Bất Diệt Long Đế

Chương 173: Lục Ải Nhân

Trên mặt Liễu Di chớp qua một mạt ửng hồng, tay nàng nắm bắt năm chiếc ngọc phù, thấp giọng nói với năm tên Lục Ải Nhân giấu trong bụi cỏ sau lưng:
- Toàn bộ chuẩn bị, ta cho phép các ngươi động thủ, lập tức ra tay chém giết lão đầu tóc trắng mặc chiến giáp màu vàng kia.
Vì trận chiến hôm nay, các trưởng lão Liễu gia đã cùng nhau mở không biết bao lần hội nghị, định ra mấy loại sách lược ứng đối.
Huyết Sát bang chỉ phái hai tên Hồn Đàm cảnh nhập đảo, đây là tình huống tốt nhất, chỉ cần xử đẹp hai tên Hồn Đàm cảnh này, Huyết Sát bang sẽ rất khó lật người.
Liễu gia có mười tên Lục Ải Nhân chiến lực tương đương Hồn Đàm cảnh, muốn xử lý hai tên Hồn Đàm cảnh không phải là điều gì quá khó khăn, chỉ cần tách ra hai người, sau đó dùng năm tên Lục Ải Nhân vây giết là đủ.
Ngay thời điểm Nhị trưởng lão Huyết Sát bang Trương Hải quyết định truy kích đuổi theo Cửu trưởng lão, vận mệnh hắn đã được chú định. Cửu trưởng lão nuốt một viên Thần Phong đan, tốc độ tăng lên mấy lần, không thua kém gì Hồn Đàm cảnh, cứ thế dắt theo Nhị trưởng lão một đường lao tới chỗ Liễu Di ẩn thân.
- Tới.
Cảm ứng được phía trước vang lên tiếng xé gió, nhìn thấy Nhị trưởng lão đuổi theo sát gót Cửu trưởng lão, Liễu Di kích động đến độ cả người run lên. Sau khi xác định đúng là Trương Hải, nàng lập tức vung tay quát lớn:
- Xuất kích, giết chết lão giả giáp vàng kia.
Hưu!
Lục Ải Nhân là người dị tộc trong tiểu thế giới, đã bị Thiên Ngục thương hội thuần hóa qua một đoạn thời gian, có thể nghe hiểu ngôn ngữ Bắc Mạc. Nghe vậy, trên thân năm tên Lục Ải Nhân tức thì lóe lên ánh sáng xanh, như năm mũi tên bắn vút ra.
- Có mai phục!
Đợi lúc tiếp cận gần bên phía Liễu Di, Trương Hải cũng đã phát hiện có vấn đề, vừa thấy năm đạo ánh sáng xanh phóng tới, rốt cục hiểu được ý đồ Liễu gia.
- Hưu!
Hắn đột nhiên ném mạnh một viên đạn tín hiệu lên không trung, hắn phát tín hiệu không phải là muốn Huyết Cừu phái người tới cứu, mà chỉ để nói cho Huyết Sát bang biết, hắn đã tử trận.
Không sai!
Vừa nhìn thấy năm tên Lục Ải Nhân, Trương Hải đã biết mình tất phải chết không nghi ngờ. Hắn từng đi qua tiểu thế giới đối chiến với Lục Ải Nhân, biết sự lợi hại của những dị tộc này, nếu chỉ là hai ba tên có lẽ hắn còn cơ hội đào tẩu, nhưng năm tên thì hắn tất chết chắc.
- Hây!
Hắn không cam tâm cứ vậy chết đi, râu tóc dựng đứng lên, chiến giáp vàng óng trên người lấp lánh quang mang, tay khua múa bảo kiếm, bắn ra kiếm mang đầy trời.
Ầm ầm ầm ầm...
Vô số đại thụ bị Huyền lực phóng ra đánh trúng, đứt ngang hông, đổ rạp xuống đất, hai tên Lục Ải Nhân cũng bị kích trúng. Chẳng qua ngay khoảnh khắc bị đánh trúng, trên thân Lục Ải Nhân lại hiện ra từng mảnh lân giáp màu xanh lục, bất ngờ chặn đứng Huyền lực được Trương Hải phóng ra, Huyền lực chỉ chấn nát được vẻn vẹn mấy miếng lân giáp.
- Đi…
Cửu trưởng lão thấy Trương Hải phát điên, thân hình như cuồng phong lướt đến, nắm lấy Liễu Di lùi nhanh ra sau. Nếu Liễu Di không đi, sợ rằng sẽ bị Trương Hải lôi kéo bồi táng theo.
Năm tên Lục Ải Nhân vây tới, tốc độ cực nhanh, chỉ có thể thấy được từng đạo bóng xanh, nhìn qua không khác gì năm con Lệ Quỷ.
Thủ đoạn công kích của năm người này rất đơn giản, chỉ dựa vào tốc độ và lục trảo trong tay. Nếu chỉ có một hai tên thì hẳn rằng vấn đề không lớn, nhưng năm tên Lục Ải Nhân không ngừng công kích, Trương Hải căn bản không cách nào phòng hộ cho xuể.
Trảo của tên Lục Ải Nhân này vừa rút đi, công kích từ tên khác lại tới, bốn phía đều là Quỷ Ảnh lấp lánh, chẳng mấy chốc trên thân hắn đã có mười mấy chỗ bị thương.
- A, a,…
Trương Hải cuồng nộ rống lên, không để ý tới công kích của đám Lục Ải Nhân nữa mà không ngừng bắn ra kiếm mang, trường kiếm quét loạn bốn phía, muốn trước khi chết phải kéo theo một hai tên Lục Ải Nhân làm đệm lưng.
Hắn làm vậy hiệu quả lại rất không sai, một tên Lục Ải Nhân bị đánh trúng cánh tay, lân giáp xanh lục trên tay bị đánh nát. Sau đó lại tiếp tục bị kích trúng, cánh tay đứt ngang rớt xuống, huyết dịch màu xanh lục phun ra đầy đất, Lục Ải Nhân đau đến oa oa kêu to.
Xùy
Một tên Lục Ải Nhân tung người nhảy lên đại thụ, sau đó như thiểm điện từ trên không bay vụt xuống chộp lấy đầu Trương Hải, đầu lâu Trương Hải theo đó nổ tung, rốt cục chết đi.
Đạn tín hiệu mới nổ giữa trời chưa được bao lâu, Nhị bang chủ Huyết Sát bang đã bị chém giết, có thể thấy Lục Ải Nhân hung tàn cỡ nào.
Đương nhiên nếu đổi lại là năm tên Hồn Đàm cảnh vây công Trương Hải, sợ là đạn tín hiệu còn chưa kịp nổ, Trương Hải liền đã chết rồi.
- Nhị trưởng lão!
Nơi xa năm tên Thần Hải Cảnh cuồng chạy mà đến, vừa hay nhìn thấy cảnh đầu Trương Hải nổ tung, thân thể ầm vang ngã xuống. Năm người nhìn năm tên người lùn màu xanh kia, trong mắt đầy vẻ kinh hoảng, không biết đây là quái vật gì?
- Lục Ải Nhân?
Một người trong đó rốt cục hồi thần lại, vung tay nói:
- Mau lui!
- Đã muộn!
Cửu trưởng lão mang theo Liễu Di đi mà quay lại, Liễu Di sát khí đằng đằng hạ lệnh:
- Giết bọn hắn!
Năm tên Lục Ải Nhân lướt đi như gió, năm tên Thần Hải Cảnh đang định chạy trốn sợ đến thiếu chút hồn phi phách tán, Nhị trưởng lão Hồn Đàm cảnh đều bị giết chết trong nháy mắt, bọn hắn còn có thể đào tẩu được ư?
- Oanh!
Trên bầu trời phía tây lại một viên đạn tín hiệu nữa nổ tung, Cửu trưởng lão và Liễu Di liếc nhau, khóe miệng lộ ra ý cười. Xem ra phía tây Thất trưởng lão và Lục Ly cũng đã đắc thủ, bằng không Tam trưởng lão Huyết Sát đảo không khả năng phóng ra đạn tín hiệu.
Mười tên Lục Ải Nhân, Liễu Di điểm ra năm tên đưa cho bên kia, Lục Ải Nhân này chỉ cần ai luyện hóa ngọc phù liền sẽ nghe mệnh lệnh ai, rất tiện cho việc khống chế.
- Toàn bộ xuất kích
Cửu trưởng lão bạo rống một tiếng, từ phía sau mấy chục người băng băng mà tới, là võ giả Liễu gia mai phục bên này.
Trưởng lão Hồn Đàm cảnh Huyết Sát đảo đã chết, bọn hắn lại có năm tên Lục Ải Nhân mở đường, dù bên phía Huyết Sát đảo có gần ngàn người, nhưng giờ này trong mắt bọn hắn lại không khác gì gà đất chó sành…
Bạn cần đăng nhập để bình luận