Bất Diệt Long Đế

Chương 3238: Cánh cửa kho báu

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cùng lúc đó, Lục Ly thả Huyết Linh Nhi ra đi tra xét thần văn ở tận cùng, bởi vì hắn cảm ứng được xung quanh có thần văn.
“May mắn!”
Trong này có thể sử dụng Thần Khí không gian, Lục Ly an tâm rất nhiều, có nhiều Phong Ma Thú vây quanh mình thì ít nhất sẽ không nháy mắt bị đánh chết.
Oong!
Quả nhiên, những sợi chỉ đỏ dưới chân Lục Ly sáng lên, vô số tia sáng bắn lên cao hình thành cái cũi lớn, Lục Ly và Phong Ma Thú bị nhốt ở bên trong.
Nương ánh sáng mờ, Lục Ly loáng thoáng thấy vài người ở bên trong, đúng là nhóm Thương Cáp, Thương Viêm, có năm người, bọn họ trông thấy Lục Ly đi vào thì lộ ánh mắt thất vọng.
- Giết!
Mặc kệ là ai, nếu có người vào thì tự nhiên phải giết ngay. Nhóm Doãn Thiên Phạn chắc chắn sẽ lục tục vào nhau, giết Lục Ly trước, những người khác tiến vào cũng đều phải chết thôi.
Mảnh nhỏ thánh binh bay ra khỏi tay Thương Cáp, bốn người khác cũng thả ra các loại thần thông công kích đánh về phía Lục Ly.
- Hú hú hú!
Lục Ly tấn công trước, Phong Ma Thú cùng thả ra thần thông phong hệ, gió to thổi ngập trời, thoáng chốc làm mọi người giảm tốc độ. Tiếp đó một sừng của mấy chục con Phong Ma Thú phát sáng, mấy chục cột sáng bắn thẳng tới.
Ầm ầm ầm!
Từng mảnh sứ vỡ bay tới, không gian chấn động từng lớp, thần uy mênh mông khuếch tán ra, cảm giác nguyên đại điện rung rinh.
- Chỉ có ngươi có mảnh nhỏ thánh binh sao?
Mảnh nhỏ thánh binh xuất hiện trong tay Lục Ly, nhanh chóng lấy ra, cố gắng hết sức vận dụng. Lục Ly không thể để mảnh nhỏ thánh binh đến gần mình, nếu không thì dù là cơ thể của hắn phỏng chừng cũng không chịu đựng nổi.
Bùm!
Hai mảnh nhỏ thánh binh va chạm vào nhau, bộc phát ra dao động không gian khủng bố lạ thường, nguyên đại điện rung bần bật, thần văn dưới đất lấp lánh, lao tù thần văn do Thương Viêm bố trí rung mạnh, suýt chút bị trực tiếp phá hủy.
Nhiều Phong Ma Thú bị hất văng đập vào cũi thần văn, mấy chục con Phong Ma Thú đều bị chấn thương, còn có ba con Phong Ma Thú bị chấn chết.
Nhưng Phong Ma Thú bắn ra cột sáng đánh bay đám người Thương Viêm. Trừ Thương Cáp ra, những người khác đều bị thương, nếu không phải Thương Viêm bố trí thần văn phòng ngự ở bên kia thì e rằng trừ hắn ra, tập thể chết rồi.
- Lùi!
Thương Cáp nhìn thấy Lục Ly tuy rằng bị đánh bay, nhưng tình trạng vết thương không phải đặc biệt nghiêm trọng, Lục Ly lại có mảnh nhỏ thánh binh, trong thời gian ngắn hắn không giết chết Lục Ly được. Thời gian lâu, nhóm Doãn Thiên Phạn tiến vào, hắn sẽ gặp rắc rối lớn.
Thế là Thương Cáp mang theo mấy người cấp tốc rút đi, rất nhanh biến mất trong hành lang phía trước. Lục Ly thu về thần thiết, lau vết máu bên khóe môi, may mắn nơi này có thể vận dụng Thần Khí không gian, nếu không thì hắn gặp rắc rối to.
Thương Long cũng không ở bên này, nếu hai người hợp sức thì vừa rồi Lục Ly đã chết, cho dù có nhiều Phong Ma Thú cũng không chịu nổi.
Oong!
Vài giây sau, bên người Lục Ly lóe tia sáng, Doãn Thiên Phạn đi vào. Doãn Thiên Phạn vừa vào trông thấy đại điện mờ tối, Phong Ma Thú ngã trái ngã phải, chết ba con Phong Ma Thú, hắn vội tìm kiếm, mãi đến khi nhìn thấy Lục Ly mới như trút được gánh nặng.
- Không sao chứ? Bọn họ đâu?
Doãn Thiên Phạn lắc người đến bên cạnh Lục Ly.
Lục Ly cười gượng nói:
- Đi rồi, chỉ có vài người phục kích, ta chống cự một đợt công kích, tiếp đó bọn họ rời đi.
- Vậy may quá.
Doãn Thiên Phạn có chút hổ thẹn nói:
- Nên để ta vào trước, đã khiến ngươi mạo hiểm.
- Không nói những điều này!
Lục Ly phất tay, ngồi xếp bằng tại chỗ, đồng thời chờ đợi Huyết Linh Nhi phá giải thần văn. Giây lát sau Doãn Thành Duệ tiến vào, Lục Ly thu Phong Ma Thú vào, võ giả phe mình liên tục vào, không còn sợ bị nhóm Thương Long đánh lén.
Oong!
Mỗi lần cách vài giây sẽ có một người tiến vào, mọi người nhìn thấy xác chết của Phong Ma Thú đều thầm giật mình, xem ra Lục Ly tiến vào thì gặp phục kích.
Đợi một nén nhang sau, Doãn Nhược Lan cũng tiến vào, thấy mọi người còn sống thì thở hắt ra, bộ ngực cao vút lên xuống cực kỳ dụ dỗ.
Bùm!
Lục Ly cùng Doãn Thiên Phạn truyền âm một câu, Doãn Thiên Phạn lấy ra mảnh nhỏ thánh binh đột nhiên đập mấy cái, cũi thần văn lập tức nổ tung. Huyết Linh Nhi vốn phá giải gần hết, Doãn Thiên Phạn công kích một phát cũi tự nhiên sẽ nổ tung.
Đại điện vốn không có một chút tia sáng, mới rồi bởi vì có thần văn phát ra chút ánh sáng, giờ phút này thần văn bị phá giải, trong đại điện trở lại đen ngòm.
Oong!
Có người lấy ra dạ minh châu, nhưng chỗ này dường như có thể cắn nuốt ánh sáng, cho dù có dạ minh châu thì ánh sáng cũng mờ mờ. Đương nhiên, đối với mọi người thì dù tối thui cũng chẳng sao cả, có chủt tia sáng đã đủ.
Doãn Thiên Phạn hừng hực chiến ý:
- Đi!
Đám người Thương Cáp ở phía trước, Doãn Thiên Phạn ước gì lập tức đuổi theo kịp, giải quyết hết đám người Thương Long, Thương Cáp.
Tòa đại điện này có hai hành lang ở hai bên trái và phải, trong đại điện có một số vật trang sức. Doãn Thiên Phạn lười đi xem, nhóm Thương Long đã đi vào thì chắc chắn báu vật ở đây bị lấy đi hết.
Mọi người đi hướng hành lang mà nhóm Thương Long đã đi, Lục Ly cho Huyết Linh Nhi đi đằng trước dò đường, tránh cho bị đám người Thương Long phục kích. Doãn Thiên Phạn không có phái người đi tra xét, một mình hắn đi ở phía trước nhất.
Hành lang này rất dài, đi mấy dặm thì phía trước xuất hiện một cánh cửa, cửa lớn mở rộng, từ bên ngoài có thể trông thấy ánh sáng chói mắt.
Thần niệm của nhóm Lục Ly lập tức vươn ra ngoài, phát hiện bên ngoài là một sơn cốc to lớn, trong sơn cốc có năm tòa nhà, trong đó có một tòa thần miếu, còn có bốn thành bảo đen như mực.
- Bảo điện!
Mắt mọi người trở nên nóng cháy, năm tòa bảo điện này chắc chắn có trọng bảo, không chừng nơi này là khu vực trung tâm nhất của Thất Âm Điện.
Bởi vì phong cảnh ở đây đặc biệt nên thơ, trừ năm tòa bảo điện ra còn có rất nhiều đình đài thủy tạ, vườn hoa, hồ nước, nơi này rõ ràng được thiết kế tỉ mỉ.
Quan trọng nhất là tòa thần miếu ở chính giữa, nhìn thoáng qua đã bị rung động cõi lòng, giống như phàm nhân nhìn thấy Thần Linh, xúc động muốn quỳ lạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận