn tay kéo Lục Ly, tiếp theo trên gương mặt đẹp lộ ra vẻ đỏ ửng, nhỏ giọng nói:
- Lục Ly, có thể ôm ta một cái không?
- Hả…
Lục Ly hơi kinh ngạc, nội tâm khẽ run lên, nhưng cuối cùng vẫn vươn tay ra ôm Mục Doanh Doanh vào trong ngực. Cái mũi khẽ ngửi mùi hương trên tóc thanh Mục Doanh Doanh, cảm thụ được mỹ nhân trong lòng hơi rung động, cảm giác ôn hương nhuyễn ngọc kia khiến người vô cùng động tâm.
Hai người không nói chuyện, cứ ôm chặt nhau như vậy, ước chừng qua một nén nhang thời gian, Mục Doanh Doanh mới nhẹ nhàng từ trong lòng ngực Lục Ly thoát ra. Nàng liếc mắt nhìn Lục Ly một cái thật sâu, chân sau hơi nhún một cái tung người bay lên, bay về phía phương xa.
Lục Ly đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, nhìn Mục Doanh Doanh biến thành một điểm đen nhỏ biến mất ở phương xa, hắn không nhịn được thở dài một tiếng, trăm loại tư vị nhảy lên trong lòng.
Ân của mỹ nhân khó trả nhất.
Đứng đó ngơ ngẩn một lúc lâu, Lục Ly cắn răng tiếp tục bay về phía bắc, hắn không lấy ra Thần Hành Chu, bởi vì hắn không muốn lưu lại dấu vết. Hắn chuẩn bị cứ như vậy chạy đi một đoạn đường, như thế người mấy thế lực lớn muốn truy đuổi hắn, cũng sẽ khó khăn hơn.
Hắn đeo một chiếc mặt nạ, thay đổi một bộ quần áo, hơn nữa thay đổi hình thể một chút, mặc chiến giáp, bay về phía một toà thành trì.
Xung quanh đây có tiểu thành, rất nhiều người ăn mặc giống như Lục Ly, sau khi Lục Ly lẫn vào đám người, liền biến mất không thấy.
Sau khi Lục Ly đi vào thành, hắn lập tức thay đổi trang phục và ngoại hình bên ngoài, liên tục thay đổi mười mấy lần truyền tống đi, mới bắt đầu truyền tống cự ly xa.
Trên người hắn vẫn còn một ít thần thạch, đủ để hắn truyền tống hơn một ngàn lần. Cho dù không có thần thạch, hắn cũng còn rất nhiều thần tài, đến lúc đó bán đi một chút, là có thể để hắn truyền tống rất lâu.
Hắn một đường truyền tống đi gần như không dừng lại, liên tục truyền tống bốn năm ngày cũng chưa từng nghỉ ngơi, hiện tại hắn không nhớ rõ mình đã truyền tống bao nhiêu lần. Thế nhưng hắn biết, hiện tại hắn đã đi qua ba cái lĩnh, chuẩn bị đi vào cái lĩnh thứ tư, xung quanh có mười mấy lĩnh, muốn đuổi theo được hắn là vô cùng khó khăn.
Hắn không có buông lỏng, chuẩn bị truyền tống liên tục, ít nhất phải xài hết thần thạch trên người mình rồi lại nói. Thần thạch của hắn vẫn đủ cho hắn truyền tống mười mấy lĩnh, hắn tin tưởng sau khi hắn dùng hết thần thạch, đám người La Phi Yên tuyệt đối không đuổi kịp hắn.
...
- Oanh!
Giờ phút này đám người La Phi Yên vẫn còn ở Phi Hoả Sơn, dưới sự liên thủ công kích của nàng và lão phủ chủ Địa Ngục Phủ, lúc này thần văn kia mới bị phá vỡ.
Tô Nguyệt Cầm vừa thấy lão phủ chủ đến lập tức khóc lóc nhào vào trong ngực hắn, thế nhưng không giống như trước kia, lần này nàng không có rơi lệ, ngược lại lộ vẻ mặt áy náy.
- Được rồi, được rồi!
Lão phủ chủ vỗ vỗ bả vai Tô Nguyệt Cầm nói:
- Nếu lần này ngươi vẫn chưa ngộ ra điều gì, về sau ta sẽ không quản ngươi nữa, ngươi cứ an tâm tìm một người gả đi.
- Ta không gả!
Tô Nguyệt Cầm vô cùng kiên định nói:
- Không giết chết được Lục Ly, ta tuyệt không lấy chồng, ta đã lập lời thề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận