Bất Diệt Long Đế

Chương 712: Phá địch

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đám người Khương Hỗ lại tựa hồ giết ra hỏa khí, một tên công tử hung tợn nói:
- Giết, giết sạch đám chó chết này.
Chúng nhân đều đã giết đỏ cả mắt, ai nấy nhiệt huyết dâng trào, phẫn nộ hét lớn:
- Giết, giết sạch bọn chúng.
Lục Ly cắn răng, quay người đánh tới Ma tộc, kim châm linh hồn phóng ra, mười mấy tên Ma tộc vọt tới lập tức bị áp chế, hắn lần nữa khua múa chiến đao xông lên đồ sát.
Ma tộc vốn cắn ở đằng sau, lúc này Lục Ly giết ngược trở về, đội ngũ thoáng chốc chợt loạn. Vu tộc và Vũ tộc đều trốn, bọn hắn cũng không phải đồ ngu, quân tâm rõ ràng có chút bất ổn.
Xùy
Không trung bên trái thoáng khẽ ba động, có bóng người bắn tới, vụt thẳng đến chỗ một tên võ giả Đỗ gia. Chiến đao trong tay Lục Ly vừa mới bổ xuống chém giết ba tên Ma tộc bên trái, không kịp cứu viện, chỉ còn biết phóng thích kim châm linh hồn, đồng thời quát lớn:
- Cẩn thận!
Song Lục Ly vẫn nhắc nhở quá muộn, tên Ma tộc kia mặc dù bị kim châm linh hồn chấn nhiếp, nhưng đã kịp hung hăng cắm gai nhọn vào trong đầu võ giả Đỗ gia.
Ầm!
Đầu võ giả Đỗ gia nổ tung, đám người Khương Hỗ bạo nộ, vung lên chiến đao hung hăng bổ tới Ma tộc, thoáng chốc liền đánh chết tươi tên Ma tộc kia.
- Nếu Ma tộc còn không lùi, vậy chúng ta triệt thoái!
Thấy cảnh này, Lục Ly biết không thể chiến đấu tiếp được, đã đến lúc tìm kiếm cơ hội rút lui, bằng không tất cả người ở đây sẽ lần lượt bị Ma tộc đâm chết.
Hắn quét mắt nhìn vào trong đại quân Ma tộc, khóa chặt một tên Ma tộc có ngoại hình tương đối đặc biệt. Tên Ma tộc kia nửa trên xích lõa, phía dưới mặc một chiếc quần đen, bộ dạng thấp bé, mặt gầy khọm, trong tay xách một chiếc chiến đao, trên đó có hồng quang lấp lánh như ẩn như hiện.
Một đám Ma tộc vây quanh người này, Lục Ly biết đây nhất định là vương tử Ma tộc Hắn khua trường đao chỉ vào tên Ma tộc xa xa kia, bạo nộ hét:
- Đấy là vương tử Ma tộc, giết hắn!
Nói xong, Lục Ly điều khiển Mệnh Luân bay múa mà đi, phía Ma tộc lập tức luống cuống, bất ngờ bọc lấy tên vương tử rút lui ra sau, chỉ để lại mười mấy tên Ma tộc bọc hậu.
- Tốt rồi!
Lục Ly yên tâm, Ma tộc vừa lui, Man tộc cũng sẽ lui, bọn hắn triệt để an toàn. Chẳng qua hắn vẫn không chủ quan, một bên điều khiển Mệnh Luân bay tới, một bên dùng thần niệm quét nhìn không gian bốn phía.
Ông!
Không ngoài ý liệu, không gian hai bên trái phải đồng thời cuộn lên sóng gió, hai tên Ma tộc ló ra từ trong hư không, hai thanh gai nhọn chia nhau khóa chặt hắn và Khương Hỗ.
- Chết đi!
Lục Ly bạo rống một tiếng, kim châm linh hồn trút nghiêng xuống, chiến đao vung lên trùng trùng quét tới. Một tên Ma tộc còn chưa kịp lao tới thì đã bị hắn vung đao chém chết.
Oanh!
Tên Ma tộc còn lại trúng kim châm linh hồn, bị mấy người Khương Hỗ đánh chết tươi. Đồng thời với đó, tầng tầng mặt đất dưới chân lại nổ tung, mấy tên Ma tộc bay vụt lên, hung hăng đâm tới Mệnh Luân của Lục Ly.
Keng keng keng keng.
Đáng tiếc, Mệnh Luân của Lục Ly cứng rắn dị thường, gai nhọn trong tay bọn hắn không cách nào đâm vào dù chỉ nửa phân. Lục Ly phóng thích công kích linh hồn, tiếp đó Mệnh Luân trùng trùng nghiền ép xuống, mấy tên Ma tộc lập tức biến thành thịt nát.
Đông đông đông
Man tộc bắt đầu rút lui, bọn hắn nhìn như đần độn, thật ra lại không ngu. Vừa rồi Vũ tộc và Ma tộc tiến công bọn hắn đều không động tĩnh, có thể thấy được bọn hắn rất rõ ràng, chỉ bằng vào sức bọn hắn thì đừng hòng giết nổi Lục Ly.
- Muốn đi? Không dễ vậy đâu!
Tốc độ Vũ tộc Ma tộc rất nhanh, hơn nữa công kích lại quỷ dị, Vu tộc có được vu độc, Lục Ly lại không có quá nhiều Tị Độc Đan, riêng Man tộc thì lại khác. Công kích của Man tộc trừ lực lượng cường đại ra thì chỉ còn mỗi lôi điện là đáng ngại, chỉ cần cẩn thận chút liền sẽ không vấn đề.
Bởi thế...
Lục Ly định ra tay truy sát, chém tận giết tuyệt toàn bộ Man tộc, đây đều là điểm tích lũy, trong lòng hắn cũng nín một bụng lửa, đang chuẩn bị cầm Man tộc trút giận.
Thật ra tốc độ Man tộc cũng không chậm, nhưng so với Lục Ly thì kém xa. Lục Ly cũng không vội, một đường theo đuôi Man tộc, đợi khi tới gần mới phóng thích kim châm linh hồn, tấn công mấy tên Man tộc, sau đó chiến đao không ngừng chẻ xuống, chém giết mấy tên Man tộc kia rồi lập tức rút lui!
Lúc này phân thân thần kỹ của hắn phát huy tác dụng, khiến cho Man tộc căn bản không phân rõ đâu là bản tôn, bên này giết mấy tên, bên kia giết mấy tên, từ từ tằm thực lấy Man tộc.
Ba canh giờ!
Lục Ly truy sát nguyên suốt ba canh giờ, Man tộc đã bị hắn chém giết trên trăm tên. Lần này số Man tộc tới đây ước khoảng chín trăm người, giờ đã bị Lục Ly giải quyết mất một phần chín.
Khương Khinh Linh khoanh chân nhắm mắt ngồi ở chính giữa Mệnh Luân, mấy người Khương Hỗ vây xung quanh song không ra tay, dù sao có Lục Ly ở đây cũng không đến lượt bọn hắn xuất thủ.
Có mấy người bị thương nhàn nhã ngồi xếp bằng trên Mệnh Luân nghỉ ngơi điều tức, bên kia Man tộc căn bản không cách nào lại gần tấn công, vừa khẽ áp sát liền bị Lục Ly nhẹ nhàng đánh giết.
Thực ra Lục Ly đã có chút mệt mỏi, liên tục sử dụng công kích linh hồn khiến linh hồn hắn dần trở nên suy nhược. Song hắn vẫn không dừng lại, mà nuốt xuống mấy viên đan dược bồi bổ linh hồn, sau đó tiếp tục đuổi giết.
Cơ hội t ốt như vậy làm sao có thể bỏ lỡ?
Hiện tại Man tộc đã bị giết cho nghe gió mà chạy, sĩ khí giảm mạnh, đối với Lục Ly mà nói thì trước mặt đã không phải là mấy trăm Man tộc, mà là hàng ngàn hàng vạn điểm tích lũy.
Ô!
Phía Man tộc thỉnh thoảng lại vang lên tiếng rống lớn bi phẫn, bọn hắn cũng nghĩ tới phản công, chỉ là Lục Ly trơn trượt như cá chạch, một khi bọn hắn định phản công, lập tức điều khiển phân thân chạy tứ tán, sau đó lại từ một hướng khác bắt đầu công kích.
Bọn hắn hệt như một đám linh dương, còn Lục Ly là một con báo săn. Báo săn theo đuôi, thỉnh thoảng lại cắn chết vài con, chờ lúc đàn linh dương quay đầu chĩa sừng vào, báo liền nhanh chân đào tẩu, lát sau lại từ hướng khác tiếp tục săn giết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận