Bất Diệt Long Đế

Chương 651: Đấu Thiên

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Khương Khinh Linh thật ra là đứa trẻ đáng thương, hơn nữa còn cực kỳ phản nghịch, ngươi càng ép nàng bắn ngược càng lớn.
- Câm mồm!
Khương Vô Ngã lạnh giọng nói:
- Ngươi đang giáo huấn bản vương? Còn nói nhảm thì cút ra khỏi đây cho bản vương!
Lục Ly lúng túng sờ sờ chóp mũi, từ trong Không Gian Giới Chỉ lấy ra năm chiếc giới chỉ, đặt ở trên bàn trước mặt Khương Vô Ngã, nói:
- Các chủ, những thứ này đều là linh tài ta được đến trong một tiểu thế giới, hi vọng có thể giao dịch với Linh Lung Cách, đổi lấy linh tài mà chúng ta cần. À, đây chỉ là một phần rất nhỏ, chuyện này ta hi vọng các chủ có thể giữ bí mật, bằng không ta sẽ phiền phức to.
Khương Vô Ngã tùy tiện cầm lên một chiếc Không Gian Giới Chỉ, thần niệm cưỡng hành quét qua bên trong một lượt, ánh mắt hắn bỗng chốc trở nên sắc lạnh, trên mặt lại không thấy có bất kỳ biểu tình gì.
Hắn quét xong chiếc giới chỉ thứ nhất, lập tức cầm lên mấy chiếc giới chỉ còn lại, cẩn thận quét qua một lượt, sau đó ánh mắt sắc như dao nhìn chằm chằm Lục Ly, lại cứ thế trầm ngâm không lên tiếng.
Một lát sau hắn mới mở miệng nói:
- Những thứ này là ngươi được đến từ dị tộc? Hay là giao dịch thay cho bọn hắn?
- Lợi hại!
Lục Ly ngấm ngầm bội phục, sự tình Hoang giới vẫn chưa truyền ra ngoài, thám báo Linh Lung Các khẳng định không cách nào tiến vào. Nhưng Khương Vô Ngã chỉ bằng vài câu đôi lời của Lục Ly, cùng với một ít tin tức ngoài lề liền suy đoán ra chân tướng sự tình. Quả nhiên hắn có thể trở thành Tộc Vương Khương gia không phải chỉ dựa vào vận khí.
Lục Ly đứng dậy chắp tay nói:
- Đúng là có một ít dị tộc, chẳng qua hiện tại bọn họ đều là thủ hạ của ta, điểm này ta có thể lấy tính mạng ra thề. Ta không phải đang làm thay giao dịch giúp dị tộc, những linh tài này đều là của ta.
- Thủ hạ?
Khóe miệng Khương Vô Ngã lộ ra ý cười giễu cợt, nói:
- Lục Ly, lá gan ngươi lớn lắm. Ngươi có biết nợ máu giữa Nhân tộc và dị tộc? Ngươi dám thu dị tộc làm thủ hạ, việc này mà truyền ra, dù có là gia gia ngươi tỉnh lại cũng không giữ được ngươi.
- Hả?
Lục Ly không ngờ sự thể lại nghiêm trọng đến vậy, còn có hệ thống tình báo Linh Lung Các cũng rất lợi hại. Chuyện gia gia hắn hôn mê bất tỉnh là tuyệt mật ở Lục gia, sao Linh Lung Các có thể thăm dò được?
Hắn nhíu mày nói:
- Chủng tộc đặc thù nhiều như vậy, tiểu gia tộc ở Bắc Mạc nuôi mấy tên nô lệ dị tộc cũng là điều rất bình thường. Ta không tin tưởng Trung Châu không có chủng tộc đặc thù? Chẳng phải mười hai Vương tộc cũng có Quỷ Xoa Tộc đó sao?
- Ngươi biết cái gì!
Khương Vô Ngã không chút lưu tình mắng một câu, sau đó nói tiếp:
- Quỷ Xoa Tộc là tộc quần nương nhờ Nhân tộc sớm nhất, khi đó chúng ta cần lôi kéo một ít dị tộc, mới có thể cho phép chúng tồn tại. Quỷ Xoa Tộc bị diệt tộc chỉ là chuyện sớm hay muộn, Lục Ly ngươi không trưởng thành ở Lục gia, chắc ngươi chưa hiểu rõ lắm về dị tộc, thật ra những dị tộc này đều không phải người, chúng chẳng khác gì Huyền thú cả.
Thấy vẻ hoài nghi trong mắt Lục Ly, Khương Vô Ngã đứng dậy chắp tay sau lưng dạo bước trong đại điện, giải thích nói:
- Thật ra lịch sử ra đời của Nhân tộc còn sớm hơn cả vạn tộc, nhưng ở thời kỳ viễn cổ Nhân tộc thể yếu, dị tộc trời sinh lại đều có được thể phách cường đại, thiên phú thần thông, huyết mạch khủng bố. Bởi thế lúc đó Nhân tộc rất bi thảm, biến thành nô lệ của vạn tộc, thường xuyên bị cướp bóc, bị nghiền ép, thậm chí biến thành thức ăn trong bụng dị tộc, dị tộc còn lấy đi săn Nhân tộc làm trò tiêu khiển.
Trên mặt Khương Vô Ngã chớp qua một tia thống khổ, cảm khái nói:
- Lúc đó Nhân tộc không khác gì súc vật, mặc cho dị tộc ngược sát cướp đoạt, căn bản không cách nào phản kháng. Đó là đoạn lịch sử hắc ám nhất của Nhân tộc, tất cả dị tộc đều từng đồ sát máu tinh đối với Nhân tộc, thẳng đến khi Nhân tộc xuất hiện một tên thiên kiêu, tự chế một loại thần thuật, cũng chính là hiện tại huyết mạch thức tỉnh.
- Sau khi có được huyết mạch thần kỹ, Nhân tộc mới dần dần quật khởi, nắm trong tay chút năng lực tự bảo vệ mình, nhưng so với dị tộc thì vẫn chênh lệch quá lớn. Ưu thế duy nhất của Nhân tộc chính là tốc độ sinh sôi, chẳng qua lúc ấy con cháu Nhân tộc sinh sôi ra, có quá nửa đều sẽ bị vạn tộc đồ sát, trở thành thức ăn trong bụng rất nhiều chủng tộc. Nữ tử xinh đẹp đều thành nô lệ tình dục cho dị tộc, lúc đó Nhân tộc quả thực sống không bằng chết, không muốn nhớ lại.
- Các đời thiên kiêu Nhân tộc không cam tâm với thảm trạng, không ngừng học tập, tìm tòi, mạnh lên. Vì Nhân tộc quật khởi mà hi sinh tính mạng, đời sau kế tiếp đời trước, đến thời kỳ trung cổ Nhân tộc lại lần nữa xuất hiện một thiên kiêu, nhờ đó mới hoàn toàn xoay chuyển cục diện Nhân tộc là thịt cá vạn tộc là dao thớt. Thiên kiêu Nhân tộc kia không có tên họ, sau này được người phong hào là Đấu Thiên.
- Đấu Thiên?
Nghe đến đó, trong lòng Lục Ly khẽ động, thế giới này hình như kêu là “Đấu Thiên Giới”, chẳng lẽ thiên kiêu Nhân tộc Đấu Thiên kia có liên hệ nào đó với Đấu Thiên Giới.
- Đúng vậy!
Khương Vô Ngã gật đầu nói:
- Đấu Thiên Giới chính là được đặt tên theo phong hào của vị thiên kiêu Nhân tộc kia, vị tiền bối này đã thành tựu nên địa vị bá chủ của Nhân tộc chúng ta, cũng là cường giả tuyệt thế duy nhất phá toái hư không bạch nhật phi thăng.
Sau khi nghe Khương Vô Ngã giải thích một phen, Lục Ly mới dần có chút hiểu rõ đối với tình hình Đấu Thiên Giới.
Lịch sử Nhân tộc chia làm thời kỳ viễn cổ, thời kỳ trung cổ và thời kỳ cận cổ hiện. Thời kỳ viễn cổ là lịch sử bằng máu và nước mắt của Nhân tộc, Nhân tộc biến thành súc vật, nô lệ, run rẩy dưới chân vạn tộc, bị tùy ý ngược sát, trở thành thức ăn trong bụng vạn tộc.
Thời kỳ trung cổ Nhân tộc bắt đầu lặng lẽ quật khởi, có được huyết mạch thần kỹ, mò mẫm ra huyền kỹ, cảm ngộ thiên đạo và áo nghĩa. Nhưng lúc đó Nhân tộc vẫn còn rất yếu, chỉ có thể miễn cưỡng tự vệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận