Bất Diệt Long Đế

Chương 2425: Thần miếu

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly trầm ngâm khoảnh khắc, càng nghĩ càng cảm thấy có gì đó không đúng, trong hài cốt này khẳng định còn ẩn giấu bí mật nào đó. Nếu hắn có thể phá giải bí mật về bộ hài cốt, có lẽ sẽ tìm ra được cách phá giải ảo cảnh.
Hắn lập tức quay lại chỗ khi này, hắn mới chỉ rời đi chừng một nén hương, tốc độ cũng không nhanh, khoảng cách với hài cốt chắc tầm ngàn dặm. Nhưng quay đầu đi về ngàn dặm, hắn lại không tìm được bộ hài cốt nữa.
Hắn đảo qua chung quanh gần nửa canh giờ, tìm tòi khắp phương viên mấy vạn dặm, hài cốt lại đã biến mất vô tung vô ảnh. Lục Ly ngừng lại, có chút ảo não, mình đúng là quá bất cẩn, lỡ qua cơ hội mà không biết.
Thế là đành phải tuỳ tiện chọn một hướng để đi tiếp, đồng thời cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại. Thế cục bên ngoài có thể biến chuyển bất cứ lúc nào, hắn tuyệt đối không thể bị nhốt trong đây quá lâu, bằng không rất có thể chờ lúc hắn đi ra, U Yến chi địa đã biến thành Địa Ngục, thậm chí Đấu Thiên Giới Địa Hoàng Giới đều bị hủy diệt.
Hắn tăng nhanh tốc độ chạy vội mà đi, hắn tin tưởng nếu đã có thể đụng tới bộ hài cốt khi nãy, vậy khẳng định sẽ có cơ hội đụng phải thứ gì khác, hắn không ngừng lao nhanh, không chừng sẽ lại lần nữa đụng tới bộ hài cốt kia.
Lục Ly càng chạy càng nhanh, tốc độ đạt đến cực hạn, lấy tốc độ của hắn bây giờ, một hơi có thể vượt qua ngàn dặm, trừ phi huyễn cảnh này lớn đến vô biên, bằng không chắc chắn sẽ có cơ hội đụng phải một ít cảnh quan kỳ dị, hoặc là có cơ hội lần nữa gặp được bộ hài cốt khi nãy, hoặc cũng có khi tìm tới Lăng Thanh Diễn.
Hơn một canh giờ sau, Lục Ly lần nữa ngừng lại, bởi vì hắn thấy được trước mặt là một tòa miếu thờ đen như mực!
Miếu thờ này lơ lửng giữa không trung, trên vách tường miếu thờ điêu khắc rất nhiều dị thú, những dị thú kia tán phát ra uy áp vô hình, khiến tim Lục Ly bất giác đập nhanh.
- Thần miếu!
Trước kia Lục Ly từng gặp qua miếu thờ này, trong lần đầu tiên tiến vào Cổ Ma tử địa hắn đã thấy qua, có điều khi đó là Hải thị Thận Lâu, là huyễn tượng. Theo như lời Điếc đạo nhân giải thích, miếu thờ này nằm ở khu vực hạch tâm, là một di tích vô cùng thần bí.
- Là thật hay là huyễn cảnh?
Lục Ly mơ hồ chớp chớp tròng mắt, miếu thờ kia như ẩn như hiện trong sương mù, lại khiến hắn cảm thấy rất chân thực, như thể miếu thờ chỉ lơ lửng cách mình mấy dặm.
- Đi!
Lục Ly thoáng do dự một lát, sau đó chậm rãi tiến về phía miếu thờ, nương theo hắn càng lúc càng kề cận, miếu thờ kia càng lúc càng gần, càng lúc càng rõ ràng, càng lúc càng cảm thấy chân thực. Chỉ là ngay khi Lục Ly sắp thấy được rõ ràng miếu thờ, miếu thờ kia đột nhiên lóe lên hắc quang, từ từ lướt về nơi xa.
- Hả?
Trong lòng Lục Ly khẽ lộp bộp một tiếng, sao khi thấy mình tới gần thần miếu này lại chủ động bay ra? Chẳng lẽ trong thần miếu có người điều khiển? Hắn cảm thấy khoảng cách chỉ chừng vài dặm, cự ly gần như thế Lục Ly chỉ cần chớp mắt liền có thể đi qua. Nhưng hắn không dám hành động mạo hiểm, chỉ có thể tăng tốc rút ngắn cự ly cùng thần miếu.
Một chuyện khiến hắn kinh ngạc xảy ra, hắn tăng nhanh tốc độ, thần miếu cũng tăng nhanh tốc độ, từ đầu tới cuối một mực duy trì cự ly vài dặm với hắn. Lục Ly đuổi một lúc sau đó ngừng lại, tòa thần miếu kia cũng bất ngờ dừng lại theo.
- Không để ta tới gần?
Lục Ly nhíu mày nhìn thần miếu nơi xa, trầm ngâm một lát rồi lại bắt đầu chạy vòng quanh thần miếu, nhìn xem có thể từ hướng khác áp sát thần miếu hay không. Rất nhanh hắn phát hiện cách này không được, vô luận hắn áp sát từ hướng nào, tòa thần miếu kia vẫn cứ một mực giữ nguyên khoảng cách vài dặm với hắn, chỉ cần hắn tới gần, thần miếu liền sẽ lập tức bay đi.
- Hưu!
Lục Ly không tin tà, tốc độ đột ngột tăng nhanh, lấy tốc độ nhanh nhất bay về phía thần miếu. Chỉ là, tòa thần miếu kia gần như cũng lấy tốc độ tương tự Lục Ly bay về nơi xa.
Hưu!
Thần miếu và Lục Ly cùng phá không lao đi, một bên không ngừng đuổi theo, một bên không ngừng chạy. Lục Ly bị chọc giận, tốc độ đạt tới cực đại, hắn không tin mình không cách nào lại gần được thần miếu.
Cứ vậy, một đuổi một chạy, vô luận Lục Ly nghĩ cách gì, từ đầu đến cuối hắn và thần miếu vẫn cách nhau vài dặm, vĩnh viễn không cách nào tới gần.
- Không đúng!
Bay nửa canh giờ, Lục Ly đột nhiên giật mình hồi thần lại, cả người đứng ngây giữa trời. Hắn nhớ ra lúc này mình đang ở trong ảo cảnh, nói cách khác rất có thể tòa thần miếu này là huyễn hóa ra được. Nói cách khác, thần miếu khả năng là giả, có thể nó đang cố ý dẫn dụ hắn tới một nơi nào đó!
Theo như tư duy logic bình thường, người bố trí huyễn trận không khả năng cố ý dẫn dụ người vượt quan đi vào bảo địa, ngược lại sẽ dẫn dụ bọn hắn vào tử địa. Nếu Lục Ly cứ một mực bay theo thần miếu, rất có thể hắn sẽ đi vào chỗ chết.
Trong huyễn cảnh đột nhiên xuất hiện một tòa miếu cổ thần bí, miếu thờ này rõ ràng không phải miếu thờ bình thường, bên trong rất có thể sẽ có trọng bảo. Đổi lại là bất kỳ kẻ nào cũng đều sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế tới gần miếu thờ, tiến vào, được đến bảo vật trong đó.
Bởi thế, miếu thờ này chính là một cái bẫy, cố ý dẫn dụ người vượt quan vào chỗ chết!
Nghĩ thông suốt điểm này, Lục Ly dứt khoát quay đầu bay đi, không chút nào do dự. Đối với hắn mà nói, bảo vật không có sức hấp dẫn quá lớn, dù là một kiện Hồng Linh Thiên Bảo thì đã sao? Có nó cũng chưa hẳn có thể đánh giết được Diêm Chân, huống hồ tòa thần miếu này còn rất có thể là giả.
Hưu!
Một chuyện khiến hắn kinh nghi xảy ra, hắn vừa lui miếu thờ lại bất ngờ đuổi theo, một mực bảo trì cự ly vài dặm với hắn, hắn thử chuyển hướng phi hành sang hai bên, miếu thờ lại vẫn cứ bám theo sau lưng.
Xoẹt!
Lúc đang phi hành, hắn đột nhiên lấy ra Hàn Phong chiến đao, bất thần bổ ra sau lưng, một đạo đao mang kinh thiên sáng lên, lộn vòng ba lần giữa không trung, sau đó trùng trùng phách lên miếu thờ.
Ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận