Bất Diệt Long Đế

Chương 3477: Nhận sợ

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Căn bản hắn cũng không có cơ hội làm loạn, nếu hắn khẽ động, lập tức sẽ có trưởng lão xuất hiện, bắt hắn lại..
Đùa gì vậy, ân nhân Kỳ gia lại bị đệ nhất công tử Kỳ gia chém giết, việc này mà truyền ra, sau này Kỳ gia còn mặt mũi nào đặt chân ở Tam trọng thiên, danh tiếng Kỳ gia tích lũy bất lâu cũng theo đó đi đứt.
Đám công tử trẻ tuổi uống một đêm, sau đó cũng không đi mà một mực ngồi lại trong tửu lâu, chờ đợi Lục Ly xuất hiện.
Bởi vì bọn hắn đều thu được tin tức, giữa trưa hôm nay người Tượng gia sẽ tổ chức tiệc chiêu đãi Lục Ly ở tửu lâu lớn nhất trong thành, bọn hắn muốn ở lại đây chờ đợi Lục Ly đi ra.
Bọn hắn không tới tửu lâu lớn nhất, mà ngồi trong mấy tửu lâu nhỏ xung quanh, hơn nữa còn đều không hẹn mà cùng im tiếng, càng không có ý định gây sự.
Nhưng nhiều công tử như vậy tụ tập, vẫn đưa tới Chấp Pháp Đội trong thành chú ý, tin tức lập tức được báo lên. Cuối cùng trình diện ở chỗ Nhị trưởng lão, gia gia của Kỳ Đinh Đông.
- Đêm qua Thiên Ngữ tình tự thất khống?
Nhị trưởng lão cười hỏi, sau khi được đến xác nhận, Nhị trưởng lão khoát tay nói:
- Đừng để ý bọn hắn, muốn náo cứ để bọn hắn náo, chỉ cần không động võ trong thành là được, các ngươi tập trung coi chừng, nếu ai động võ trực tiếp bắt lại.
- Thế nếu là Lục Sát Thần động võ thì sao?
Trưởng lão Thám Báo Đường hỏi.
- Hắn không ngu vậy đâu, chẳng phải Thiên Ngữ từng khiêu hấn hắn ư? Ngươi có thấy hắn tiếp chiêu không?
Nhị trưởng lão cười tủm tỉm nói:
- Nếu bọn hắn muốn ra ngoài thành quyết đấu, lập tức truyền báo cho ta, ta lại muốn xem xem tiểu tử này giấu giếm bí mật gì?
Không chỉ Nhị trưởng lão, thực ra rất nhiều người Kỳ gia đều cảm thấy hứng thú với Lục Ly. Rốt cuộc một tên Lĩnh Chủ Kỳ gia chết ở trong tiểu thế giới, hai người Tượng Hùng Quân Hàn Sơn Cư Sĩ cũng đều là cường giả tiếng tăm lừng lẫy, lại đều bị Tộc Vương Dã Nhân Tộc đánh giết, trong khi Lục Ly lại có thể nhẹ nhàng mang chúng nhân đi ra, chỉ riêng điều này đã đủ khiến người hoài nghi.
Trưởng lão Thám Báo Đường nghĩ nghĩ rồi hỏi tiếp:
- Nếu Thiên Ngữ cũng ra ngoài thì chúng ta nên xử lý thế nào?
- Bắt lại!
Nhị trưởng lão không có chút nể mặt, trực tiếp nói thẳng:
- Thân là người cầm lái tương lai của Kỳ gia, nếu ngay cả chút thành phủ đó mà hắn cũng không có, vậy thì hẳn nên ném vào trong núi nhốt mấy chục năm, để hắn bình tĩnh lại. Lục Sát Thần chính là khách nhân của chúng ta, còn là người có ân với Kỳ gia, nếu hắn không phân nặng nhẹ, vì một nữ nhân là loạn cả phương tấc, sau này còn có tiền đồ gì được? Không cần phái người nhắc nhở hắn, để xem hắn lựa chọn thế nào, chúng ta chỉ cần đứng sau màn nhìn kịch hay là được rồi...
Đúng là có trò hay diễn ra, ngay khi Lục Ly dẫn theo lão Lộc đi ra trang viên Kỳ gia, lập tức có người để mắt tới bọn hắn.
Lục Ly và lão Lộc đều phát hiện, song hai người không quá để tâm, bởi vì nơi này là Không Gian Thành. Chỗ khác có thể xảy ra vấn đề, riêng nơi này tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề.
Hai người Lục Ly và lão Lộc ngồi chiến xa từ thành bắc đi vào nội thành, đến bên ngoài quảng trường, bọn hắn bị cản lại. Người cản đường là một tên hạ nhân, không phải đến gây chuyện, mà là đến đưa thiếp.
Là chiến thiếp!
Tên viết trên thiếp rất rõ ràng, tứ công tử Viên gia Viên Thiên Đế, nội dung ghi rõ, hắn mộ danh mà đến, ngưỡng mộ thực lực Lục Ly, muốn được lĩnh giáo vài chiêu.
Đây là chiến thiếp tương đối tiêu chuẩn, rất lưu hành ở Tam trọng thiên, cũng là chiến thiếp so đấu thường dùng giữa người trẻ của các đại gia tộc. Đương nhiên cũng có một ít lão ma mộ danh cường giả, muốn tìm cơ hội đề thăng trong chiến đấu. Hoặc có người tưởng muốn một trận thành danh, rốt cuộc chỉ cần ngươi đánh bại cường giả nổi danh thiên hạ, cái tên của ngươi tự nhiên sẽ nổi như cồn.
Chủ nhân chiến thiếp là công tử một đại gia tộc gần đây, nếu là công tử khác nhiều khả năng sẽ thận trọng cân nhắc.
Nhưng Lục Ly chỉ quét mắt nhìn một lượt liền trực tiếp dùng tay bóp nát, trầm giọng nói:
- Hồi bẩm công tử nhà ngươi, ta không tiếp nhận bất kỳ khiêu chiến nào, bảo hắn tìm người khác đi. Lục mỗ không phải danh nhân gì cả, thực lực ta chỉ là Tứ Kiếp sơ kỳ, công tử ngươi lại là cường giả Ngũ Kiếp, thế này không phải bắt nạt người thì là gì?
Xung quanh quảng trường có rất nhiều người, nghe được lời này của Lục Ly, lập tức dẫn lên một mảnh tiếng xì xào. Rốt cuộc hiện tại Lục Ly tính là danh nhân, là thượng khách của Kỳ gia và Tượng gia, đây chính địa vị tôn vinh vô thượng.
Nói cách khác, hiện tại Lục Ly là đại nhân vật, đại nhân vật tự nhiên phải có thể diện. Hắn cự tuyệt người khác khiêu chiến thì cũng thôi, đằng này còn nói mình là Tứ Kiếp sơ kỳ, người khác gửi thiếp khiêu chiến là đang bắt nạt hắn...
Hành vi tự tổn uy danh như thế, rất nhiều người đều lần đầu tiên thấy được, phải biết người khác đều hận không thể chém gió cho toàn thế giới biết, rằng bản thân mạnh đến cỡ nào, ngưu bức đến đâu.
Lục Ly phất tay, chiến xa tiếp tục đi tới, bộc nhân kia đứng ngây một lúc, nhìn theo hướng Lục Ly rời đi cười giễu cợt một tiếng, sau đó quay người bỏ đi.
Lục Ly vừa mới đi được thêm mấy trăm trượng, chiến xa lần nữa bị cản lại, lần này là bị một tên công tử ngăn lại. Người kia thân khoác áo gấm màu đen, mang theo hai tên lão bộc, khí vũ hiên ngang, tay cầm quạt xếp, mặt hiện ý cười.
- Tại hạ Mạc Hiểu Thiên!
Công tử này rất hiểu lễ phép, khẽ khom lưng hành lễ, cười nói:
- Thái gia gia của tại hạ là Mạc Truy Hồn, chẳng hay Lục đại nhân có từng nghe qua?
Lục Ly tự nhiên chưa từng nghe qua, quay mặt nhìn về sang lão Lộc bên cạnh, kẻ sau giải thích nói:
- Mạc Truy Hồn là một lão ma ở Hàn Triều Hải Vực, người này là cường giả cấp Lĩnh Chủ, còn là cường giả vô cùng khủng bố, uy danh hiển hách.
- À!
Lục Ly khẽ gật đầu, đứng lên nói:
- Gặp qua Mạc công tử, không biết Mạc công tử ngăn chiến xa tại hạ là có điều gì muốn chỉ giáo?
- Chỉ giáo thì không đến nỗi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận