Bất Diệt Long Đế

Chương 4631: Trấn thú tiên trận bị mở (2)

Sở dĩ hiện giờ vẫn còn nhiều cường giả sống sót là vì võ giả bên phía Bối Áo không chịu liều mạng. Nếu bọn hắn liều mạng, trận chiến đã sớm kết thúc.
Bối Áo vừa dứt lời, trong mắt cường giả bên này lập tức tỏa ra sát ý.
Bọn hắn không phải kẻ ngu xuẩn, vất vả mãi cục diện mới trở thành như này, nếu công sức đổ sông đổ biển thì bọn hắn sẽ trở thành trò cười. Cho nên không còn giữ mình, mấy cường giả này đều bắt đầu đánh quyết liệt, đàn áp bên này gắt gao.
Vụt!
Đúng lúc này một luồng gợn sóng vô hình tản ra, tiếp theo đám Tiểu Bạch cảm thấy sức mạnh thần bí quấn quanh người bọn hắn đột nhiên biến mất, bên trong cơ thể từng luồng sức mạnh to lớn tràn ngập khắp người.
Grào!
Tiểu Bạch nhất thời thét lên một tiếng như hổ gầm long ngâm, trong nháy mắt hắn biến về bản thể, giữa không trung xuất hiện một hư ảnh cực lớn, hư ảnh này khóa chặt lấy một cường giả xông lên đầu tiên.
Vụt!
Cường giả kia bị hút vào, sau đó hư ảnh biến mất, giữa không trung chỉ còn lại một không gian giới, một thần binh cùng một chiến giáp, cường giả kia đã bị thuấn sát trong nháy mắt.
- Hửm?
Đám Bối Áo sắc mặt đại biến, bọn hắn đã phát hiện ra vấn đề, trấn thú tiên trận đã biến mất. Bằng không Tiểu Bạch sao có thể dễ dàng thuấn sát một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, bọn hắn đều cảm nhận được sức mạnh mà tiên trận thả ra đã biến mất.
Nhiều cường giả vọt tới lại nhìn thấy cặp mắt lạnh lẽo đến cực điểm của Tiểu Bạch, trong lòng đều bất giác hoảng sợ.
Không ai muốn chết cả, chết vì Bối Áo càng không đáng, bởi lẽ nếu Bối Áo thắng hắn cũng chưa chắc đã trở thành tộc vương, còn bọn hắn chết rồi thì thực lực của tộc quần bọn hắn sẽ tổn thất nghiêm trọng. Bối Áo tính cách bạc bẽo, chưa chắc đã chăm lo cho tộc quần bọn hắn.
Bọn chúng bên này khác với Tiểu Bạch bên kia, Tiểu Bạch là thiếu chủ duy nhất, mấy cường giả kia đều là thủ hạ của Đông Cảnh Chi Vương. Bọn hắn hiểu rất rõ, nếu không dám xuất lực, quay trở về sẽ bọn Đông Cảnh Chi Vương xé nát.
Bọn hắn cũng thật lòng yêu mến Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lại vô cùng trọng tình cảm giảng nghĩa khí, dù bọn hắn dù có chết thì tộc quần cũng sẽ không xảy ra chuyện gì, trái lại Tiểu Bạch sẽ quan tâm chăm sóc cho tộc quần bọn hắn.
Bối Áo trông thấy tình hình này, nhất thời nổi giận, hắn hừ lạnh:
- Đã đến nước này các ngươi càng sợ chết thì chết càng nhanh! Hơn nữa để tộc vương gia tộc ta biết được, tộc quần các ngươi sẽ sống thế nào?
Để cho các cường giả liều mạng, dù là dụ dỗ hay cưỡng ép Bối Áo đều dùng cả, con ngươi mấy cường giả kia lấp lóe, ai nấy đều hơi chần chừ.
Thế nhưng Tiểu Bạch lại gầm lên:
- Nhìn xem, chủ nhân mà các ngươi lựa chọn là kẻ thế nào? Chủ nhân như vậy cũng xứng để các ngươi phục vụ quên mình hay sao? Nếu không sống yên ổn ở Bắc Cảnh, các ngươi có thể đi Đông Cảnh. Nếu các ngươi giúp đỡ ta giết chết Bối Áo, ta đảm bảo tộc quần các ngươi vạn thế phồn thịnh!
Tiểu Bạch dùng kế phản gián, cường giả bên kia càng thêm chần chừ bất định, công kích cũng trở nên yếu ớt, chỉ có ba cường giả vẫn liều mạng công kích. Mấy cường giả còn lại đều chỉ ứng phó cho qua, nhìn bề ngoài công kích rất cuồng bạo, uy thế kinh thiên nhưng thực ra không tạo nên uy lực quá lớn.
Tiểu Bạch lại thả thần kỹ Thôn Thiên, nhưng lần này hắn khóa chặt lấy Bối Áo. Vào lúc Tiểu Bạch khóa chặt lấy hắn, trong lòng Bối Áo run rẩy, hắn lập tức lấy ra một lá chắn che chống nửa bầu trời, sau đó lùi về cung điện phía sau.
Vèo!
Lục Tiểu Bạch chỉ đánh khóa chặt một cường giả khác, cường giả này đang công kích Lão Nghiêm nên không tránh được, bị thần kỹ Thôn Thiên bao phủ, sau đó bị hút vào trong. Sức chiến đấu của Tiểu Bạch không bị áp chế, thần kỹ Thôn Thiên có thể thuấn sát phần lớn cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Cường giả này không kịp chạy trốn, trong nháy mắt đã bị đoạt mạng.
Ầm!
Có điều ở một mặt khác, Du Phong bị một cường giả phóng thích sát chiêu. Bản thân hắn đã bị trọng thương không thể chống đỡ, ngay sau đó đầu đã nổ tung.
- Các ngươi còn chờ may mắn?
Tiếng gầm giận dữ của Bối Áo truyền đến từ cung điện kia:
- Nếu không ra tay toàn lực thì từng người chúng ta sẽ bị Tiểu Bạch đánh giết bằng thần kỹ Thôn Thiên, không kẻ nào thoát được. Tất cả ra tay, bất kể thế nào đánh Tiểu Bạch trọng thương rồi nói tiếp!
Mấy cường giả còn lại đưa mắt nhìn nhau, cắn răng hạ quyết tâm. Bọn hắn hiện giờ quả thực rất khó xử, tiến lùi đều không thể. Tiểu Bạch quá hung tàn, nếu bọn hắn tiếp tục công kích thì sợ rằng toàn bộ cường giả đều bỏ mạng. Để được an toàn, không bằng trước tiên đánh Tiểu Bạch bị thương nghiêm trọng rồi tính tiếp...
Thế cuộc phong vân biến hóa bên trong khiến bên ngoài càng thêm náo nhiệt. Hơn một nghìn vạn võ giả bàn luận sôi nổi, âm thanh như có một ức con vịt đang cùng nhau kêu gào ầm ĩ, khiến cho rất nhiều võ giả đầu óc quay cuồng.
Âm thanh huyên náo bên ngoài kinh động tới Kỳ Sư Sư, cơ thể nàng lóe sáng. Giờ khắc này Nguyên Doãn cùng Mẫn Thạch Vũ, còn có vô số võ giả khác vẻ hồ nghi xen lẫn kinh ngạc càng thêm nồng đậm. Bọn hắn cảm thấy sức chiến đấu của đám Tiểu Bạch đột nhiên tăng vọt? Chẳng lẽ thứ mà Bối Áo bố trí đã mất hiệu lực?
Vốn dĩ tình hình nghiêng về một bên, hiện giờ lại xảy ra thay đổi. Bên phía Bối Áo có ba cường giả bị giết, tính cả Bối Áo thì còn lại tám cường giả. Phía bên Tiểu Bạch đã chết hai cường giả, còn lại chín ngươi. Nhưng đám Tiểu Bạch ai nấy đều bị thương, còn có ba bốn người bị thương nặng, sức chiến đấu khó tránh khỏi giảm sút.
Đương nhiên ý chí chiến đấu phía Tiểu Bạch vẫn rất cao, ai nấy đều không sợ chết, trái lại bên kia không quá đoàn kết, có không ít võ giả đang sợ chết. Cho nên thế cục bây giờ trở nên rất vi diệu, kết cục cuối cùng sẽ ra sao vẫn hơi khó đoán.
Phần lớn võ giả cùng cường giả đều cho rằng tỉ lệ thắng bên phía Bối Áo sẽ lớn hơn, dù sao phía Tiểu Bạch có quá nhiều cường giả bị thương rất nặng. Tiểu Bạch đã phóng thích thần kỹ Thôn Thiên nhiều lần, hiện giờ rõ ràng nhận thấy hắn đang suy yếu. Thần kỹ Thôn Thiên này không thể phóng thích vô hạn, mỗi lần phóng thích đều tiêu hao rất nhiều bản nguyên lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận