Bất Diệt Long Đế

Chương 4986: Tiễn hắn lên đường (2)

Bối Huyền có chút hổ thẹn nói:
- Ta gánh không được Thôn Thiên Thần Kỹ, ngài không ra tay, lão Thôn Thiên Thú vừa ra tay ta liền phải chết. Ngươi biết tính khí lão Thôn Thiên Thú rồi đấy, hắn không đến thì thôi, đã đến tất sẽ ra tay, ở Nguyên Cảnh hắn từng rất uy phong, đoán chừng lần này lại muốn giết ta, tác thành cho uy danh vô thượng của hắn.
Khôn Ma thoáng ngập ngừng một lúc, sau đó nói:
- Ta chỉ có thể trấn áp hắn, chứ không thể giết chết hắn!
- Chỉ cần có thể trấn áp là được!
Trên mặt Bối Huyền lộ ra hỉ sắc, cười nói:
- Ngay sau khi biết Lục Tiểu Bạch rời khỏi Tiên Vực, ta sợ xảy ra chuyện, bèn liên hệ Nam Cảnh chi vương và Tây Cảnh chi vương, nếu lão Thôn Thiên Thú dám đến tìm chúng ta gây sự, chúng ta liền liên thủ thịt hắn.
- Ha ha...
Khôn Ma ý vị sâu xa nhìn Bối Huyền một cái thật sâu, sau đó nói:
- Ước định trước kia bỏ đi, ta muốn ngươi lần nữa lập xuống Chủ Thần huyết thệ, chỉ cần ngươi còn sống, ngươi nhất định phải tận lực bảo vệ Khôn tộc bất diệt.
- Cái này...
Bối Huyền có chút xoắn xuýt, hắn không phải cường giả mạnh nhất Tiên Vực, hắn có thể giữ được Bắc Cảnh đã là tốt lắm rồi, còn muốn bảo hộ Khôn Cảnh? Khôn Ma tưởng hắn là Chủ Thần chắc? Thủ hộ hai cảnh? Hắn đâu phải Thần.
Chủ Thần huyết thệ cũng không thể loạn phát, Chủ Thần là tồn tại chân thật, một khi phát huyết thệ, Chủ Thần sẽ có khả năng cảm ứng được, đến lúc đó nếu hắn không tuân thủ ước định, có thể sẽ bị ý niệm Chủ Thần trực tiếp diệt sát.
Trước đó nói ba lần toàn lực ra tay, sau khi hoàn thành ước định, Khôn tộc chết sống thế nào hắn đều có thể mặc kệ. Nhưng giờ lại đổi thành tận lực bảo vệ Khôn tộc, đại giá thực sự quá lớn.
- Ha ha ha!
Khôn Ma thấy Bối Huyền không thốt nửa lời, bèn cười lạnh một tiếng nói:
- Nếu ngươi không nguyện, vậy ước định trước kia cũng bỏ đi, lão phu cứ thế mà đi, chuyện còn lại chính ngươi xử lý.
Nói xong Khôn Ma đứng lên, đang định đi ra bên ngoài. Bối Huyền thấy vậy liền hoảng, một khi Khôn Ma mặc kệ không quản, chuyện lần này liền nghiêm trọng. Nếu Đông Cảnh chi vương biết được Khôn Ma đi về, vậy tất sẽ lập tức đuổi giết hắn, vô luận hắn chạy đến chân trời góc biển đều chỉ có con đường chết.
- Khôn Lão, chờ chút!
Bối Huyền cắn răng nói:
- Được, ta đáp ứng ngài, chỉ cần ta không chết, ta sẽ tận lực bảo vệ Khôn tộc bất diệt!
- Lập xuống Chủ Thần huyết thệ đi!
Khôn Ma khẽ cười nói, hắn biết Bối Huyền không thể không đáp ứng, ai đều không phải kẻ ngu. Đông Cảnh chi vương chắc chắn ôm giận mà tới, lần này hắn mà đi, Bối Huyền tất chết không nghi ngờ, bởi thế dù hắn có đưa ra điều kiện gì, Bối Huyền đều chỉ có thể nhận.
Đối với hắn mà nói, trấn áp Đông Cảnh chi vương không tính chuyện lớn, thọ nguyên hắn cũng đã không nhiều, dù lần này chết lại đã có sao. Dùng thọ nguyên ngắn ngủi của mình, đổi lấy Chủ Thần huyết thệ của Bắc Cảnh chi vương, cái giá này rất đáng. Khôn tộc bọn hắn cũng không yếu, chỉ cần liên thủ với Bắc Cảnh, sau khi hắn chết chắc sẽ không xảy ra vấn đề. Nếu muốn tìm thù, cừu gia của hắn phải đồng thời khai chiến với hai cảnh, ai dám tự tin chắc thắng?
Đương nhiên, hắn biết rõ một điểm!
Một khi ước định đạt thành, trận chiến này muốn tránh cũng không được, Bối Huyền tất sẽ trăm phương ngàn kế dẫn dụ Đông Cảnh chi vương tới đây. Lần này hắn cũng nhất định phải nghĩ hết mọi cách đánh chết Đông Cảnh chi vương, bằng không Bối Huyền liền nguy hiểm. Một khi Bối Huyền chết rồi, chẳng phaira hắn cũng toi công.
Trong nhiều Cảnh Vương như vậy, nhưng hắn chọn tới chọn lui cũng chỉ có mỗi Bắc Cảnh chi vương là thích hợp. Bởi vì Bắc Cảnh chi vương rất trẻ, tương lai chiến lực còn có thể đề thăng. Chỉ cần Bắc Cảnh chi vương không chết, hoàn toàn có thể sống thêm mấy chục vạn năm. Mấy chục vạn năm, Khôn tộc liền có khả năng sinh ra một siêu cường giả, khi ấy liền có thể bảo đảm tộc quần hắn một mực cường thịnh.
- Được rồi!
Đợi Bắc Cảnh chi vương lập xong huyết thệ, hắn lần nữa khoanh chân ngồi xuống, khoát tay nói:
- Ngươi đi ra ngoài trước, đợi lúc nào lão Thôn Thiên Thú sắp tới, ngươi lại vào đây gọi lão phu là được, lần này lão phu giúp các ngươi tiễn con Thôn Thiên Thú sắp chết kia lên đường.

Lục Ly hoàn toàn không biết gì về tình hình bên ngoài, hắn có Chủ Thần Khí, nhưng thân thể không động đậy được, tự nhiên không thể lấy ra Chủ Thần Khí, càng không dò xét được cục diện bên ngoài. Lúc này hắn đã không quản được quá nhiều, một mực tập trung lĩnh hội pháp tắc băng tuyết, căn bản không tâm tư đi lo lắng chuyện khác.
Hiện tại nhục thân đã hỏng mất quá nửa, dù trong lòng có lo nghĩ chuyện bên ngoài cũng vô năng bất lực. Hắn chẳng làm được gì cả, chính mình đều có khả năng bỏ mạng ở đây, nghĩ nhiều lại được ích gì?
Hiện tại tốc độ lĩnh hội pháp tắc băng tuyết của hắn có tiến triển cực nhanh, chỉ sau hơn hai tháng tìm hiểu ngắn ngủi, hắn cảm thấy đã cách đại thành không quá xa. Tìm hiểu pháp tắc băng tuyết này sẽ có tác dụng gì? Lục Ly không biết, giờ hắn chỉ có thể đi một bước nhìn một bước, trước lĩnh hội pháp tắc băng tuyết này rồi tính.
Thời gian khoái tốc trôi đi, rất nhanh một tháng đi qua, pháp tắc băng tuyết của Lục Ly rốt cục cũng đại thành, trong lòng hắn cuồng hỉ không thôi, cuối cùng hắn cũng hiểu ra đây là pháp tắc áo nghĩa gì.
Áo nghĩa Cực Hàn!
Áo nghĩa này có liên quan rất lớn tới thế giới băng tuyết, nơi đây đặc biệt lạnh, lạnh đến mức khiến người không chịu được, lạnh đến mức khiến người không biết phải làm sao. Một khi phóng thích áo nghĩa Cực Hàn, nhiệt độ xung quanh sẽ giảm xuống kịch liệt, thấp đến một mức đáng sợ, đồng thời ảnh hưởng tới tốc độ võ giả, nếu thời gian dài bị bao phủ trong áo nghĩa Cực Hàn, sau cùng võ giả sẽ bị cóng chết tươi.
- Nhục thể của ta có thể bảo vệ rồi!
Đúng vào khoảnh khắc đại thành, Lục Ly liền biết, nhục thể của hắn sẽ không gặp vấn đề, mặc dù rất nhiều chỗ đã hư mất, nhưng chỉ cần có thể chống đỡ được giá lạnh vậy liền có thể chậm rãi khôi phục. Chỉ cần hắn có thể động đậy, thương thế cũng sẽ dần khôi phục, chỉ cần mất mấy ngày luyện hóa thần dược liền khỏe mạnh như thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận