Bất Diệt Long Đế

Chương 1077: Hạo kiếp (3/40)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ngô Quảng Đức và Trần Vô Tiên kinh hãi nhìn nhau, trong quân cờ vừa rồi kia tuyệt đối có cất chứa áo nghĩa thời gian và không gian, bằng không làm sao chúng nhân lại đánh hụt cho được?
Thiên Tàn lão nhân còn chưa hiện thân, chỉ ném ra một quân cờ, lại chém giết Vô Cực lão tổ ngay trước mắt chúng nhân. Chiến lực cường đại khiến cả đám Hóa Thần run sợ không thôi.
Áo nghĩa được chia từ nhất phẩm đến cửu phẩm, nhất phẩm thấp nhất, cửu phẩm cao nhất!
Nhưng không phải áo nghĩa cửu phẩm nào cũng có uy lực giống nhau, có áo nghĩa cửu phẩm thuộc loại tốc độ, có loại phòng ngự, có loại phụ trợ, có loại công kích.
Áo nghĩa cửu phẩm cũng phân mạnh yếu, dưới tình huống bình thường áo nghĩa cửu phẩm dung hợp thành từ áo nghĩa Ngũ Hành sẽ không có được uy lực quá mạnh, áo nghĩa cửu phẩm dung hợp thành từ các loại không gian thời gian hủy diệt quang mang hắc ám sẽ càng mạnh hơn mấy phần.
Không gian và thời gian là hai loại áo nghĩa cường đại được công nhận. Nếu có thể cảm ngộ hai loại áo nghĩa cường đại này, lại dung hợp được với nhau, uy lực liền sẽ vô cùng khủng bố.
Vừa rồi chúng nhân rõ ràng đã khóa chặt quân cờ kia, nhưng ba tên Hóa Thần đánh tới, lại chỉ kích trúng hư ảnh. Có thể tưởng tượng ra được áo nghĩa này khủng bố cỡ nào? Thậm chí đánh lừa được thám tra từ nguyên một đám Hóa Thần.
Ngoài ra còn phải kể đến sức tấn công khủng khiếp của áo nghĩa này, Hóa Thần khoác lên chiến giáp bán Thần khí mà vẫn bị mất mạng chỉ sau một chiêu, vậy chẳng phải đồng nghĩa với Thiên Tàn lão nhân có thể miểu sát bất cứ kẻ nào.
Đương nhiên!
Chiến lực Vô Cực lão tổ không tính quá mạnh, đây là điều được người đời công nhận, nhưng dù sao đấy cũng là Hóa Thần, bình thường Hóa Thần rất khó miểu sát một Hóa Thần khác. Từ điểm này có thể thấy, Thiên Tàn lão nhân không hổ là đệ nhất nhân Trung Hoàng Giới.
Làm thế nào?
Cả đám kẻ điên Ma Hoàng Giới bỗng chốc rơi vào mê mang, nên tiếp tục tấn công hay là thối lui? Tấn công? Vậy làm sao phá nổi Cổ Thần trận này? Thối lui? Bọn hắn không cam tâm a…
Chúng nhân ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng mọi ánh mắt đổ dồn về phía tộc trưởng bốn đại tộc, tộc trưởng bốn đại tộc cũng bắt đầu truyền âm thương nghị với nhau.
Mãi một nén hương sau, tộc trưởng bốn đại tộc mới đưa ra quyết định, tiếp tục oanh kích!
Thần khí nhất định phải về tay Ma Hoàng Giới, tuyệt không thể bị Thiên Tàn lão nhân lấy được, bằng không rất có thể chín giới diện sẽ bị Thiên Tàn lão nhân nhất thống.
Vì sao trước đó Thiên Tàn lão nhân một mực không động thủ, lúc này lại đột nhiên đánh giết Vô Cực lão tổ? Chính là bởi vì hắn sợ hãi Vô Cực lão tổ phá được đại trận của hắn.
Nói cách khác trận pháp này không phải là không thể phá mở, nếu bọn hắn tiếp tục oanh kích, khả năng đại trận bị phá mở là rất lớn.
Chỉ cần có hy vọng, bọn hắn đương nhiên sẽ không từ bỏ, chẳng qua vì tránh Thiên Tàn lão nhân đánh lén, chúng nhân quyết định phải làm ra chút ít chuẩn bị.
Cả đám chia ra làm bốn tổ, mỗi tổ lại bao gồm một người có được áo nghĩa phòng ngự cường đại. Chỉ cần Thiên Tàn lão nhân ra tay đánh lén, người có được áo nghĩa phòng ngự kia sẽ phụ trách ngăn cản.
Bọn hắn không tin Thiên Tàn lão nhân chỉ bằng một kích tùy tiện liền có thể giết được mình, nếu Thiên Tàn lão nhân thực sự cường đại như vậy, hắn hẳn đã sớm nhất thống các đại giới diện, cũng chẳng cần nhúng tay tranh đoạt thần khí lần này làm gì.
Bọn hắn không dám tiếp tục lơ lửng giữa trời mà tản xuống bốn phía sơn mạch, sau đó từ xa xa nhắm đến vụ trận cuồng oanh loạn tạc. Tộc trưởng bốn đại tộc sớm đã thương nghị xong xuôi, bọn hắn sẽ ở đây oanh kích ba năm, nếu sau ba năm vẫn không thể oanh phá thì sẽ lui về Ma Hoàng Giới.
- Ha ha!
Trong Thiên Tàn Cốc, sau khi thấy được người Ma Hoàng Giới phân thành bốn nhóm tản ra bốn phía, Thiên Tàn lão nhân cười lên giễu cợt, nói:
- Oanh ba năm? Nếu trong vòng ba trăm năm các ngươi có thể oanh phá được đại trận này, tính là các ngươi lợi hại.
Dứt lời, Thiên Tàn lão nhân liền mặc kệ, lần nữa nhắm mắt tu luyện, tựa hồ biến thành một pho tượng đá.
Lục Ly ở trong Thiên Tà Châu, một bên tu luyện Huyền lực, lĩnh hội áo nghĩa, một bên xung kích phong ấn. Chẳng qua hắn lại khống chế lực độ xung kích phong ấn, phân ra một bộ phận Huyền lực rót vào trong Bản Mệnh Châu.
Ở chỗ này rất an toàn, thái độ hờ hững thản nhiên của Doãn Thanh Ti khiến Lục Ly cảm thấy rất yên tâm. Nếu không có được lòng tin tuyệt đối với vụ trận ngoài kia, Doãn Thanh Ti sao có thể bình tĩnh như vậy được?
Còn cách một đoạn thời gian nữa mới đến thời điểm bốn đại gia tộc Đấu Thiên Giới xâm lấn Bắc Mạc, Lục Ly cũng không vội, cho nên mới nghĩ đến tu luyện đề thăng cảnh giới.
Cảnh giới của hắn vẫn quá thấp, trước kia lúc ở Bắc Mạc còn cảm thấy Quân Hầu Cảnh không sai. Nhưng sau khi trải qua quá nhiều chuyện ở chỗ này, nhất là khi bị một đám Hóa Thần truy sát, tầm mắt Lục Ly cũng cao lên. Đối với hắn mà nói Nhân Hoàng đã không tính là gì, chí ít phải tu luyện tới Địa Tiên mới miễn cưỡng được tính là cường giả.
Muốn đột phá Quân Hầu Cảnh, một là cần cảm ngộ áo nghĩa, hai là cần tích lũy Huyền lực, ba là phải có Hồn Đàm cường đại, ngoài ra còn cần lượng lớn linh tài.
Linh tài Lục Ly không thiếu, Hồn Đàm vẫn đang một mực tăng cường, áo nghĩa thì Lục Ly sớm đã siêu quá tiêu chuẩn Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, giờ chỉ còn thiếu mỗi Huyền lực. Hắn cần quán chú lượng lớn Huyền lực tiến vào trong Bản Mệnh Châu, để Bản Mệnh Châu ngưng đọng, như vậy mới có thể lợi dụng linh tài giúp cho Bản Mệnh Châu hoàn thành thăng hoa thuế biến.
Doãn Thanh Ti một mực bế quan, không đến quấy nhiễu Lục Ly. Trong Thiên Tàn Cốc rất an tĩnh, không ai đến quấy rầy Lục Ly tu luyện cả, Lục Ly tự nhiên cũng không tâm tư ra ngoài đi dạo, chỉ một lòng liều mạng tu luyện.
Thời gian dần trôi, chớp mắt đã nửa năm qua đi.
Vốn nếu Lục Ly liều mạng luyện hóa phong ấn, lúc này lớp phong ấn thứ nhất hẳn đã bị phá mở. Chẳng qua bởi hắn phân ra một bộ phận Huyền lực tiến vào trong Bản Mệnh Châu, thế nên muốn hoàn toàn luyện hóa phong ấn thì vẫn cần thêm hai tháng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận