Bất Diệt Long Đế

Chương 3428: Thiên Hàn Cung

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sắc mặt Lục Ly chuyển lạnh, thần niệm quét tới, phát hiện chỉ có bốn tên cường giả Ngũ Kiếp, lại đều là Ngũ Kiếp sơ kỳ trung kỳ, lúc này mới thoáng yên tâm. Rất rõ ràng, đây là nhóm người khai chiến vừa rồi, chính đang truy sát người đào tẩu, tưởng nhầm hắn là đào binh.
Lục Ly rất đành chịu, nhưng giờ trừ lấy ra Thần Hành Chu đào tẩu, hắn chỉ còn cách khai chiến. Thần Hành Chu hắn không muốn bại lộ, đến lúc đó sẽ chọc ra phiền toái càng lớn.
Hắn sừng sững giữa trời, chờ đợi đám người kia đi đến, trong tay hiện ra Hào Giác. Nếu đã định khai chiến, vậy hắn không tính buông tha một ai, chuẩn bị ra tay giết sạch.
Hào Giác là bảo vật thượng cổ, tuyệt đối không thể lộ ra ngoài, một khi đã sử dụng, tất không thể lưu lại nhân chứng.
Hưu!
Chiến thuyền đứng ở trước mặt Lục Ly, cách chừng trăm dặm, từ trong chiến thuyền bay xuống hơn mười người, toàn là võ giả Tứ Kiếp, mấy tên cường giả Ngũ Kiếp đều không xuất động, rõ ràng không để Lục Ly vào trong mắt.
- Tại hạ chỉ đi ngang qua, không cố ý cùng phát sinh bất kỳ xung đột nào với các vị, mong chư vị đừng hiểu lầm!
Lục Ly quát khẽ, bên kia mười mấy người bay đến hơi ngớ, sau đó đều bật cười ha hả, một tên Tứ Kiếp sơ kỳ lại dám ăn nói ngông cuồng như thế? Hắn tưởng mình là ai?
Mười mấy người không thốt nửa lời, đồng loạt bay đến, lại không phóng thích công kích từ xa, ai nấy cầm lấy binh khí khóa chặt Lục Ly mà đánh. Lục Ly thu lại Hào Giác, không phóng thích công kích gì đặc biệt, chỉ vung lên nắm đấm khai chiến.
Oanh!
Lục Ly ngạnh kháng mấy lượt công kích, vung quyền nện lên đầu một tên trong đó, lực chấn động cường đại đi vào, linh hồn người kia trực tiếp bị đánh tan. Nắm tay Lục Ly liên tục vung ra, công kích của mười mấy người đều bổ lên trên người hắn, nhưng hắn không chịu bất cứ thương tổn nào, còn mười mấy người kia gần như một quyền một tên, tất cả bị giết sạch.
- Ách...
Người trong chiến thuyền ngơ ngác, chẳng lẽ tên Tứ Kiếp sơ kỳ này che giấu thực lực? Nhưng vừa rồi uy lực từ công kích của Lục Ly hay là khí tức thần lực ba động đều mang đến cảm giác chỉ là Tứ Kiếp sơ kỳ. Hơn nữa, thân thể người này là do hàn thiết đúc thành chắc?
Hưu hưu hưu!
Trong chiến thuyền bay ra mấy chục người, bốn tên cường giả Ngũ Kiếp cũng đều xuất động, trừ lưu lại ba người trông coi chiến thuyền. Chúng nhân vây quanh Lục Ly, lại không ai vội vã động thủ.
Một tên cường giả Ngũ Kiếp nhìn chằm chằm Lục Ly dò hỏi:
- Ngươi là người phương nào? Muốn đối địch với Thiên Hàn Cung chúng ta ư?
Lục Ly lạnh giọng đáp:
- Vừa nãy ngươi không nghe thấy lời ta nói à? Ta chỉ đi ngang qua, là người các ngươi động thủ trước, chẳng lẽ ta phải trợn trừng mắt chờ chết?
- Bất kể thế nào... !
Cường giả Ngũ Kiếp kia lạnh giọng nói tiếp:
- Ngươi giết người của chúng ta thì cũng nên cho chúng ta một lời giải thích thỏa đáng chứ?
- Các ngươi muốn giải thích ra làm sao?
Có thể không động thủ, tốt nhất vẫn đừng nên động thủ, nghe ngữ khí này, có vẻ Thiên Hàn Cung còn là một đại thế lực.
Cường giả Ngũ Kiếp trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Thế này đi, ngươi đền bù năm ngàn ức Thần Thạch, chúng ta thả ngươi đi, như vậy ta cũng có cái để ăn nói với người trong cung.
- Hả...
Hào Giác hiện lên trong tay Lục Ly, khóe miệng cười lạnh nói:
- Hay là vậy được không, các ngươi đưa ta vạn ức Thần Thạch, ta tha các ngươi một mạng?!
- Ha ha ha!
Cường giả Ngũ Kiếp bật cười ha hả, Lục Ly liền không nhiều lời nữa, tình hình này xem ra căn bản không cách nào đàm phán, vậy liền đánh thôi. Hắn kích phát Hào Giác, sau đó đặt lên miệng thổi.
- Ách...
Lúc Lục Ly kích phát Hào Giác, mấy tên cường giả Ngũ Kiếp đều cảm nhận được bất thường. Khí tức Hào Giác này khiến người vô cùng đè nén, lúc tiếng kèn một vang lên, chúng nhân lại càng thấy không ổn.
Ức vạn hồn châm như sóng biển vọt tới bọn hắn, trừ mấy tên Ngũ Kiếp ra, những người còn lại lập tức ôm đầu hét thảm. Có võ giả Tứ Kiếp cấp thấp trực tiếp lăn lộn rớt xuống, linh hồn vỡ tan, nháy mắt liền chết.
Rất nhanh, mấy tên Ngũ Kiếp cũng không chống được, một người vừa ôm đầu lăn lộn, vừa rống to:
- Đại nhân tha mạng, chúng ta sai rồi, Thiên Hàn Cung chúng ta nguyện bồi thường đại nhân. Đại nhân, cung chủ chúng ta giao hảo với một vị trưởng lão Phi Thiên Điện, đại nhân ngài dù không nể mặt Thiên Hàn Cung chúng ta thì cũng phải phải cho Phi Thiên Điện chút mặt mũi chứ.
- Phi Thiên Điện?
Khóe miệng Lục Ly thoáng nhếch lên, Phi Thiên Điện hắn biết, đó là một trong bốn đại thế lực tại Hàn Triều Hải Vực, chẳng qua Thiên Hàn Cung này chỉ có quan hệ với một tên trưởng lão Phi Thiên Điện, vậy thì có gì ghê gớm?
Lục Ly không nói nhảm, thân hình như cuồng long lướt đến, Thần Thiết hiện ra trong tay, hung hăng nện lên đầu một tên cường giả Ngũ Kiếp.
Ầm ầm!
Sau hai lần nện xuống Thần Thiết, cường giả Ngũ Kiếp kia trực tiếp chết đi, Lục Ly quay sang đánh tới một người khác, sau hai lượt tấn công, lại một tên Ngũ Kiếp chết đi.
Riêng hai người còn lại, Lục Ly không dám dùng Thần Thiết tấn công, mỗi lần sử dụng Thần Thiết đều phải tiêu hao lượng lớn thần lực, hắn còn chưa có được nhiều thần lực như vậy.
Võ giả Tứ Kiếp căn bản không cần để ý, đoán chừng đại bộ phận võ giả Tứ Kiếp đều đã chết, số còn lại muốn giết nốt chỉ là vấn đề thời gian, then chốt nhất vẫn là hai tên cường giả Ngũ Kiếp còn sót lại.
Hai người này đã hồi thần, đang băn khoăn liệu có nên bay trốn hay là liều tử chiến một phen với Lục Ly. Lục Ly lại thổi lên Hào Giác, hai người lần nữa trúng chiêu.
Rầm rầm rầm!
Lục Ly bắt lấy cổ một người, tay còn lại không ngừng vung ra, nện mấy chục quyền đánh tan linh hồn đối phương, sau đó chuyển sang bắt lấy người còn lại.
Mấy tên này đều chỉ là trưởng lão tiểu thế lực, không có thủ đoạn đặc biệt cường đại gì, tính là hạng yếu nhược trong đám cường giả Ngũ Kiếp, đối với Lục Ly mà nói thì chẳng hề có chút áp lực nào.
Oanh!
Sau khi người cuối cùng bị đánh giết, từ trong thân người kia bất ngờ bay ra một tia tàn hồn, hung tợn nói với Lục Ly:
- Tiểu tử, ta đã truyền báo về tình hình ở đây, rất nhanh cung chủ chúng ta sẽ tự thân đuổi tới truy sát ngươi, ngươi đợi bồi cùng chúng ta đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận