Bất Diệt Long Đế

Chương 243: Huyền Minh khôi lỗi

Tạch tạch tạch!
Khoảnh khắc Bạch Cô bước vào đại điện, bùn đất phía ngoài tất cả pho tượng đều rớt xuống. Những pho tượng kia tựa như được sống lại, toàn bộ biến thành người sắt màu đen, hóa thành tàn ảnh xách lấy binh khí vọt về phía Bạch Cô.
- Huyền Minh khôi lỗi!
Bạch Hạ Sương kinh hô, nàng không chút do dự, giới chỉ trong tay sáng lên, một thanh trường cung màu đỏ lửa xuất hiện, nàng khẽ quát:
- Mọi người xông lên, những Huyền Minh khôi lỗi này đã khóa chặt chúng ta, không hủy đi bọn hắn, chúng ta sẽ bị truy sát đến chết.
Đám công tử tiểu thư đại gia tộc này hẳn đều nghe nói qua về Huyền Minh khôi lỗi, dồn dập rút ra binh khí xông tới. Bạch Thu Tuyết cũng động, trong tay xuất hiện một chiếc roi dài màu xanh, bất thần bổ về phía trước, thoáng chốc đã nện bay một tên người sắt màu đen.
Bạch Cô sớm đã động thủ, trực tiếp phóng ra Huyền lực đụng bay một tên Huyền Minh khôi lỗi. Bạch Cô là một trong ba người mạnh nhất trong đội, tương tự như Bạch Hạ Sương Bạch Thu Tuyết, cùng đều là Hồn Đàm Cảnh trung kỳ.
Hưu hưu hưu
Trong đội ngũ có mười bảy tên Hồn Đàm Cảnh, bốn người bị thương, còn lại mười ba người, ngoại trừ Bạch Hạ Sương dùng cung tiễn bắn tên từ phía sau, mười hai người còn lại đều lao lên trước. Vô số Huyền lực phóng ra, đao mang kiếm mang gào thét, dồn dập đánh bay từng tên Huyền Minh khôi lỗi.
- Mạnh quá!
Lục Ly ở phía sau nhìn mấy lần, không có ý đi lên tham chiến. Chiến lực này của hắn so với Hồn Đàm Cảnh thì vẫn có chênh lệch rất lớn, bên trong cũng đã triệt để áp chế Huyền Minh khôi lỗi, hắn tiến lên ý nghĩa không quá lớn.
Hứa Phương Phỉ cũng không xông lên, cùng với mấy tên Thần Hải Cảnh hậu kỳ tụm lại thủ hộ cho bốn người Bạch Ảnh. Hứa Phương Phỉ thấy Lục Ly từ xa xa đứng nhìn, trong mắt chớp qua một tia khinh thường, lại cũng không nói gì.
Ầm ầm ầm ầm!
Từng đám Huyền Minh khôi lỗi xông lên, sau đó bị nhẹ nhàng đánh bay, trong đại điện có chừng gần trăm tên Huyền Minh khôi lỗi, lại không tên nào tới gần được.
Chẳng qua!
Mọi người công kích lâu như vậy, song không có một tên Huyền Tinh khôi lỗi nào là bị thương hoặc hủy đi. Những khôi lỗi này không biết được rèn đúc bằng tài liệu gì, cứng rắn không thể gãy, ngay cả cung tiễn Bạch Hạ Sương bắn ra đều không thể tạo thành bất cứ tổn thương nào đối với Huyền Minh khôi lỗi.
- Thu Tuyết tiểu thư!
Bạch Cô lần nữa đánh bay một tên Huyền Minh khôi lỗi, sau đó đảo mắt nhìn sang Bạch Thu Tuyết. Kẻ sau thoáng trầm tư, ấn ký Tử Nguyệt trên cổ sáng lên, một vầng trăng khuyết từ trên cổ nàng bay ra, hóa thành một đạo tử quang bay tới trước mặt.
Ầm!
Tử Nguyệt quét qua trên cổ một tên Huyền Minh khôi lỗi, có tiếng trầm muộn vang lên, một chiếc đầu sắt bay ra, Huyền Minh khôi lỗi còn đang điên cuồng xông tới bỗng chốc như chết rồi, thân thể ầm vang ngã xuống đất.
- Đây là huyết mạch thần kỹ gì, sao khủng bố vậy?
Lục Ly nhìn mà kinh ngạc không thôi, vừa rồi nhiều người như vậy phóng ra Huyền lực, lại đều không thể lưu lại nửa điểm vết tích trên thân Huyền Minh khôi lỗi, thế mà Tử Nguyệt kia thoáng quét qua một cái liền trực tiếp chặt đứt cổ khôi lỗi...
Ông!
Ấn ký Tử Nguyệt trên cổ Bạch Hạ Sương cũng sáng lên, một vầng trăng tía bay ra, cũng nhẹ nhàng chặt đứt cổ một tên Huyền Minh khôi lỗi.
- Thu Tuyết tiểu thư thật lợi hại!
- Sương tiểu thư uy vũ!
Vô số tiếng vuốt mông ngựa vang lên, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương lại không lên tiếng, chuyên tâm điều khiển Tử Nguyệt công kích. Nương theo từng tên khôi lỗi ngã xuống đất, sắc mặt hai tỷ muội dần trở nên trắng bệch, thân mình khẽ rung, mồ hôi rơi như mưa, khiến rất nhiều người nhìn mà thương tiếc.
- Xem ra hai tỷ muội này dùng nhiều huyết mạch thần kỹ cũng sẽ hư nhược.
Lục Ly thì thào một tiếng, trong lòng lại nhớ đến ấn ký tiểu hoa trên cổ Tử Liên Nhi, còn có tiểu ấn trên cổ Đỗ Tử Lăng, tiểu thú trên cổ Dạ Vũ Hàm.
Cùng là huyết mạch thất phẩm, huyết mạch thần kỹ của tỷ muội Bạch Hạ Sương hắn đã kiến thức qua, không biết huyết mạch thần kỹ của ba người Đỗ Tử Lăng sẽ khủng bố đến mức nào?
Hai tỷ muội vận dụng huyết mạch thần kỹ, bưu hãn đến không cách nào tưởng tượng, chỉ sau chừng ba nén hương gần trăm tên Huyền Minh khôi lỗi đã bị hủy diệt hết sạch.
Sau khi tên khôi lỗi cuối cùng đầu thân đôi ngả, hai tỷ muội sinh đôi bỗng cả người mềm nhũn, thiếu chút ngã trên đất, các vị tiểu thư vội chạy lại đỡ các nàng ngồi xếp bằng nghỉ ngơi hồi phục.
Bạch Cô dẫn người đi qua kiểm tra một phen, xác định toàn bộ Huyền Minh khôi lỗi đều bị hủy diệt, lập tức lao tới tiền phương. Bởi vì nơi đó có một đài cao đặt hai kiện bảo vật, là một bản bí tịch và một chiếc phương ấn.
- Đồ tốt!
Bạch Cô quét nhìn một lượt, hai mắt sáng rực lên, nhưng hắn không độc chiếm mà chạy vội quay về đưa hai kiện bảo vật cho Bạch Thu Tuyết.
Lần này hai tỷ muội sinh đôi ra lực lớn nhất, không nhờ hai người vận dụng huyết mạch thần kỹ, ai có thể chém giết đám Huyền Minh khôi lỗi kia?
Bạch Thu Tuyết cũng không khách khí, nhìn bí tịch một cái liền thu vào, còn phương ấn thì đưa cho Bạch Hạ Sương. Bạch Hạ Sương rất suy nhược, chẳng qua khổ cực trả ra rốt cục cũng có thu hoạch, rất là vui mừng, cầm tiểu ấn thưởng thức một lát, sau đó cũng thu vào.
Đám người không mạo muội tiếp tục tiến lại mà đều dừng lại nghỉ ngơi tu luyện, khôi phục thể lực tinh lực Huyền lực. Bốn tên công tử kia vẫn đang chữa thương, mặc dù có đan dược chữa thương đỉnh cấp, nhưng không có nửa ngày phỏng chừng vẫn chưa thể nào ra tay lại được.
Lục Ly ngồi xếp bằng trong ngóc ngách tu luyện, không ai để ý hắn, có vẻ rất là xa rời tập thể. Vừa rồi Lục Ly không xông đi lên, điều này càng khiến rất nhiều người khó chịu, cộng thêm trước đó hắn một mình độc chiếm hai kiện bảo vật, chúng nhân rất là đỏ mắt.
Có thể tới được đây thì đều là công tử tiểu thư các đại gia tộc. Lục Ly lại chỉ là đảo chủ một hòn đảo nhỏ, còn đắc tội Bạch Hạ Sương, mọi người đương nhiên sẽ không thân thiết với hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận