Bất Diệt Long Đế

Chương 893: Phật sơn

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong số con em mười hai Vương tộc tới đây lần này, Lục Ly từng gặp qua một ít, riêng Vấn Tiên Điện Nhật Nguyệt Minh Quỷ Xoa Tộc Xích Nguyệt Trai thì đều là những công tử tiểu thư mà hắn chưa từng thấy.
Theo như lời kể của vị trưởng lão, lần này rất nhiều đại gia tộc đều phái ra thiếu tộc trưởng, tỷ như Dạ Lạc cũng đến, đây chính là thiếu tộc trưởng Dạ gia, Thiên Địa Trủng.
- Ly thiếu!
Vị trưởng lão kia suy nghĩa một lát, sau đó nói ra một tin tức còn chưa được xác định:
- Nghe nói lần này mấy người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan Điệp Phi Vũ cũng sẽ đến, chỉ là tin tức này còn chưa được kiểm chứng.
- Cái gì?
Tròng mắt Lục Ly đột nhiên trợn trừng, thần sắc đầy vẻ không dám tin tưởng, thất thanh la lên:
- Không phải bọn hắn đang ở Huyết Giới ư? Sao có thể được thả ra sớm vậy được?
Mấy người kia bị lưu vong Huyết Giới, đây chính là do điện chủ Thí Ma Điện đích thân hạ lệnh. Thời gian ba năm mới qua đi một nửa, ai dám to gan thả bọn hắn đi ra?
- Nghe nói đã ra từ nửa tháng trước.
Trưởng lão kia ngập ngừng nói:
- Hình như thực lực mấy người kia đều được đến tiến bộ rất lớn, sau đó trấn áp luôn cường giả trong Huyết Giới. Bởi thế lưu vong Huyết Giới đã không ý nghĩa, Nhị điện chủ liền xin ý kiến Đại điện chủ, thả bọn họ ra sớm trước thời hạn.
- Thực lực tiến bộ rất lớn? Chẳng lẽ là đột phá Nhân Hoàng?
Lục Ly hít một hơi khí lạnh, hắn không biết gì nhiều về Huyết Giới, nhưng đã đồn thổi khủng bố như vậy, không đạt tới Nhân Hoàng tuyệt đối không cách nào trấn áp cường giả bản thổ bên trong được.
- Không biết...
Trưởng lão lắc đầu nói:
- Những tin tức này đều lưu truyền trong bí mật, còn chưa được công bố ra bên ngoài. Bằng vào thân phận ta rất khó thăm dò thực tình, dự tính phải đợi hai ngày trước khi hội đấu giá bắt đầu mới có thể được đến xác định.
Không có lửa làm sao có khói!
Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười lạnh lùng, đối với hắn mà nói, đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan Điệp Phi Vũ chính là tử địch. Nếu như có cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ giết chết mấy người kia.
Trong những người này có kẻ đột phá Nhân Hoàng, song Lục Ly vẫn không quá bận tâm. Chỉ cần hắn lộ ra thân phận, ai cũng không dám quang minh chính đại đối địch với hắn.
Hắn chỉ sợ mất đi Bồ Đề Quả!
Dương Vũ nói Luân Hồi Cung và U Minh Giáo đều biết hắn đang tìm Bồ Đề Quả, nếu đám người Cơ Mộng Điềm thật tới Vạn Phật Tự, trực tiếp yêu cầu Đại Phật Tự bán Bồ Đề Quả cho bọn họ, chuyến này của hắn lập tức biến thành công cốc.
Dù Đại Phật Tự không bán cho bọn họ mà lấy ra đấu giá, mấy đại thế lực để uẩn thâm hậu. Dự tính giá cao bao nhiêu đều có thể hô ra được, dù hắn mang theo không ít Huyền Tinh, nhưng sao mà so được với mấy đại Vương tộc?
Lục Ly cảm thấy sự tình bỗng chốc trở nên vướng tay dị thường, thật không dễ dàng mới xuất hiện một trái Bồ Đề Quả, nhưng giờ khả năng lấy được vào tay tựa hồ lại đang vô cùng vô cùng thấp...
Chuyện đã xảy ra rồi, sợ hãi trốn tránh chẳng chút nghĩa lý gì, chỉ có binh đến tướng ngăn, nước đến tường che.
Lục Ly để trưởng lão Cổ gia tiếp tục đi dò la, còn hắn thì vẫn ở lại trong Thiên Ma Thành chờ đợi, giờ đi Vạn Phật Thành cũng chẳng được gì. Hắn không thể công khai lộ diện, chuyện tìm hiểu tin tức vẫn nên giao cho trưởng lão Cổ gia thì hơn.
Lại đợi sáu ngày, mãi vẫn chưa thấy trưởng lão Cổ gia trở lại, một tên tiểu nhị trong khách sạn mà Lục Ly đang ở đột nhiên đi tới, để lại một phong thư rồi bỏ đi.
Lời nhắn trên thư không dài, chỉ viết mấy chữ: “Quả sẽ được bán, cố nhân ở Phật thành.”
Phía sau đoạn lời này không có kí tên, nhưng Lục Ly liếc mắt liền nhìn ra là chữ của ai. Nét chữ rất đẹp, tự mang cảm giác phiêu dật xuất trần, từ nhỏ Lục Ly đã mô phỏng nó, chính là chữ của Lục Linh.
- Tỷ tỷ đến Trung Châu?
Lục Ly không khỏi có chút kinh ngạc, song rất nhanh liền phủ quyết. U Châu còn chưa nhất thống, Lục Linh hẳn sẽ không bỏ xuống sự tình ở U Châu mà chạy đến đây.
Lục Linh biết chuyện của hắn, biết được một khi hắn lộ ra thân phận, mười hai Vương tộc Trung Châu không ai dám động đến. Bởi thế Lục Linh mới yên tâm để hắn tới Trung Châu, lại nói dù Lục Linh muốn đến Trung Châu thì hẳn sớm đã đi cùng với hắn.
Nếu Lục Linh không tới Trung Châu, vậy hẳn là nàng cũng một mực để ý tới thế cục bên này. Từ sớm liền đã phái người đến Vạn Phật Thành dò la, được đến rất nhiều tin tức, đồng thời cũng suy tính ra được một ít chuyện, lúc này mới phái người truyền tin cho hắn.
Lục Ly tự nhiên tin tưởng tình báo của Lục Linh, tin tức Bồ Đề Quả sẽ được đấu giá khiến hắn rất phấn chấn. Hắn chỉ sợ Bồ Đề Quả bị người tiệt hồ, thậm chí không biết rốt cục đã rơi vào tay ai, muốn cướp đều không biết đi đâu để cướp.
Cố nhân.... không lẽ là chỉ đám người Cơ Mộng Điềm Lục Toan, hắn có mấy cố nhân ở Trung Châu nữa đâu? Lục Ly ngồi trong khách sạn trầm tư nửa ngày, cuối cùng quyết định dẫn người đi tới Vạn Phật Thành.
Cách thời điểm đấu giá chỉ còn bốn ngày, giờ là lúc nên tới Vạn Phật Thành, thăm dò rõ ràng tình hình bên kia. Đã xác định được đám người Cơ Mộng Điềm cũng tới, trốn tránh không phải cách hay, tốt nhất vẫn nên đi trước hiểu rõ tình hình một chút thì hơn. Hắn để Cổ Mẫn dẫn đường, cả đám cứ thế nghênh ngang ngồi truyền tống trận đến Vạn Phật Thành.
Tia sáng trắng chớp qua mắt, Lục Ly đã tới trong một tòa cự thành. Từ lúc đến chỗ này, Lục Ly không phóng ra thần niệm, mà chỉ mở to mắt quan sát tình hình chung quanh.
- Ồ...
Nhìn một lúc, trong lòng Lục Ly dần hiểu ra tại sao nơi đây lại được đặt tên là Vạn Phật Thành, bởi vì vừa tới đây, thứ đầu tiên đập vào trong mắt là một ngọn Phật sơn khổng lồ.
Phía bắc thành trì có một ngọn cao phong vút tận trời mây, mặt hướng về phía thành trì được điêu khắc một tòa tượng phật cực lớn. Tượng Phật kia chí ít phải cao đến ngàn trượng, từ bên này nhìn lên cảm giác hệt như một vị Phật đang đứng ở ngoài thành, nét mặt hiền từ mỉm cười nhìn xuống chúng sinh trong thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận